Thiếp Chờ Hoa Bỉ Ngạn

Chương 138

Sau khi Bạch Vô Thiên rời khỏi Kiếm Các, hắn trở về căn nhà gỗ ở Thủy Trúc Lâm thu xếp hành trang rồi cùng Tiểu Hắc lên đường.

Hai chủ sủng đi từ Minh Nhân Thôn theo hướng đông nam thẳng tiến. Điểm đến chính là Mộ Minh Sơn Khê, một nơi rất xa so với Đạo Viện. Muốn đến được nơi đó, dựa theo địa đồ phải mất hơn mười ngày thời gian. Nếu không phải lấy tốc độ tiểu hắc mà là Truy Phong Mã của Đạo Viện, một trong những thú cưỡi của Đạo Viện thì phải mất thêm một khoảng thời gian nữa.

Căn cứ theo “Lưu Quang Kiếm Tạp Lục”, nguyên liệu đầu tiên là Tinh Cương Mộc tồn tại ở hai địa phương, một là Mộ Minh Sơn Khê, hai là Thạch Đầu Tùng Lâm. Cả hai nơi này cách nhau không quá xa, trường hợp không tìm thấy Tinh Cương Mộc ở Mộ Minh Sơn Khê, hắn có thể đến Thạch Đầu Tùng Lâm tìm kiếm.

Con đường hắn cùng Tiểu Hắc băng qua đều là rừng núi hoang vu, có nhiều loài hung thú sinh sống nhưng không có con nào dám tiến lại gần gây khó dễ hắn vì chỉ cần khí tức Tiểu Hắc phóng xuất ra. Tất cả những hung thú cấp thấp đều tránh xa.

Tiện đường qua Kiều Vân Thôn, nơi có nhiều Nguyên Mộc là một trong ba nguyên liệu chế tạo hạ phẩm phi hành kiếm tên là Tinh Cương Kiếm. Hắn cùng Tiểu Hắc hành hiệp trượng nghĩa, đánh chạy mấy nghìn con Dã Lang tấn công thôn trang.

Chưa dừng lại ở đó, hắn tiếp tục truy tung, tìm hiểu nguyên nhân đoàn Dã Lang rời khỏi hang ổ tấn công Kiều Vân Thôn.

Cuối cùng, lần theo dấu vết đi thẳng vào rừng sâu. Hắn phát hiện một con Giác Lân Xà hoành hành hang ổ của bầy Dã Lang. Bởi vì không còn nơi sinh sống, bọn chúng mời tấn công vào thôn làng tìm thức ăn.

Cuối cùng con Giác Lân Xà không chịu nổi một móng vuốt của Tiểu Hắc đã bị tiêu diệt dễ dàng. Nguy cơ Dã Lang tấn công Kiều Vân Thôn triệt để loại trừ.

Trưởng thôn biết hắn là đệ tử Đạo Viện, nên đã dâng tặng một bộ nguyên liệu chế tạo hạ phẩm phi hành kiếm cho hắn xem như báo ân. Hắn hầu như không thể khước từ.

Trải qua mười ngày, hắn cuối cùng cũng đặt chân đến được Mộ Minh Sơn Khê.

Nơi đây khắp nơi đều mọc đầy cây trúc hai bên bờ sông lớn, trải dài không thấy đầu nguồn. Bên cạnh là hai ngọn núi cao vút với màu xanh rừng rậm bao phủ.

Số đệ tử các nơi tụ tập nơi đây khá đông, cho nên nơi đây mặc dù là một vùng hoang vu, nhưng hắn không hề cảm thấy cô độc.

Những người đến đây đều là đệ tử các môn hộ, chi viện khác ở Bắc Cảnh. Có khi là một vài đệ tử tông môn ở Thượng Thiên. Bởi vì Mộ Minh Sơn Khê, ngoài là nơi có Tinh Cương Mộc, tương truyền là mộ địa của một vị Minh Chủ nổi tiếng ở Bắc Cảnh.

Khoảng một nghìn năm trước, Minh Chủ là tông chủ của Thiên Võ Tông ở Thượng Thiên. Đây chính là một vị đại năng tu vi đạt đến Bát Phẩm. Vị đại năng này có thể hô phong hoán vũ, sơ nhập quy tắc thiên địa, chỉ cần một hô hấp có thể thuấn di xuyên qua không gian.

Thời bấy giờ, vị đại năng này chính là chân chính Minh Chủ của Bắc Cảnh. Nhiều người phong vị đại năng này làm Vương nhưng vị đại năng này không dám nhận làm Vương, chỉ có thể khiêm tốn chấp nhận Minh Chủ của Bắc Cảnh.

