Thiên Trường Chi Cửu

Chương 228

Giang Mộ Tuyết không mở video ra xem mà chỉ lặng lẽ đưa trả điện thoại cho Hạ Hiểu Thi.

Tô Lạc cũng tự lấy điện thoại mở video ra rồi đưa cho Tôn Nhược Nhã xem.

Tôn Nhược Nhã xem hết video phỏng vấn dài chưa đầy hai phút với vẻ mặt vô cảm rồi nói: “Cuộc họp tiếp tục.”

Tô Lạc nhìn Tôn Nhược Nhã với vẻ mặt đầy bất ngờ: “Giám đốc Tôn, không phải chúng ta nên xử lý chuyện này trước hay sao?”

Hiện giờ tin tức bên lề của Tần Phong và Giang Mộ Tuyết đã truyền khắp công ty rồi, bao nhiêu người đang đợi thông báo xử lý Giang Mộ Tuyết của bộ phận Chăm sóc khách hàng đấy.

Tôn Nhược Nhã liếc mắt nhìn cô ta: “Hay bây giờ tôi nhường vị trí này cho cô để cô xử lý nhé?”

Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Tôn Nhược Nhã, Tô Lạc không dám nói thêm gì nữa.

Mà phản ứng của Tôn Nhược Nhã cũng nằm ngoài dự đoán của Giang Mộ Tuyết, vì Tập đoàn Lục Đạt có quy định rõ ràng là nghiêm cấm tình yêu công sở, mà bộ phận Chăm sóc khách hàng mới bị thông báo phê bình trong cuộc họp giữa năm, hiện giờ cấp dưới lại để xảy ra chuyện vi phạm quy định của công ty như thế này, theo lý mà nói Tôn Nhược Nhã sẽ lập tức nổi trận lôi đình, thậm chí còn có thể thẳng tay ký quyết định cho Giang Mộ Tuyết nghỉ việc nữa là đằng khác.

Cho dù thật sự chỉ là hiểu lầm nhưng hiện giờ video đã lan truyền trên group chung của công ty rồi, chỉ với cái miệng nhỏ này của cô thì không thể nào nói rõ được.

Đến khi cuộc họp kết thúc, Tôn Nhược Nhã chỉ giữ một mình Giang Mộ Tuyết ở lại.

Khi tất cả mọi người đã ra khỏi phòng họp, Giang Mộ Tuyết mới nở nụ cười tự giễu: “Giám đốc Tôn, tùy chị có tin hay không nhưng mối quan hệ giữa tôi và trợ lý Tổng Giám đốc Tần không giống như mọi người nghĩ đâu, đây chỉ là hiểu lầm.”

Tôn Nhược Nhã híp mắt nhìn sắc mặt hơi tái xanh của Giang Mộ Tuyết: “Hiện giờ mọi người hứng thú với chuyện tập đoàn sẽ xử lý chuyện của hai người thế nào hơn là chuyện giữa hai người có gì thật hay không, trong Tập đoàn Lục Đạt to lớn này đâu chỉ có hai người lén lút yêu đương, những trường hợp bị phát hiện rồi tiến hành xử lý kín cũng không phải là ít, nhưng hai người lại gặp phải tình huống gay go nhất. Có người tung video lên group chung của công ty chính là muốn ép lãnh đạo công ty đưa ra câu trả lời chính thức. Giang Mộ Tuyết, chuyện này đã vượt quá phạm vi quyền hạn của tôi rồi, cô đợi thông báo của công ty đi.”

Tôn Nhược Nhã nói xong bèn đứng dậy khỏi ghế, lúc chuẩn bị bước ra khỏi phòng họp, cô ấy lại quay đầu nói với Giang Mộ Tuyết: “Nhưng chỉ cần có cơ hội có thể bảo vệ cô, tôi sẽ cố gắng hết sức.”

Giang Mộ Tuyết quay đầu nhìn cô ấy, cũng hiểu ý của cô ấy, nếu như không phải bất đắc dĩ, Tôn Nhược Nhã cũng rất không muốn phá vỡ sự cân bằng ở bộ phận Chăm sóc khách hàng này.

