Thiên Tai! Ta Tích Trữ Kho Lương Thực Toàn Thiên Hạ Cứu Cả Hầu Phủ (Dịch Full)

Chương 375 - Chương 375: Hóa Ra Là Thế Thân Của Nàng (1)

. Chương 375: Hóa Ra Là Thế Thân Của Nàng (1)
Chương 375: Hóa Ra Là Thế Thân Của Nàng (1)

Thiên tai mấy năm, nếu như còn có chiến loạn, sợ là lại khiến không ít người chết.

Không chỉ có nước Long Nguyên không chịu nổi, ngay cả nước Vô Song của bọn họ cũng không chịu nổi.

Phó Yến Đình hiểu ý của Chử Trần Âm. Bọn họ đi một đường này, tâm thần đã sớm mỏi mệt. Hiện tại một lòng chỉ nghĩ có thể sống an ổn.

Chử Trần Âm đứng dậy đi đến phía trước cửa sổ, trầm tư một lát mới nói: "Chúng ta cũng có thể nghĩ biện pháp khiến cho Vạn đại thiếu gia hắn không chiến mà hàng."

Phó Yến Đình đi đến bên cạnh nàng, nhẹ nhàng đặt tay lên vai nàng: "Ta cũng đang có ý này."

Hai người ăn nhịp với nhau, bắt đầu lên kế hoạch.

Lúc này Chử Trần Âm thừa dịp đi vào không gian làm cho xong ba mươi cái túi thơm kia.ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ

Nàng không biết thêu thùa nhưng trong không gian nàng có ba bốn mươi cái túi mà nàng thường được tặng khi đi mua quần áo. Tuy rằng là công nghệ hiện đại nhưng thoạt nhìn thì rất đẹp.

Nàng nhét hương liệu vào túi thơm, xịt nước hoa, đóng gói lại, chờ người của Vạn đại thiếu gia tới lấy.

Không đến ba ngày, người của Vạn đại thiếu gia đã lại đây lấy túi thơm.

Người tới chính là ba gã người hầu.

Chử Trần Âm đưa túi thơm cho bọn họ, hơn nữa dặn dò nói: "Nếu như phu nhân nhà các ngươi còn muốn, cứ việc nói với ta."

Đám người hầu nhận trong tay, sau khi hành lễ cũng sôi nổi rời đi.

Cứ thường xuyên qua lại như vậy, Chử Trần Âm và Yến phu nhân cũng quen thuộc với nhau.

Hôm nay, thời tiết vừa mới chuyển lạnh, Yến phu nhân phái người đến mời Chử Trần Âm vào trong cung ngắm hoa.

Cái gọi là ngắm hoa, thật ra là mấy cây cây hoa quế trong viện của nàng ấy. Sau khi nước Long Nguyên trùng kiến thì kém hơn so với nước Vô Song. Tuy nói bá tánh đã có cuộc sống bình thường nhưng vẫn kém xa thời kỳ thịnh vượng trước kia.

Mấy cây cây hoa quế trong viện này vẫn là do Vạn đại thiếu gia thấy Yến phu nhân thích nên dời từ nước Khương đến.

Vì thế đã tiêu phí không ít tâm tư.

Chử Trần Âm nhận lời mời của nàng ấy. Hôm sau dịch dung lại thay một thân váy dài màu lam đi theo hai tiểu thị nữ đến viện của Yến phu nhân.

Yến phu nhân nhìn nàng tới, trên mặt tràn đầy vui sướng."Chưởng quầy, ngươi đã tới, mau nhìn xem, túi thơm ta thêu như thế nào?"

Vừa nói vừa đưa túi thơm mới thêu một nửa trong tay cho Chử Trần Âm.

Chử Trần Âm cầm trong tay nhìn, chỉ thấy mặt trên thêu một con vịt: "Phu nhân, con vịt xanh này thêu không tồi."

Gương mặt Yến phu nhân lập tức đỏ ửng: "Đây không phải vịt, đây là uyên ương."

"Uyên ương?" Chử Trần Âm lại cúi đầu lần nữa nhìn túi thơm.

Nếu nói là vịt nói, vậy thật sự là thêu không tồi.

Nhưng nếu nói là uyên ương thì lại có chút không giống lắm.

Yến phu nhân không biết thêu thùa, điểm này thật đúng là có chút tương tự với đích tỷ của nàng.

Nàng vội vàng an ủi Yến phu nhân nói: "Mới vừa rồi là ta nhìn lầm, hiện tại cầm trong tay nhìn kỹ, phát hiện uyên ương này thêu thật đúng là không tồi."

Yến phu nhân nghe xong, thay đổi thần sắc mất mát lúc nãy, cười khanh khách nhận túi thơm lại cầm về tay: "Nhưng thủ nghệ còn kém xa của chưởng quầy."

Vừa nói vừa móc từ trong lòng ngực ra túi thơm Chử Trần Âm đưa cho mình, đôi mắt tràn đầy ôn nhu.

"Ngươi tặng cho ta túi thơm có một mùi thơm cam quýt nhàn nhạt, có chút tương tự với vườn cam quýt mà tướng công ta đã trồng cho ta ngày xưa."

"Tướng công của người sao?" Chử Trần Âm nghi hoặc hỏi.

Yến phu nhân thật cẩn thận đặt túi thơm vào trong lòng ngực: "Tướng công ta họ Chương, là láng giềng với nhà ta. Ngày thường chúng ta dựa vào cây ăn quả mà sống. Sau đó bị khô hạn, cây ăn quả không thể nào tồn tại. Chúng ta xuôi Nam, lại gặp phải lũ lụt, là Quốc Quân hiện tại cứu chúng ta."

Chử Trần Âm tiếp tục hỏi: "Vậy tổ tiên của tướng công ngươi đâu?"

Bình Luận (0)
Comment