Thiên Tai! Ta Tích Trữ Kho Lương Thực Toàn Thiên Hạ Cứu Cả Hầu Phủ (Dịch Full)

Chương 84 - Chương 84: Trêu Ai Cũng Đừng Trêu Tướng Quân (2)

. Chương 84: Trêu Ai Cũng Đừng Trêu Tướng Quân (2)
Chương 84: Trêu Ai Cũng Đừng Trêu Tướng Quân (2)

Phó Yến Đình cầm trong tay nhìn kỹ, sau đó hắn cũng thật sự ngậm lấy uống nước súc miệng.

"Chàng từ từ đã!" Chử Trần Âm còn chưa kịp gọi lại ngăn cản thì Phó Yến Đình đã uống hết ngụm nước vào bên trong.

Nước súc miệng có hương vị mát lạnh cay nồng, tuy rằng cũng có vị hơi ngọt nhưng khi nuốt xuống lại không dễ chịu.

Phó Yến Đình khẽ nhíu đôi mày kiếm, con ngươi màu xám nâu thăm thẳm thoáng hiện lên một chút kinh ngạc, trên khuôn mặt tuấn lãng lộ ra vẻ lúng túng mà ngày thường chưa từng thấy.

Chử Trần Âm bất đắc dĩ nhìn hắn, nàng không nhịn được phụt cười thành tiếng.

Nàng không ngờ tới hắn sẽ thật sự uống nó.

Thế nhưng giây tiếp theo nàng đã cười không nổi, Phó Yến Đình xoay người thong dong cầm lấy một cái chén nhỏ lên chậm rãi nhổ nước súc miệng vào chiếc ly ngay trước mặt Chử Trần Âm.

Trong phòng lập tức trở nên yên tĩnh chỉ còn lại tiếng dòng nước.

Chử Trần Âm thật sự rất muốn lấy tay tự đập vào trán mình.

Phó Yến Đình là cổ đại người, không sai, nhưng hắn cũng không ngốc.

Nàng buông tay đang che trán lại, vội vàng nói lời giải thích: "Cái đó... tướng quân... ta..."

Phó Yến Đình đặt thật mạnh cái ly trong tay lên bàn, giọng điệu cũng trở nên nghiêm túc: "Chỉ lần này thôi, không có lần sau."

Chử Trần Âm thở dài một hơi, mỉm cười đáp: "Vâng, tướng quân."

Vừa dứt lời, nàng đã vội vàng đoạt lấy cái túi trong tay hắn sau đó xoay người chuẩn bị giấu đi.

Ai ngờ Phó Yến Đình lại gọi nàng lại: "Cái này là cái gì?"

Chử Trần Âm quay đầu lại nhìn, lại thấy trong tay Phó Yến Đình đang cầm một hộp Đỗ mỗ tư (*).

(*) Hộp Đỗ mỗ tư: Tên một loại thương hiệu của bao cao su.

Nàng kinh hãi sững sờ đứng tại chỗ, sao cái thứ này lại ở trong túi vậy?

Chử Trần Âm cẩn thận suy nghĩ một chút, chắc hẳn trong lúc nàng lấy kẹo cao su đã không cẩn thận mà cất theo thứ này vào trong túi.

Hiện tại Phó Yến Đình chính là một đứa trẻ hay tò mò, hắn mở hộp đóng gói ra sau đó lấy ra một cái tiếp tục hỏi: "Cũng dùng để súc miệng sao?"

Nói xong hắn còn sờ vào kéo một cái.

Chử Trần Âm xấu hổ đến mức muốn tìm cái hố ngầm để chui vào.

Nàng phải nói thế nào đây, nói là kẹo cao su sao?

Nếu như hắn lấy ra nhai thì phải làm sao bây giờ?

Hay là nói bóng bay?

Thế nếu hắn nói muốn nàng thổi nó ngay trước mặt hắn thì nàng nên phải làm sao bây giờ?

Hình như dù cho nàng có lựa chọn cái nào thì kết quả đều có hơi tàn khốc.

Phó Yến Đình thấy vẻ mặt nghĩ ngợi của nàng còn cho rằng nàng lại nghĩ ra chủ ý xấu gì, hắn gõ vào bàn nói: "Ăn ngay nói thật, đừng có nghĩ lại lừa gạt ta."

Hiện giờ Chử Trần Âm giống như một đứa trẻ đang làm chuyện xấu bị lão sư bắt được: "Thật sự phải nói sao?"

Nàng càng làm như vậy, Phó Yến Đình càng tò mò, hắn gật đầu: "Ừm."

Chử Trần Âm thấy hắn muốn nghe cũng rất bất lực, nàng lấy ra bản năng bình tĩnh vốn có của chính mình nói theo góc độ của y học: "Thứ này gọi là bao cao su, theo nghĩa trên mặt chữ có thể giải thích rằng đây chính là thứ dùng để tránh thai, phòng ngừa mang thai ngoài ý muốn, đồng thời còn có thể ngăn ngừa lan truyền bệnh tật."

Nàng nói xong lại sợ Phó Yến Đình không hiểu nên tiếp tục nói: "Đại khái cái này cũng giống như ruột dê mà ngày thường mọi người hay dùng, nhưng mà cái này được làm bằng cao su, cũng sạch sẽ dính chặt hơn."

Khi một người thoát ly bản thân khỏi sự vật rồi đặt mình đứng ở ngoài cuộc thì có vẻ như mọi việc cũng không đến nỗi xấu hổ như vậy.

Hiện tại Chử Trần Âm cảm giác mình giống như một lão sư vỡ lòng khai sáng cho cuộc sống sinh hoạt sau khi kết hôn của vị đại tướng quân này.

Ban đầu có khả năng Phó Yến Đình còn nghe được nửa hiểu nửa không nhưng đến khi Chử Trần Âm nói ra hai chữ ruột dê thì hắn không chỉ lập tức hiểu ngay mà trong đầu hắn còn hiện ra hình ảnh.

Bình Luận (0)
Comment