“Cảm ơn Giám đốc Tôn.” Giang Mộ Tuyết nhẹ giọng.

Sau khi Tôn Nhược Nhã đi, Giang Mộ Tuyết ở trong phòng họp một mình thêm nửa tiếng nữa. Cô ngẩng đầu nhìn bốn xung quanh, nhớ lại ngày đầu tiên mình chuyển từ bộ phận Quan hệ công chúng đến đây.

Thật ra, xét về mức lương và sự thăng tiến trong công việc thì làm ở bộ phận quan hệ công chúng có lợi thế hơn nhiều so với bộ phận chăm sóc khách hàng, thậm chí chỉ với lượng nhân mạch có thể tiếp xúc được, bộ phận quan hệ công chúng đã ăn đứt bộ phận chăm sóc hàng rồi.

Nhưng bởi vì tính chất công việc của bộ phận quan hệ công chúng là cần phải đi xã giao nhiều, lại thêm việc có một số người trong nội bộ bộ phận quan hệ xã hội vì cạnh tranh mà phải đưa ra những sự lựa chọn không thể để cho người khác biết, vậy nên tuy ngoài mặt mọi người rất ngưỡng mộ bộ phận quan hệ công chúng nhưng thực tế thì lại là một chuyện khác.

Cho nên, ngày đầu tiên Giang Mộ Tuyết chuyển đến bộ phận chăm sóc khách hàng đã phải chịu các kiểu châm chọc mỉa mai, nhưng cô vẫn cắn răng kiên trì, không ai biết rốt cuộc cô đã cố gắng thế nào để có thể ngồi vào vị trí tổ trưởng tổ A này, không ai biết cô đã thức thâu đêm suốt sáng trên chiếc bàn làm việc này bao nhiêu lần.

Giang Mộ Tuyết hít sâu một hơi, có lẽ là do trong lòng hơi không cam tâm nên hốc mắt của cô hơi cay cay, tất cả mọi thứ phải kết thúc trong ngày hôm nay thật sao?

***

Cũng trong khoảng thời gian đó, cuộc họp lãnh đạo cao cấp của Tập đoàn Lục Đạt vẫn chưa kết thúc, tuy mọi người đều để điện thoại ở chế độ im lặng nhưng cũng khó tránh khỏi có vài người nhìn thấy video phỏng vấn của Tần Phong và Giang Mộ Tuyết do cấp dưới gửi tới.

Nhóm nhân viên của Tập đoàn Lục Đạt lại càng giống như bị nổ tung, tuy lãnh đạo chưa nói gì nhưng cấp dưới đã hoàn toàn nổi lòng hóng hớt rồi.

Phần lớn mọi người đều không biết Giang Mộ Tuyết là ai nhưng rất nhanh đã có người gửi sơ yếu lý lịch của Giang Mộ Tuyết lên nhóm. Một năm sau khi nhậm chức đã ngồi được lên vị trí tổ trưởng tổ A bộ phận chăm sóc khách hàng, nếu ở công ty khác thì có thể coi là bình thường nhưng Tập đoàn Lục Đạt có chế độ thăng chức rất nghiêm ngặt, nhất là ngontinhhay.com

với những người nhảy vị trí giữa chừng mà vẫn có thể thăng chức trong thời gian ngắn giống như Giang Mộ Tuyết lại càng khiến người ta cảm thấy khó hiểu. Lại thấy bộ phận cũ Giang Mộ Tuyết làm là bộ phận quan hệ công chúng thì mọi người đều hiểu tỏ ra hiểu ngay, không cần phải nói ra. Mọi người đều nhất trí chắc chắn rằng người phụ nữ này đã dựa vào mối quan hệ với Tần Phong để thăng chức trong thời gian ngắn.

Cho nên có thể nói, khi bộ phận thư ký báo cáo tình hình đến chỗ Tần Phong, Giang Mộ Tuyết đã đứng ở trong tâm bão rồi.

Nhìn văn kiện bộ phận thư ký mới gửi đến, đôi mắt của Tần Phong lập tức đục ngầu, lại thấy một vài lãnh đạo đang có mặt trong cuộc họp nhìn mình với vẻ mặt đầy thú vị.

