Sau khi cả nhà Phó gia chết, Lục tướng quân người mà trước đây được Phó Yến Đình chiêu mộ đã tay cầm binh quyền, chiếm lấy ngôi vị hoàng đế mà bọn họ vất vả lắm mới có được.
"Lục tướng quân..." Chử Trần Âm nhỏ giọng nói thầm.
Phó Yến Đình vừa vặn đi tới hỏi: "Lục tướng quân gì vậy?"
Chử Trần Âm vội vàng hoàn hồn, tắt đi toàn bộ những thứ mình vừa tìm kiếm được: "Ý ta nói là trong quá khứ ở quân doanh của chàng có người nào là Lục tướng quân không?"
Phó Yến Đình lắc đầu: "Ngoại trừ ta ra thì cũng chỉ có phó tướng quân Tào thôi."
Anh vừa nói thì đột nhiên dừng bước chân, quay đầu lại nói: "Nhưng quả thật ở quân doanh có một người họ Lục. Hắn ta là một người thông minh, võ nghệ cao cường, ta còn nói với phó tướng quân Tào rằng chắc chắn về sau hắn ta sẽ có nhiều đất dụng võ."
Giữa mày Chử Trần Âm hiện lên tia cười giễu.
Đúng vậy, đúng là có nhiều đất dụng võ, nhưng cũng là mưu phản.
Chỉ trong thời gian ngắn ngủn mấy năm mà cả nhà Phó gia đều mất mạng, xem ra tên Lục tướng quân này thoát không được tội liên quan.
Thậm chí sau lưng còn có một số người mà cô còn không biết.
Phó Yến Đình thấy cô xuất thần mới hỏi: "Trần Âm, nàng có chuyện phiền lòng gì à?"
Chử Trần Âm sợ Phó Yến Đình phát hiện nên vội vàng trả lời: "Ta không có, ta chỉ đang suy nghĩ chàng đá chân nam chính thứ hai như vậy thì ta phải bồi thường bao nhiêu tiền."
Phó Yến Đình tiến đến giúp cô thu dọn chén đũa, anh vui vẻ thoải mái nói: "Yên tâm, anh ta sẽ không tới tìm anh đòi tiền đâu."
Chử Trần Âm không biết lời nói của anh có ý gì.
Tiếng rửa chén bát vang lên trong phòng bếp.
Di động Chử Trần Âm vang lên, là điện thoại của một người đàn ông xa lạ.
"Xin chào, đây có phải là anh Phó không?"
Chử Trần Âm hoàn hồn nói: "Tôi là vợ của anh Phó."
Người đàn ông xa lạ mỉm cười nói: "Thế thì tốt quá rồi, anh Phó để lại số điện thoại của cô cho nên chúng tôi chỉ có thể gọi điện thoại cho cô."
"Anh là?" Chử Trần Âm hỏi.
Đầu dây bên kia điện thoại trả lời: "Tôi là phó đạo diễn của đoàn làm phim hôm nay."
Chử Trần Âm tưởng người gọi để bồi thường tiền mới nói: "Bao nhiêu tiền vậy, tôi sẽ chuyển cho anh."
Đầu dây bên kia điện thoại mỉm cười làm lành: "Không cần bồi thường tiền, đó chỉ là hiểu lầm thôi, anh Phó đã gửi đoạn video đó cho chúng tôi rồi, là do người kia tự mình ngã."
Chử Trần Âm ngẩng đầu nhìn Phó Yến Đình đang nghiêm túc rửa chén: "À, vậy anh gọi điện thoại tới đây là có chuyện gì sao?"
Người trong điện thoại mỉm cười nói: "Đạo diễn của chúng tôi nói rất coi trọng anh Phó, muốn anh ấy tiếp tục tới tham gia diễn xuất."
Chử Trần Âm rất tự tin với vẻ bề ngoài của Phó Yến Đình nhưng cô vẫn cảm thấy có chút hoài nghi với với lời mời như vậy.
Đầu bên kia điện thoại thấy cô không nói chuyện mới tiếp tục nói: "Là thế này, buổi quay phim ngày hôm nay của chúng tôi không cẩn thận bị nhân viên công tác trong đoàn truyền ra ngoài. Cảnh diễn đánh nhau của anh Phó đã tạo nên đề tài không nhỏ trên mạng. Đạo diễn của chúng tôi muốn mượn nhiệt độ này để cho anh ấy diễn một vai phụ, cô cảm thấy thế nào?"
Chử Trần Âm lại lần nữa nhìn về phía Phó Yến Đình, thật lâu sau cô mới trả lời: "Được rồi, tôi đã biết rồi, tôi phải đi hỏi anh ấy một chút đã, ngày mai tôi sẽ trả lời lời đề nghị của anh."
Đầu dây bên kia điện thoại đáp: "Được, tôi chờ tin của cô ngày mai."
Chử Trần Âm tắt điện thoại, hỏi Phó Yến Đình: "Đoạn ghi hình kia là chàng quay à?"
Phó Yến Đình gật đầu: "Ta bảo Tiểu Ngô ở bên quay lại, thua thiệt hai lần rồi phải đề phòng."
Đương nhiên anh không thể nói cho cô biết vì lý do này là do anh đã thức suốt đêm để xem hết hơn một trăm tập phim cung đấu.
Chử Trần Âm đưa điện thoại cho anh: "Vậy chàng nghĩ thế nào?"