Thiên Tai! Ta Tích Trữ Kho Lương Thực Toàn Thiên Hạ Cứu Cả Hầu Phủ (Dịch Full)

Chương 388 - Chương 388: Vân Châu Muốn Có Muội Muội (1)

. Chương 388: Vân Châu Muốn Có Muội Muội (1)
Chương 388: Vân Châu Muốn Có Muội Muội (1)

Phó Yến Đình chỉ muốn đuổi Vạn đại thiếu gia đi thật xa nên hắn nói: "Nơi đó thích hợp để làm nhà lao."

"Phụ thân, hắn có thể tự mình mang thư quy thuận đến tìm người thì đương nhiên hắn đã chuẩn bị đầy đủ rồi."

Phó hầu gia ngước mắt lên: "Chuẩn bị? Chuẩn bị gì?"

Phó Yến Đình liếc nhìn ra cửa: "Hắn quang minh chính đại đến đây, phía sau hắn còn hàng vạn con dân của nước Long Nguyên nên nếu chúng ta công khai giết hắn ta, thì những con dân bị đám tay chân của hắn dụ dỗ sẽ quay lưng lại với chúng ta, chúng ta khó mà thu phục được bọn họ."

"Không bằng cứ sắp xếp cho hắn đến Giới Châu, để hắn tự sinh tự diệt."

Sau khi nghe Phó Yến Đình nói thì Phó hầu gia cảm thấy có lý, ông ấy suy nghĩ rồi nói: "Vậy cũng tốt, cứ làm như con nói đi."

Ngày hôm sau, Phó hầu gia cho gọi Vạn đại thiếu gia đến và chấp nhận thư quy thuận của hắn ta đồng thời còn phong cho hắn ta một chức quan nhỏ, ông ấy bảo hắn ta chọn một ngày để lên đường đến Giới Châu.

Vạn đại thiếu gia cũng không cảm thấy ngạc nhiên mà ngoan ngoãn tiếp chỉ.

Chỉ có điều để đến được Giới Châu phải mất mấy ngày, trong mấy ngày này Vạn đại thiếu gia đã lợi dụng lúc Chử Trần Âm xuất cung mà âm thầm chặn đường nàng.

"Chử Trần Âm."

Vạn đại thiếu gia gọi nàng, Chử Trần Âm quay lại nhìn thấy hắn ta nhưng không tỏ ra ngạc nhiên.

"Lần này Vạn đại thiếu gia ngàn dặm xa xôi đến tận thành Lâm An chỉ để tìm ta sao?"

Vẻ mặt của Vạn đại thiếu gia hơi kích động, hắn ta nói: "Ta muốn gặp cô nương chỉ để hỏi một câu, có phải năm đó người cứu ta là cô nương không?"

Chử Trần Âm thu nụ cười trên mặt lại, nghiêm mặt trả lời: "Không phải."

Nàng trả lời vô cùng dứt khoát.

Vạn đại thiếu gia hoàn toàn không tin,"Nốt ruồi đỏ trên tay cô nương, còn cả đôi mắt này của cô nương nữa, đều giống y chang người cứu ta lúc ấy.

Chử Trần Âm nói chậm rãi: "Lúc đầu người cứu ngài đúng là cơ thể này, nhưng không phải ta."

Vạn đại thiếu gia vô cùng ngạc nhiên nói: "Ý cô nương là gì?"

Chử Trần Âm đi một bước đến gần hắn ta, nhìn chằm chằm hắn nói từng chữ: "Chử Trần Âm thật sự đã bị đích tỷ của nàng hại chết từ lâu rồi, ta chỉ là một linh hồn chiếm cơ thể của nàng ấy mà thôi."

Những lời này của nàng thật ra cũng không chính xác, Chử Trần Âm quá khứ là nàng, người hiện tại cũng là nàng.

Nàng và nguyên thân đã hợp hai thành một từ lâu.

Nàng sở dĩ nói như vậy là muốn để Vạn đại thiếu gia buông xuống chấp niệm.

Vạn đại thiếu gia hoàn toàn không tin: "Không thể nào, trên đời sao có chuyện hoang đường như vậy."

Chử Trần Âm nói thẳng: "Ngài quen biết người của Chử gia từ nhỏ, Chử Trần Âm quá khứ có dáng vẻ như nào, chính ngài còn nhớ rõ."

Chử Trần Âm quá khứ nho nhã yếu đuối, dáng vẻ nhỏ gầy, từ nhỏ đã luôn cúi đầu giống như nha hoàn trong phủ.

Cũng bởi vì vậy, cho nên Vạn đại thiếu gia chưa bao giờ hoài nghi người cứu mình chính là tiểu cô nương này.

Chử Trần Âm xoay người nhảy lên cây bên cạnh, rồi lại xoay người nhảy xuống, xoay một vòng nói: "Thân thủ của ta như này phải luyện ít nhất mười năm, thứ nữ nho nho giống như nàng ấy, bị người trong nhà lăng mạ, bị đích tỷ chèn ép sẽ có thân thủ như vậy sao?"

Vạn đại thiếu gia dần dần cũng trở nên có chút do dự, Chử Trần Âm trước mặt đúng là hoàn toàn không giống với Chử Trần Âm lúc đầu.

"Cho nên nàng ấy thật sự chết rồi sao?" Hắn hơi rũ mắt xuống, đôi môi run rẩy.

Người mà mình tìm nhiều năm như vậy, bây giờ có người nói với hắn người đó đã chết từ lâu rồi.

Đổi lại là ai cũng nhất thời không chịu nổi.

Chử Trần Âm lại muốn thêm một mồi lửa,"Chết rồi, Chử đại tiểu thư được ngài nâng trong lòng bàn tay lúc đầu đã bị hại chết rồi đó. Không đúng, chắc ngài cũng có một phần, người lúc trước có hôn ước với Phó gia rõ ràng là Chử đại tiểu thư, là các ngài cùng nhau hủy hôn ước này của thứ nữ nho nhỏ kia."

Bình Luận (0)
Comment