Thiên Tai! Ta Tích Trữ Kho Lương Thực Toàn Thiên Hạ Cứu Cả Hầu Phủ (Dịch Full)

Chương 315 - Chương 315: Phụ Mẫu Nàng Tới Tìm Nàng (1)

. Chương 315: Phụ Mẫu Nàng Tới Tìm Nàng (1)
Chương 315: Phụ Mẫu Nàng Tới Tìm Nàng (1)

Từ đó trở đi, bất cứ khi nào có thời gian rảnh, nàng sẽ liên tục gửi thực phẩm nàng đã tích trữ từ những quan tham chỗ cẩu hoàng đế đó vào không gian mười hai tầng, cùng cả than đã, gỗ than từ trong không gian, phân phát đi các nơi.

Vốn dĩ nàng đã quên mất Thường huyện lệnh của huyện Mạc Dương, nhưng trong một lần nàng vô tình mở cửa không gian ra, nhìn thấy Thường huyện lệnh đang gặm tuyết ăn.

Cuối cùng, ông ta không quên đưa miếng bánh mì cuối cùng của mình cho đứa nhỏ ở bên cạnh.

Nàng nhìn vào đôi mắt của đứa bé, đột nhiên không thể tiếp bước, điều này khiến nàng bắt đầu những ngày gửi đồ đến huyện Mạc Dương.

"Sao nàng không nói cho ta biết?" Phó Yến Đình hỏi.

Chử Trần Âm mỉm cười: "Ta nghĩ đó là chuyện nhỏ, cho nên ta không nói cho chàng biết."

Một năm trước, tầng mười ba của không gian đã được nâng cấp, và nàng có thể đi bất cứ nơi nào từ cửa của không gian, đồng thời nàng nhìn thấy một cái gì đó quan trọng hơn.

Đó là, nàng có thể ở lại triều đại này bao lâu.

Không gian đã sớm định giá cho nàng, tổng cộng ba mươi năm.

Chử Trần Âm chỉ có ba mươi năm để sống trong triều đại này, và khi thời gian đến, nàng có thể sẽ trở lại thời hiện đại, hoặc có thể nàng sẽ chết.

Còn về tại sao nàng không muốn nói cho Phó Yến Đình biết, đó là bởi vì Chử Trần Âm đã nhìn thấy quy tắc không gian khi tầng không gian thứ tư được nâng cấp.

"Người đi ngang qua không được can thiệp vào bất kỳ cuộc sống nào của con người trong thế giới này, cho dù đó là cứu người hay là giết người, mỗi người sẽ có ít hơn một giờ sống."

Nói cách khác, cho dù nàng cứu hay giết ai đó ở đây, nàng cũng sẽ mất đi một giờ đồng hồ thời gian sống tại thế giới này.

Nếu chỉ cứu được một vài thành viên trong Phó gia có thể không quá tổn hại, nhưng bởi vì nàng xuất hiện đã gián tiếp cứu hơn một trăm nghìn người.

Bây giờ Chử Trần Âm nhiều nhất chỉ còn chưa tới năm năm.

Đó là lý do tại sao linh hồn nàng trong khi sinh con có thời điểm linh hồn lơ lửng ngoài cơ thể.

Đối với nàng mà nói, chuyện sinh tử đã định từ lâu, nàng vốn là không lòng dạ nào cứu người, cứu Phó gia một nhà đã là đại ân đại đức.

Nhưng tại sao sau đó lại như vậy?

Có thể là thấy những người đó trôi dạt không nơi nương tựa như nàng hồi nhỏ?

Nàng cũng không biết, nàng cũng không thể quan tâm nhiều như vậy.

Cũng may bây giờ kết cục rất tốt, nước Đại Dung có hơn một trăm nghìn người đã sống sót, đất nước mà nhà họ Phó đã chiến đấu rất vất vả để bảo vệ trước đây cuối cùng đã được bảo vệ.

Nước giữ được, nhưng còn tội danh bọn họ tư thông với địch phản quốc cũng còn có cơ hội rửa sạch.

Tường thành do Phó Yến Đình xây dựng không phải là vô ích.

Nàng vẫn còn sống khỏe mạnh, có một đứa con trai, hết thảy mọi thứ đều ổn.

Phó Yến Đình ánh mắt hơi trầm xuống nhìn chằm chằm Chử Trần Âm, hắn luôn cảm thấy có gì đó không đúng, nếu thật sự chỉ là chuyện nhỏ nhặt thì sao nàng không thể không nói cho hắn biết.

Chử Trần Âm vội vàng chuyển đề tài nói: "Yến Đình, nước một ngày không thể thiếu vua, hơn một trăm nghìn người người này không thể không quản lý, chàng và Hầu gia chuẩn bị như thế nào?"

Phó Yến Đình chậm rãi nói: "Thường huyện lệnh lần này tới để thảo luận vấn đề này với ta."

Chử Trần Âm hỏi: "Các người thảo luận như thế nào rồi?"

Phó Yến Đình nắm tay nàng nói: "Chúng ta lấy Tử An thành làm quốc đô, phong cha ta làm quốc vương, thiết lập lại hệ thống, mở lại khoa thi, thành lập quan viên mới, bên trên có nhất phẩm đại viên, xuống đến huyện lệnh, phân chia ruộng đất, giảm thuế, xây dựng lại nước Đại Dung." "

Chử Trần Âm mỉm cười: "Đây là chuyện tốt."

Phó Yến Đình chậm rãi nói: "Lâm đại nhân là một người tốt lại là nhân tài, ở trong thành dạy học ủy khuất hắn, phụ thân sẽ mang hắn cùng đi xử lý những chuyện này, ta muốn ở lại chăm sóc nàng thật tốt."

Bình Luận (0)
Comment