Đây chính là những lời bàn tán sôi nổi của một vài đệ tử Thiên Võ Tông, đang tìm kiếm cơ duyên ở khu vực này. Có khi bọn họ lại bắt gặp Mộ Minh Chủ, xem như con đường nghịch thiên tu hành tiến thêm một bước.

Bạch Vô Thiên bỏ qua đám đệ tử các nơi khác bàn tán. Hắn tiếp tục tìm kiếm Tinh Cương Mộc khắp ngõ ngách ở Mộ Minh Sơn Khê nhưng thứ hắn phát hiện đều là dấu chân của những đệ tử các nơi khác lưu lại. Hầu như không phát hiện bất kỳ nguyên liệu nào.

Trải qua bốn canh giờ tìm kiếm, hắn đã đi cuối con sông dọc quanh Mộ Minh Sơn Khê, đến hạ nguồn con sông. Nơi đây hoàn toàn vắng lặng, xung quanh chỉ lát đát vài thân ảnh của vài người khác qua lại.

Hắn nằm dài lên lưng Tiểu Hắc tự an ủi mình “Đúng là nguyên liệu quý, không dễ dàng gì tìm được…”

Bên tai hắn lúc này truyền đến vài tiếng cười vui vẻ của vài đệ tử Thiên Võ Tông. Bọn họ vừa tìm thấy hai khối Tinh Cương Mộc màu đen như than giống như miêu tả trong quyển tạp lục.

Một tên cười hớn hở khoe “Ta mới đến hai ngày đã tìm được hai khối Tinh Cương Mộc, xem ra vận khí không hề tệ!”

Một tên khác cũng cười hắc hắc nói “Sao bằng ta, hôm trước một nhóm đệ tử Đạo Viện tìm được ba khối Tinh Mộc ở Thạch Đầu Tùng Lậm. Bị ta cùng mấy vị huynh đệ cướp sạch, bọn chúng uất ức cũng không làm được gì. Chỉ là một lũ Đạo Viện kém cỏi, ta chỉ mới hù dọa vài câu đã sợi tím tái khuôn mặt…”

Tên đệ tử Thiên Võ Tông nhắc đến Tinh Mộc chính là nguyên liệu đầu chế tạo trung phẩm phi hành kiếm. Bạch Vô Thiên nghe tên này sỉ nhục Đạo Viện, trong lòng nhất thời tức giận. Nhưng hắn cũng không vì một lời nói của đối phương mà xuất hiện đối chất làm cho ra lẽ. Hắn cũng không chắc có thể đánh lại đối phương.

Hắn nhủ thầm “Đã Mộ Minh Sơn Khê không tìm thấy, chỉ còn cách đến Thạch Đầu Tùng Lâm tiếp tục tìm kiếm”

Hắn cùng Tiểu Hắc quay đầu chuẩn bị rời đi, thì từ trong khu rừng phóng xuất ra năm thân ảnh. Bọn chúng mặc một y phục hai màu đỏ đen với lớp da bó sát người. Trên lưng năm người đều đeo một thanh đoản đao có hình dạng bán nguyệt.

Một trong năm tên có đôi mắt hẹp dài, chân mày kiếm lớn tiếng nói “Ngươi có thể đi, con thú kia ở lại!”

Bạch Vô Thiên sững sờ, không nghĩ đến bọn này muốn đoạt sủng thú của hắn. Hắn mỉm cười, tùy tiện nói “Nếu vị huynh đài này có thể lấy được thì cứ việc!”

Nói xong, hắn phóng ra khỏi lưng Tiểu Hắc, tùy tiện ra lệnh “Đánh sảng khoái đi!”

Tiểu Hắc nhận được lệnh, lập tức bung xõa ra bản lĩnh. Trực tiếp lao vào năm tên đệ tử Thiên Võ Tông. Tiểu Hắc dễ dàng nghiền ép năm tên này. Khí tức bọn chúng chỉ dừng lại ở Nhị Phẩm, mà tu vi Nhị Phẩm Tiểu Hắc hắt xì một cái cũng đủ khiến bọn chúng không kịp trở tay.

Sau một lúc, Bạch Vô Thiên phóng lên lưng Tiểu Hắc rời đi, để lại phía sau là năm tên đệ tử Thiên Võ Tông nằm sải lai trên mặt đất.



Ở một nơi khác, sâu trong Thạch Đầu Tùng Lâm.