Cũng lúc đó, Lục Chi Cửu ngồi ở vị trí chủ tọa cũng phát giác ra bầu không khí bất thường của cuộc họp, anh ra hiệu với Tần Phong, Tần Phong đi đến ghé vào tai anh nói vài câu.

Lục Chi Cửu lập tức nhíu mày lại: “Đợi cuộc họp kết thúc thì xử lý.”

Tần Phong nhìn anh mấy giây, cuối cùng vẫn gật đầu.

Khi cuộc họp lãnh đạo cao cấp kết thúc đã là gần 11 giờ trưa rồi.

Đợi đến khi trong phòng họp chỉ còn lại hai người Lục Chi Cửu và Tần Phong, Lục Chi Cửu mới mở miệng hỏi: “Chuyện hồi sáng là thế nào?”

Lục Chi Cửu sẽ không nghi ngờ năng lực làm việc của Tần Phong, nhưng chuyện khiến anh không ngờ đó là trong cuộc họp sáng nay, Tần Phong lại nói với anh rằng muốn đi xử lý chút chuyện cá nhân.

“Tổng Giám đốc Lục, tổ trưởng tổ A bộ phận Chăm sóc khách hàng của tập đoàn chúng ta là bạn gái tôi.” Tần Phong thản nhiên thừa nhận.

“Là người phụ nữ ở rạp chiếu phim hôm đó à?”

“Đúng vậy, hôm đó cô Nhan cũng tặng vé xem phim cho tôi.” Tần Phong cười.

“Cậu tính tự nghỉ việc hay là để cô ấy nghỉ việc?”

Tuy Lục Chi Cửu không thích quan tâm quá mức đến chuyện đời tư của người khác nhưng chuyện của Tần Phong lúc này đã ầm ĩ đến mức cả công ty đều biết rồi, anh cũng khó tránh khỏi phải hỏi thêm vài câu.

“Tổng Giám đốc Lục, đề bài hai chọn một như thế này không hợp với tôi.”

Lục Chi Cửu nhìn Tần Phong bằng ánh mắt hơi âm u, anh rất muốn xem xem Tần Phong sẽ xử lý chuyện này như thế nào.

Tần Phong nhếch miệng nở nụ cười: “Đúng là công ty có quy định nghiêm cấm nhân viên yêu nhau nhưng tôi nhớ là không hề không cho phép hai người có quan hệ vợ chồng cùng tại chức, nếu tôi nhớ không nhầm thì Giám đốc Viên phụ trách thị trường nước ngoài và Giám đốc Phương của bộ phận thu mua là vợ chồng thì phải.”

Thấy Tần Phong cười thoải mái, Lục Chi Cửu cảm nhận được có mùi âm mưu đang quanh quẩn đâu đây.

Giống như bộ phim Chiêu Hòa Kỷ Sự vốn tưởng là sẽ flop thảm hại ấy, ai ngờ rằng bộ phim này lại dựa vào tỉ lệ đánh giá siêu tốt sau buổi chiếu thử mà ngược dòng dẫn đầu doanh thu phòng vé trong buổi sáng thứ hai đầu tuần chứ.

“Cố gắng xử lý xong sớm đi.”

Nhận được sự đồng ý của Lục Chi Cửu, Tần Phong vội bước ra khỏi phòng họp. Đang chuẩn bị mở cửa phòng thì lại nghe thấy tiếng Lục Chi Cửu gọi: “Tần Phong, có chắc là cậu đã quên người phụ nữ ba năm trước rồi không?”

Bao gồm cả những tổn thương sâu sắc mà cô ta đem đến cho cậu, cậu cũng buông bỏ được hết rồi chứ? Lục Chi Cửu vẫn còn nghi ngờ chuyện này.

Ba năm trước anh gặp Tần Phong ở nước M, anh vẫn còn nhớ rõ dáng vẻ thảm hại chẳng khác nào ăn mày của Tần Phong lúc đó.
Bình Luận (0)
Comment