Thiên Tai! Ta Tích Trữ Kho Lương Thực Toàn Thiên Hạ Cứu Cả Hầu Phủ (Dịch Full)

Chương 386 - Chương 386: Kỹ Năng Không Gian Mới (2)

. Chương 386: Kỹ Năng Không Gian Mới (2)
Chương 386: Kỹ Năng Không Gian Mới (2)

Các cung nữ trong cung sợ hãi run rẩy: "Bệ hạ, chắc phu nhân chưa đi xa đâu, chúng nô tỳ sẽ sai người đuổi theo ngay, có thể vẫn còn kịp."

Trong mắt của Vạn đại thiếu gia lộ ra tia mệt mỏi, hắn ta xua tay nói: "Bỏ đi, nàng ấy muốn đi thì cứ để nàng ấy đi."

Trong mắt của các cung nữ lộ ra sự kinh ngạc, không ai hiểu nổi mấy ngày trước bệ hạ còn cho giải tán binh lực riêng của mình vì phu nhân nhưng bây giờ lại có thể để phu nhân trốn thoát.

Vạn đại thiếu gia không ở lại trong sân viện của Yến phu nhân lâu, lát sau hắn ta lại tiếp tục mang theo rất nhiều thị vệ đi tìm kiếm Chử Trần Âm.

Sau khi tìm kiếm cả nước Long Nguyên thì cuối cùng hắn ta cũng chấp nhận việc Chử Trần Âm đã rời đi từ lâu rồi.

Trong thành Lâm An.

Phu thê Phó gia thấy Chử Trần Âm và Phó Yến Đình bình an quay về thì đặc biệt chuẩn bị một bữa tối thịnh soạn.

Chử Trần Âm nhìn thấy hai người họ vẫn ân ái như cũ thì cuối cùng hòn đá đè nặng trong lòng nàng cũng đã buông xuống.

Lần này họ quay về không chỉ cứu được Phó phu nhân mà còn tiêu diệt được gian tế Lục phó tướng, cũng là một đòn đả kích giáng xuống giấc ngủ đông của nước Long Nguyên.

Mặc dù thời gian ngắn ngủi nhưng cũng được xem như đã xoay chuyển càn khôn.

Nàng ăn một miếng thịt kho tàu mà bình thường nàng rất thích, khi ngước mắt lên thì ánh mắt của nàng rơi trên người Phó Giang Hoằng.

Theo ghi chép thì Phó Giang Hoàng chết vì khó sinh, chuyện này khiến nàng không thể không bắt đầu lo lắng.

Phó Yến Đình thấy nàng bồn chồn bất an thì gắp cho nàng một miếng sườn: "Nàng cứ nhìn tam muội làm gì thế?"

Chử Trần Âm gắp miếng sườn lên cắn một cái rồi nói: "Ta đang nghĩ không biết khi nào thì đại ca mới quay về."

Phó Yến Đình bật cười: "Nhanh thôi, chuyện ở nước Mỹ đã được giải quyết rồi, huynh ấy cũng nóng lòng muốn gặp nàng cho nên ước chừng nửa tháng là có thể quay về."

Chử Trần Âm dừng lại rồi sau đó cắn thêm mấy miếng sườn.

Đang ăn thì đột nhiên nàng cảm thấy cồn cào, sau đó là một trận buồn nôn ập đến. Phó Yến Đình lo lắng nhìn nàng: "Trần Âm, nàng sao thế?"

Chử Trần Âm che miệng vội vã quay đi chỗ khác: "Chắc là hôm nay ăn nhiều thịt quá nên ta cảm thấy buồn nôn."

Nàng nói là buồn nôn sao, lập tức hai mắt của Phó Yến Đình sáng lên.

Phó phu nhân cũng đang nhìn sang: "Trần Âm, có phải thức ăn hôm nay không hợp khẩu vị của con không?"

Chử Trần Âm lắc đầu: "Không phải không hợp khẩu vị, chắc là hôm qua con ăn phải đồ hỏng rồi."

Phó Yến Đình nói đỡ cho nàng: "Trần Âm, ta đưa nàng vào trong nghỉ ngơi."

Phó phu nhân đi theo sau nói: "Đúng vậy, vào trong nghĩ ngơi trước đã, lát nữa mẫu thân sẽ cho người mang cho con bát canh nóng."

"Dạ, mẫu thân."

Sau khi Chử Trần Âm nói cáo từ Phó phu nhân xong thì theo Phó Yến Đình đến sân viện của mình.

Chử Trần Âm ngồi trên ghế ở trong phòng, nàng ôm lấy ngực và hít thở sau đó nàng uống hai ngụm trà rồi suy nghĩ, nàng nói với Phó Yến Đình: "Yến Đình, hình như ta mang thai rồi."

"Cái gì?"

Vốn dĩ Phó Yến Đình định lấy cho nàng cái khăn tay nhưng nghe nàng nói xong thì hắn vội dừng bước.

Chử Trần Âm đặt tách trà trong tay xuống, nàng ngẩng đầu mỉm cười nhìn hắn: "Hình như ta mang thai rồi."

Trong mắt Phó Yến Đình lộ ra vẻ ngạc nhiên mừng rỡ, hắn vội bước nhanh về phía nàng rồi ôm chầm lấy nàng."Thật sao? Vậy chúng ta sẽ có con gái sao?"

Chử Trần Âm thò cái đầu nhỏ ra ra khỏi vòng tay của hắn: "Làm sao ta biết được lần này có phải con gái hay không?"

Phó Yến Đình tươi cười nhẹ nhàng vuốt ve tấm lưng của nàng: "Ta nói là con gái thì chắc chắn sẽ là con gái."

Chử Trần Âm vòng tay ôm lấy hắn rồi mỉm cười sáng lạn: "Vậy thì ta mượn vận may của chàng vậy."

Tiếng cười của hai người vọng ra khoảng sân viện nhỏ, chẳng mấy chốc thì mọi người của Phó gia đều biết được tin vui này.

Chử Trần Âm có thai rồi.

Bình Luận (0)
Comment