Bốn người Hoàng Mập, Âu Dương Sinh, Lý Nhược Băng và Mặc Thần Dương cùng một chỗ tìm kiếm Tinh Mộc để làm nhiệm vụ thu thập nguyên liệu chế tạo trung phẩm phi hành kiếm.

Trong bốn người, Âu Dương Sinh và Mặc Thần Dương đã tấn cấp Nhị Phẩm, hai người còn lại thì vẫn chưa thể tấn cấp thành công.

Mặc dù Hoàng Mập và Lý Nhược Băng chưa đủ điều kiện làm nhiệm vụ phi hành kiếm, nhưng hai người bọn họ đi theo để chuẩn bị sẵn nguyên liệu. Đến khi tấn cấp thành công thì không nhất thiết phải đi tìm nguyên liệu nữa. Bọn họ giờ như trở thành sinh tử tri giao kể từ khi vụ việc ở Khô Lâu Sơn xảy ra.

Lúc này xung quanh bọn họ linh khí vô cùng dày đặc, có cả xú khí từ xác hung thú đã chết lan tỏa khắp nơi.

Bọn họ cũng không muốn đi sâu vào khu vực Thạch Đầu Tùng Lâm, chỉ vì trước đó bọn họ bị nhóm đệ tử Thiên Võ Tông uy hiếp rồi đoạt lấy hết Tinh Mộc.

Bởi vì không muốn gây thêm phiền phức, nên Mặc Thần Dương thu liễm người lại, nhẫn nhịn cho qua chuyện. Nếu hắn lại bạo phát Quỷ Ảnh Thủ, bọn người Thiên Võ Tông trước đó đã gặp họa sát thân rồi.

Trước mặt bốn người lúc này là một cây Sa Mu Dầu khổng lồ, độ tuổi có thể trên nghìn năm. Bốn người ôm thân cây cũng chưa hẳn đã giáp vòng. Loài cây này tỏa ra một mùi hương cũ kỹ của năm tháng. Đây chính là dấu hiệu có sự hiện diện của Tinh Cương Mộc, loại nguyên liệu thượng phẩm. Nếu họ tìm thấy một khối Tinh Cương Mộc, xem như có thể đổi được bốn phần Tinh Mộc cho cả thảy bốn người.

Bọn họ biết, khi bắt gặp nguyên liệu quý đồng nghĩa với việc gặp phải tai họa. Không riêng gì bốn người bọn họ, nhiều đệ tử các đại tông môn cũng tranh nhau tìm kiếm. Xui xẻo gặp bọn họ xem như giao tranh là chắc chắn xảy ra.

Đôi tai Mặc Thần Dương khẽ động, hắn nhanh chóng ra hiệu cho ba người còn lại ẩn nấp vào một bụi cây cách cây đại thụ hai mươi trượng, rồi phong bế khí tức.

Sau mười hô hấp, có hai nhóm người xuất hiện. Mỗi nhóm chỉ có ba người, một nhóm có y phục màu đỏ đen là đệ tử Thiên Võ Tông, còn một nhóm thanh y là người của Linh Thú Tông trên vai mỗi người có một con Thiết Ưng.

Một trong ba tên đệ tử Thiên Võ Tông cười hắc hắc nói “Chỉ là Thiết Ưng đệ tử cũng dám tranh giành Tinh Cương Mộc với bọn ta?”

Bọn họ không nói nhiều, trực tiếp lao vào giao chiến. Lý do ngoài mặt là đánh giá thấp đệ tử Linh Thú Tông, nhưng người hiểu rõ về Linh Thú Tông, không sử dụng phương án dứt điểm sớm. Bọn họ thua chạy là chắc chắn.

Ba con Thiết Ứng với móng vuốt cực kỳ sắc bén như thanh lợi kiếm tấn công dồn dập khiến ba đệ tử Thiên Võ Tông thoái lui. Cuối cùng bọn họ phải rút thanh đao trên lưng ra đối kháng lại, chống trả quyết.

Sau một khắc, hai bên thấm mệt liền rút lui khỏi khu vực có Tinh Cương Mộc. Bọn họ rút lui để lôi kéo người trong tông môn đến. Tinh Cương Mộc cực kỳ hiếm, không dễ dàng phát hiện được. Nên chắc chắn bọn họ phải quay lại.

Bốn người Hoàng Mập nhanh chóng xuất hiện tản ra bốn hướng rà soát xung quanh. Không bao lâu sau thì tìm được ba khối Tinh Cương Mộc gần cây đại thụ. Với ba khối này, bọn họ xem như đã hoàn tất tìm được nguyên liệu đầu tiên.
Bình Luận (0)
Comment