Thiên Tai! Ta Tích Trữ Kho Lương Thực Toàn Thiên Hạ Cứu Cả Hầu Phủ (Dịch Full)

Chương 85 - Chương 85: Định Lực Của Phó Đại Tướng Quân Không Được

. Chương 85: Định Lực Của Phó Đại Tướng Quân Không Được
Chương 85: Định Lực Của Phó Đại Tướng Quân Không Được

Đồ vật hắn vốn đang nắm trong tay hình như còn mang theo gai khiến hắn khiếp sợ không thôi, lập tức không biết phải làm sao.

Hiện tại hắn có khác gì tên lưu manh vô liêm sỉ, hơn nữa hắn còn rất vô liêm sỉ mà có phản ứng.

Đặc biệt là khi hắn ngước mắt lên nhìn khuôn mặt của Chử Trần Âm, trái tim hắn lại thình thịch đập loạn xạ.

Mùi hương chanh trà xanh thoang thoảng vờn quanh trong miệng khiến hắn không nhịn được lại nhớ lại nụ hơn lần trước.

Giống như con sói từng được nếm thử mùi tanh nên có thể nhanh chóng làm ra phản ứng.

Hiện tại dã tính dục vọng trong thân thể của hắn lại ngo ngoe rục rịch.

Chử Trần Âm thấy sắc mặt khác thường của hắn thì thận trọng hỏi: "Tướng quân, chàng làm sao vậy?"

Phó Yến Đình nghe thấy giọng nói của nàng thì đột nhiên hoàn hồn, sau đó hắn nắm chặt đồ trong tay cố gắng làm cho chính mình giữ bình tĩnh: "Ta không sao cả."

Vừa dứt lời hắn đã nhanh chóng lướt qua Chử Trần Âm bước ra cửa.

Lúc đi ngang qua bên người nàng, gương mặt của hắn còn hơi phiếm hồng.

Chử Trần Âm nghiêng người nhìn theo bóng dáng của hắn, trong lúc nhất thời giống như lọt vào trong sương mù.

Vậy là hắn lại tức giận sao?

Thế nhưng giây tiếp theo nàng đã trợn tròn mắt bởi vì không gian lại vang lên tiếng leng keng.

Giọng nói chậm rãi máy móc giống như giọng điệu quảng cáo của đài phát thanh vang lên: "Còn ba mươi ngày để hoàn thành thăng cấp không gian tầng thứ tám."

Ba mươi ngày?

Vốn dĩ còn năm mươi sáu ngày, hiện tại chỉ còn lại có ba mươi ngày, rút đi hai mươi sáu ngày.

Sắc mặt Chử Trần Âm đầy vẻ khó tin.

Sao mới qua một lúc mà hệ thống đột nhiên rút ngắn nhiều thời gian như vậy? Chẳng lẽ là do vừa rồi Phó Yến Đình lại mặt đỏ tim đập, trong lòng nổi lên sắc tâm sao?

Không ngờ tới ngày thường nhìn Phó Yến Đình có vẻ gan lớn tinh quái như vậy thế mà chỉ vì Đỗ mỗ tư lại trở nên khẩn trương thành ra như thế, thật sự khiến nàng rất ngạc nhiên.

Có ai mà không bị rung động bởi cách nâng cấp nhanh chóng như vậy chứ?

Nàng cảm giác không gian đúng là rất biết cách làm màu.

Chử Trần Âm cắn chặt răng, vội vàng xoay người lại gọi Phó Yến Đình đang chuẩn bị rời đi: "Tướng quân, chàng đợi đã!"

Phó Yến Đình dừng bước chân, rõ ràng hắn đã có hơi khô nóng, hắn kéo vạt áo quay đầu lại nói: "Làm sao vậy?"

Chử Trần Âm hơi cụp mắt, vươn tay nói: "Trả đồ cho ta."

Lúc này Phó Yến Đình mới chú ý tới trong tay mình vẫn còn cầm theo Đỗ mỗ tư vừa rồi, gương mặt hắn càng đỏ hơn, thế nhưng hắn lại vẫn làm bộ giả vở bình tĩnh nói: "Một nữ tử khuê các như nàng muốn thứ này để làm gì?"

Chử Trần Âm đi đến trước mặt hắn, chậm rãi nói: "Tướng quân, chàng quên rồi sao, chúng ta đã thành hôn rồi."

Nói xong nàng lại lấy nó ra khỏi tay hắn: "Chàng với ta là phu thê, dù sao cũng phải dùng thứ này."

Tròng mắt Phó Yến Đình khẽ động giống như đang suy tư gì đó về thứ đồ mà mình vừa cầm trong tay, hắn chậm rãi nói: "Không cần."

"Vì sao lại không cần?" Chử Trần Âm trộm đánh giá sắc mặt của hắn, nàng hơi cao giọng chậm rãi đi tới gần hắn muốn làm cho hắn càng thêm khẩn trương hơn.

Ánh mắt Phó Yến Đình tối sầm lại, hắn đột nhiên xoay người ôm eo nàng ôm thật chặt nàng vào trong lòng ngực của mình.

Chử Trần Âm bị hành động của hắn làm cho kinh sợ, tới khi lấy lại tinh thần thì đã nằm trong cái ôm rắn chắc ôm ấp của hắn.

Phó Yến Đình cúi đầu ghé sát bên tai nàng, dùng giọng nói trầm khàn nhếch khóe môi chậm rì rì nói: "Ta nói này, nàng không cần phải cố ý khiêu khích trước mặt ta, nếu như nàng muốn nhanh chóng thăng cấp không gian thì nàng với ta sẽ cùng nhau chăm chỉ, chắc chắn sẽ càng nhanh hơn."

Chử Trần Âm trợn trừng hai mắt kinh ngạc nhìn hắn: "Sao chàng lại biết?"

Phó Yến Đình khẽ híp đôi mắt mị hoặc đó lại, chậm rãi nói: "Ta cũng nghe thấy giọng nói vừa rồi."

Bình Luận (0)
Comment