Chử Trần Âm cũng thở phào nhẹ nhõm.
Có điều ở cổ đại mà có máy điều hòa, đúng là rất thoải mái.
Cơ thể Chử Trần Âm khôi phục rất tốt, chỉ vài ngày đã có thể đi lại như bình thường, do còn đang ở cữ nên nàng cũng không vội ra ngoài.
Con gái ở nhà rất ngoan ngoãn hiểu chuyện, từ lúc sinh ra đến giờ không khóc lóc không quấy phá.
Phó Yến Đình mỗi ngày đều ôm con gái trên tay giống lần trước làm với Vân Châu.
Chử Trần Âm nhìn dáng vẻ của hắn, không nhịn được muốn trêu chọc hắn: "Chàng đó, nếu con gái đi lấy chồng thì chàng sẽ thế nào?"
Phó Yến Đình lập tức nói: "Ta không gả."
Chử Trần Âm cười nói: "Được, không gả. Đúng rồi, con gái chúng ta tên gì?"
Phó Yến Đình lập tức lấy ra cuốn từ điển sau lưng nói: "Không vội, để ta tra đã."
Từ điển dày ít nhất nửa mét.
Chử Trần Âm bị cuốn từ điển dọa sợ: "Chàng lấy cuốn từ điển lớn này ở đâu ra thế?"
Phó Yến Đình một tay ôm con, tay kia lật cuốn từ điển lớn trên bàn, nghiêm túc nói: "Lúc ở quê của nàng, ta đi ngang qua một cửa hàng, thấy cũng hay nên mua luôn."
Trong lòng Chử Trần Âm thở dài, phu quân của nàng không chỉ thích mua sắm trực tuyến mà còn thích dạo phố.
Phó Yến Đình đã đọc xong cuốn từ điển, chọn ra một tên mụ.
Tên là "Tang Tang."
Chử Trần Âm không rõ nghĩa của hai từ này, nên hỏi Phó Yến Đình: "Hai từ này có nghĩa là gì?"
Phó Yến Đình cười nói: "Tang Hổ quyết chí không thay đổi, ta hy vọng sau này con bé có thể bay cao trên trời giống đại bàng, có chí lớn, không bị thế tục quấy nhiễu."
Chử Trần Âm nghe lời hắn nói đã hiểu đại khái.
Nàng mỉm cười, nhẹ nhàng gọi bé gái trong tay Phó Yến Đình: "Tang Tang."
"Tang Tang!"
Bé gái giống như nghe hiểu, mở to mắt nhìn Chử Trần Âm.
Chử Trần Âm nói rồi trêu đùa bé gái với nụ cười trên mặt.
Phó Yến Đình ôm nàng vào lòng, nói với nàng chuyện Phó hầu gia muốn để hắn nối ngôi.
Chử Trần Âm nghĩ một hồi đáp: "Cha cũng đến nói với ta rồi, nếu họ tin tưởng chàng, chàng hãy thử xem."
Phó Yến Đình nắm tay nàng gật đầu.
Tiệc đầy tháng của Tiểu Tang Tang, Mục Chi Liễu đưa Mục phu nhân và Mục lão gia đến.
Lần này ngoại trừ bọn họ đến thăm Trần Âm, bọn họ cũng muốn nhân tiện sắp xếp chuyện hôn sự của Mục Chi Liễu và Phó Giang Hoằng, lần trước do Phó Yến Đình và Chử Trần Âm mất tích, bọn họ chỉ làm đơn giản, lần này định làm lại lần nữa.
Hôn lễ được định sau khi Phó Yến Đình đăng cơ, rất náo nhiệt, hai nhà họ hiếm khi tụ tập cùng nhau, một tháng sau Phó Giang Hoằng có thai.
Chử Trần Âm lập tức lo lắng, nàng không muốn muội muội mình chết do khó sinh như trong lịch sử đã nói.
Trong suốt thai kỳ của Phó Giang Hoằng Chử Trần Âm rất cẩn thận, thậm chí còn cẩn thận hơn cả khi nàng mang thai.
Nàng đã bảo vệ được tám tháng, Tang Tang cũng lớn hơn khá nhiều.
Tang Tang mỗi ngày đều đi theo Phó Yến Đình, từ lúc Phó Yến Đình lên làm hoàng thượng, mỗi ngày đều mang tiểu công chúa thượng triều.
Không, Phó Yến Đình ngồi trên Long ỷ.
Còn Tang Tang ngồi sau Long ỷ.
Bây giờ bé gái chưa biết đi, chỉ có thể bò dưới đất.
Phó Yến Đình đặt rất nhiều trái cây bên cạnh bé gái.
Tang Tang cầm hai ba quả trên tay cắn một miếng, do chưa mọc răng, cho nên cắn không được, lát sau trái cây tuột khỏi tay bé gái, lăn đến dưới chân các vị đại thần đứng phía dưới.
Tang Tang cảm thấy tủi thân, mắt đỏ hoe bò đến cạnh chân Phó Yến Đình, kéo mạnh góc áo hắn.
Phó Yến Đình vội vàng để bé gái ngồi lên đùi: "Sao thế Tang Tang?"
Tiểu Tang Tang giơ tay nhỏ mập mạp chỉ vào trái cây dưới chân thừa tướng.
Phó Yến Đình lập tức hiểu ra, hắn vội vàng dặn dò các đại thần: "Các vị đại nhân xin hãy cẩn thận, đừng giẫm lên trái cây của tiểu công chúa."
Các đại thần đều rất thích Tang Tang, đều cúi đầu nhìn xuống chân mình.