Thiên Tai! Ta Tích Trữ Kho Lương Thực Toàn Thiên Hạ Cứu Cả Hầu Phủ (Dịch Full)

Chương 385 - Chương 385: Kỹ Năng Không Gian Mới (1)

. Chương 385: Kỹ Năng Không Gian Mới (1)
Chương 385: Kỹ Năng Không Gian Mới (1)

Người hầu vội vàng chạy về phía trước còn Vạn đại thiếu gia cưỡi ngựa nhanh chóng đuổi theo Chử Trần Âm.

Đương nhiên xe ngựa chạy chậm hơn ngựa nên chẳng bao lâu sau thì Vạn đại thiếu gia đã nhìn thấy xe ngựa của Chử Trần Âm.

Chử Trần Âm nghe thấy tiếng vó ngựa từ phía sau truyền đến thì vội vàng mở rèm cửa nhìn ra phía sau.

Vạn đại thiếu gia ngẩng mặt lên thì bắt gặp được ánh mắt của nàng. Khi hắn ta nhìn thấy gương mặt của Chử Trần Âm thì kinh ngạc không thôi.

Không sai chính là đôi mắt đó, hắn ta đã suy nghĩ rất kỹ chính là Chử Trần Âm, là vị thê muội đó.

Chuyện này đã giải thích tất cả. Hắn ta đã vào bụng ngựa và tiếp tục phi nước đại về phía trước.

Chử Trần Âm nhanh chóng ngồi lại vào xe ngựa. Phó Yến Đình nắm lấy tay nàng nói: "Hắn ta đuổi đến rồi."

Chử Trần Âm thấp giọng đáp: "Không vội."

Nói xong thì ngay lập tức nàng nhắm mắt lại rồi kéo Phó Yến Đình vào trong không gian.

Hai người đáp xuống phòng khách ở tầng hai. Phó Yến Đình dừng lại: "Chúng ta trốn ở đây nửa giờ nhé?"

Chử Trần Âm nhếch môi mỉm cười: "Không cần."

Phó Yến Đình nghi ngờ nhìn nàng. Chử Trần Âm lại nhắm mắt kéo hắn, khi mở mắt ra lần nữa thì họ đã đứng trước cổng Lâm Thành.

Phó Yến Đình ngạc nhiên hỏi: "Chuyện gì thế này?"

Chử Trần Âm cười: "Mấy ngày trước ta mới phát hiện ra công năng này được thêm vào từ khi không gian ngủ đông, bất kể chúng ta tiến vào không gian ở đâu thì chỉ cần dựa vào suy nghĩ muốn đi đâu thì chúng ta sẽ đến được nơi đó."

Phó Yến Đình nhướng mày, trên mặt hắn lộ ra vẻ thích thú: "Thật sự quá tốt rồi!"

Chử Trần Âm nắm tay hắn nói: "Đi thôi, chúng ta nhanh về nhà thôi. Xa nhà lâu quá rồi, sợ rằng Vân Châu nhớ chúng ta rồi."

Phó Yến Đình lấy con búp bê nhỏ ra cầm trên tay: "Hôm nay đi vội quá nên ta chỉ mang theo cái này bên người, cũng không biết nó có thích không."

Chử Trần Âm cúi đầu nhìn, con búp bê nhỏ đó trông hơi giống Vân Châu.

"Nó à, chắc chắn là thích rồi."

Hai người cùng đi vào trong thành.

Trong khi đó lúc Vạn đại thiếu gia đuổi kịp xe ngựa thì hắn ta giữ dây cương chặn xe ngựa lại.

Phu xe cho xe dừng lại, sau đó Vạn đại thiếu gia sải bước nhảy lên xe, hắn ta vén rèm nhìn vào bên trong: "Chứ Trần Âm!"

Bên trong xe trống rỗng.

Hắn ta kinh ngạc vội vã lục lọi trong xe: "Chứ Trần Âm, cô nương đang ở đâu? Chử Trần Âm!"

Nhưng mà cho dù hắn ta có lật tung xe ngựa lên cũng không tìm thấy bóng dáng của Chử Trần Âm.

Hắn ta vội vàng hỏi người phu xe ở phía trước: "Người trong xe đâu rồi?"

Phu xe nhìn vào bên trong, sau đó ông ta cũng bối rối không biết chuyện gì: "Người đâu? Ta nhớ vừa rồi bên trong có người mà."

Vạn đại thiếu gia vội vã nhảy xuống khỏi xe ngựa, lập tức dặn dò người hầu ở xung quanh: "Nhanh, nhanh lên, tìm hết xung quanh cho ta, không được để bọn họ trốn thoát!"

Nghe mệnh lệnh của hắn ta nên những người hầu lập tức bao vây cổng thành.

Vạn đại thiếu gia vẫn điên cuồng tìm kiếm, trong cung Chử Trần Âm đã sắp xếp cho Yến phu nhân, nàng ấy lên xe ngựa rời khỏi Đô Thành theo hướng khác.

Khi xe ngựa đi đến một túp lều nhỏ bên ngoài thành thì cuối cùng nàng ấy cũng đã gặp lại phu quân mà nàng ấy ngày đêm mong nhớ.

Vài ngày trước đích thân Chử Trần Âm và Phó Yến Đình cứu phu quân của nàng ấy ra ngoài rồi bố trí ổn thỏa cho hắn ở đây.

Phu quân của nàng đau lòng nàng nên ngay lập tức đỡ nàng vào trong lều, sau khi cô ấy uống dược hoàn mà Chử Trần Âm để lại cho mình liền lập tức theo phu quân lên thương thuyền đến Lâm An.

Lúc Vạn đại thiếu gia không tìm được Chử Trần Âm và quay về cung thì phát hiện ra Yến phu nhân cũng đã biến mất không thấy tâm hơi.

Bình Luận (0)
Comment