Thiên Tai! Ta Tích Trữ Kho Lương Thực Toàn Thiên Hạ Cứu Cả Hầu Phủ (Dịch Full)

Chương 383 - Chương 383: Thân Phận Bị Phát Hiện (1)

. Chương 383: Thân Phận Bị Phát Hiện (1)
Chương 383: Thân Phận Bị Phát Hiện (1)

Hắn ta đã giấu mình lâu như vậy rồi mà vẫn bị phát hiện. Nhận thấy âm mưu của mình đã bị phát hiện nên hắn ta không do dự nữa mà toàn tâm toàn ý muốn cứu Yến phu nhân.

Vạn đại thiếu gia làm theo lời của Phó Yến Đình, hắn ta giải tán hết toàn bộ binh lực, đồng thời còn cho bọn họ một khoản tiền để có thể an cư.

Cùng với việc các binh sĩ được thả về nhà thì Phó Yến Đình cũng sai người mang thảo dược đến cổng thành của nước Long Nguyên.

Ngay lập tức Vạn đại thiếu gia mang thảo dược đưa cho Chử Trần Âm. Chử Trần Âm cũng không chậm trễ, nàng tính toán thời gian binh sĩ rời đi rồi mới tiến cung cùng Yến phu nhân kết thúc vở kịch này.

Sau khi Yến phu nhân uống thuốc của Chử Trần Âm thì sắc mặt dần trở nên hồng hào, tình trạng thai nhi cũng ổn định.

Vạn đại thiếu gia khóc vì vui mừng, hắn ta nắm lấy tay của Yến phu nhân mà nước mắt thì không ngừng tuôn rơi.

Nhưng mà tất cả bọn họ đều biết, Vạn đại thiếu gia mê đắm Yến phu nhân như vậy chẳng qua là xem nàng ấy là vật thế thân.

Chử Trần Âm đã thương lượng điều kiện với Yến phu nhân, chỉ cần Yến phu nhân có thể thay nàng diễn một màn này thì nàng sẽ có cách khiến Vạn đại thiếu gia thả nàng ấy đi.

Khi Chử Trần Âm cầm hộp thuốc chuẩn bị rời đi thì đã đá chân vào chiếc ghế đẩu bên cạnh, cả người ngã lăn ra đất.

Vạn đại thiếu gia ở bên cạnh nhanh tay nhanh mắt đỡ nàng đứng lên. Lúc Chử Trần Âm chìa tay ra thì tay áo cũng dần trượt xuống để lộ nốt ruồi son nhỏ ở khuỷu tay.

Vạn đại thiếu gia nhìn chằm chằm vào nốt ruồi son nhỏ đó, trong đầu hắn ta hiện lên dáng vẻ lúc hắn ta được giải cứu.

Lúc đó hắn ta rơi xuống nước nên bị ngạt và bất tỉnh, khi được cứu lên bờ hắn ta bàng hoàng mở mắt ra thì nhìn thấy người đã cứu mình từ dưới nước lên.

Chỉ là khoảnh khắc đó quá ngắn ngủi thì hắn ta đã ngất đi nên không kịp ghi nhớ dung mạo của người đó.

Đến khi hắn tỉnh lại lần nữa thì trước mắt hắn ta là Chử đại tiểu thư. Hắn ta đã khẳng định chắc chắn rằng người cứu hắn ta chính là Chử đại tiểu thư.

Nhưng sau khi hắn ta rơi vào tuyệt vọng thì Chử đại tiểu thư đã lộ bộ mặt thật nói mình chỉ là kẻ giả mạo nhưng mà nàng ta khăng khăng từ chối không nói cho hắn ta biết người đã cứu hắn ta là ai.

Không còn cách nào khác hắn ta chỉ có thể ôm mộng mỗi đêm, dần dần nhớ ra đôi chút.

Đó là đôi mắt của nữ tử, sau đó hắn ta dần nhận ra đó là Yến phu nhân. Yến phu nhân không chỉ trông giống Chử đại tiểu thư mà đôi mắt đó giống hệ đôi mắt trong ký ức của hắn ta.

Chính vì điều này mà hắn ta không ngần ngại chia rẽ uyên ương chỉ để muốn Yến phu nhân ở lại bên cạnh hắn ta.

Bây giờ nữ tử trước mặt hắn ta thật sự có nốt ruồi son giống hệt như người đã cứu hắn ta, hắn ta ngây ngốc đứng đó tạm thời luống cuống không biết làm thế nào.

Chử Trần Âm nhanh chóng thu tay lại che đi nốt ruồi son đó.

"Quân chủ đừng trách tội, vừa rồi dân nữ đã lỗ mãng rồi."

Vạn đại thiếu gia nghe thấy giọng nói của nàng thì hơi ngẩng đầu lên, ánh mắt của hắn ta dừng lại trên mặt của Chử Trần Âm.

Hắn ta nhìn chăm chú vào trong đôi mắt của nàng muốn tìm kiếm thử hình bóng của người đó trên người của nàng.

Những kỹ năng ngụy trang của Chử Trần Âm rất tốt nên cho dù hắn ta có nhìn thế nào cũng không nhìn ra sơ hở nào.

Chử Trần Âm nhân cơ hội đó đứng lên cáo từ sau đó kéo Phó Yến Đình rời khỏi đó.

Vạn đại thiếu gia muốn đuổi theo nhưng bị Yến phu nhân ngăn lại: "Bệ hạ, mấy ngày qua ngài đã vất vả rồi."

Ánh mắt của Vạn đại thiếu gia vẫn đuổi theo bóng lưng của nữ tử nên không hề để ý đến lời nàng ấy nói.

Bình Luận (0)
Comment