Thiên Tai! Ta Tích Trữ Kho Lương Thực Toàn Thiên Hạ Cứu Cả Hầu Phủ (Dịch Full)

Chương 387 - Chương 387: Có Phải Người Cứu Ta Là Cô Nương

. Chương 387: Có Phải Người Cứu Ta Là Cô Nương
Chương 387: Có Phải Người Cứu Ta Là Cô Nương

Ngay lập tức Phó phu nhân sai người đem hết thực phẩm bổ dưỡng trong cung của mình sang cung của Chử Trần Âm, không chỉ có vậy mà bà ấy còn đích thân đi đến chùa quan âm cầu nguyện cho lần mang thai này của Chử Trần Âm sẽ bình an vô sự.

Ngày nào Phó Giang Hoằng cũng đến sân viện của tẩu tẩu, nàng ấy chỉ lo là tẩu tẩu sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Lần trước Chử Trần Âm mang thai Vân Châu thì Phó Yến Đình vô cùng căng thẳng nhưng lần này thì hắn bình tĩnh hơn nhiều.

Hắn đã tự học những kiến thức sản phụ ở nhà của Chử Trần Âm, cộng thêm việc hắn có tư chất thiên bẩm cho nên chỉ cần khoảng vài tháng thì hắn cũng được xem là một nửa đại phu về sản phụ.

Mỗi ngày hắn đều kiểm tra sức khỏe cho Chử Trần Âm, sau đó lại điều chỉnh đồ ăn thức uống cho nàng.

Lần này chắc chắn hắn phải giúp Chử Trần Âm mẹ tròn con vuông.

Chẳng bao lâu thì tin tức Chử Trần Âm mang thai đã truyền đến nước Long Nguyên. Ngày nào Vạn đại thiếu gia của nước Long Nguyên cũng lo lắng cho Chử Trần Âm, đã rất nhiều năm rồi hắn ta đã không còn tình cảm với vị cứu tinh đó nữa nhưng là đó lại là chấp niệm.

Sau khi nghe tin Chử Trần Âm mang thai thì hắn ta đã thức trắng đêm.

Qua ngày hôm sau thì hắn ta mang thư xin hàng của nước Long Nguyên đến thành Lâm An. Phó hầu gia cảm thấy có chuyện chẳng lành nhưng vẫn để hắn ta tiến cung.

Vạn đại thiếu gia lễ độ cung kính thi lễ với Phó hầu gia: "Tham kiến bệ hạ."

Phó hầu gia xưng đế lâu như vậy rồi nên đã ngồi vững trên ngai vị này từ lâu, người bình thường nhìn thấy ông ấy đều gọi ông ấy một tiếng bệ hạ.

Mặc dù Vạn đại thiếu gia này không hề tình nguyện nhưng Phó hầu gia vẫn trả lời hắn ta: "Bình thân."

"Lần trước ngươi đồng ý giải tán binh lực, ta cũng đã chiếu theo nguyện vọng ngươi muốn cứu phu nhân của mình mà cho người gửi dược thảo cho ngươi, vậy sao bây giờ ngươi lại đích thân đến đây?"

Vạn đại thiếu gia đáp lời: "Lần này ta đến là để quy thuận, ta bằng lòng dâng bản đồ phòng vệ thành của nước Long Nguyên cho bệ hạ, chỉ cầu nước Vô Song ban cho ta một chức quan chính thức để ta yên ổn sống qua ngày."

Phó hầu tước không tin hỏi: "Ngươi bằng lòng nộp thư quy thuận như vậy sao? Chẳng phải trước giờ ngươi luôn muốn báo thù cho phụ thân ngươi sao?"

Vạn đại thiếu gia nghiêm nghị nói: "Đúng là trước đây ta muốn báo thù cho phụ thân ta nhưng sau này ta mới biết trong trận thiên tai năm đó là hầu gia đã cứu ông ấy, nếu không có hầu gia thì ông ấy đã chết từ lâu rồi, làm sao ông ấy có thể sống sót trong trận thiên tai đó chứ."

Đây là sự thật, nếu không có Chử Trần Âm và cả nhà Hầu phủ thì lão hoàng đế và Vạn thừa tướng đã chết trong thảm họa băng từ lâu rồi.

Mặc dù sau đó cả hai người họ đã nhận một kết cục thích đáng nhưng họ cũng phải dựa vào Phó gia để sống thêm mấy năm.

Tuy nhiên Phó hầu gia sao có thể dễ dàng tin lời của Vạn đại thiếu gia được.

"Trước kia chính Vạn gia các ngươi đã khiến Phó gia chúng ta rơi vào bước đường cùng, các ngươi chẳng trách chúng ta được."

Phó hầu gia nghiêm nghị nói. Vạn đại thiếu gia cúi đầu không nói gì.

Phó hầu gia không định để hắn ta rời đi như thế được mà ông ấy ra lệnh cho người hầu xung quanh bắt nhốt hắn ta vào một chỗ trong cung.

Sau khi bắt nhốt Vạn đại thiếu gia thì lập tức Phó hầu gia đến tìm Phó Yến Đình để bàn bạc chuyện này.

Ngay lập tức Phó Yến Đình đoán được tâm tư của Vạn đại thiếu gia, hắn cười nói: "Phụ thân, hắn muốn chức quan thì người cứ để hắn làm, chẳng phải chúng ta chưa có quan viên ở Giới Châu à?"

Phó hầu gia nói: "Giới Châu là nơi lạnh lẽo lại cách Lâm An rất xa, nếu để hắn đến đó thì e rằng hắn phải ăn gió uống sương rồi."

Bình Luận (0)
Comment