Thiếu Tướng, Vợ Ngài Nổi Giận Rồi

Chương 903

Chương 903: Cậu nam sinh mà cô ấy thích

“Mặc dù anh cũng rất đẹp trai nhưng anh không phải là gu của tôi cho nên tôi sẽ không hẹn hò với anh, không hẹn, không hẹn.” Nhiên Tân Dao đưa điện thoại đến bên miệng, sau khi liên tục hét lớn mấy tiếng thì bực bội cúp máy.

Bây giờ cô ấy đã rút ra được một bài học, sau này không thể tùy tiện trêu chọc mấy anh đẹp trai nữa, đúng là làm chuyện tốt không được bảo đáp khiến Nhiên Tân Dao khóc không ra nước mắt.

Mấy giây sau khi cúp máy, cô ấy lại nhận được tin nhắn từ Minh Tư Thành: “Anh sẽ chờ em ra ngoài gặp anh, không gặp không về ”

Nhiên Tân Dao đọc tin nhắn này xong thì trực tiếp tắt nguồn điện thoại, đã ba ngày liên tiếp cô chưa ra khỏi nhà rồi, nhưng dù sao cũng có dì giúp việc chăm sóc nên cô cũng không chết đói được.

Mãi cho đến ngày thứ tư khi bên ngoài cửa sổ bắt đầu mưa lớn, đột nhiên Nhiên Tân Dạo nghĩ đến chuyện gì đó lập tức đứng dậy đi ra khỏi phòng cầm theo dù chạy ra ngoài.

Trước cửa tiểu khu, quả nhiên anh trai kia vẫn đang đứng dưới mưa.

Nhiên Tân Dao rất là nhức đầu với anh trai này, một tay che dù chạy nhanh về phía Minh Tư Thành.

Lúc nhìn thấy Nhiên Tân Dao đang chạy đến chỗ mình đứng, khóe miệng của Minh Tư Thành nhịn không được khẽ cong lên.

Áo sơ mi trắng trên người đã ướt sũng dán sát cơ thể gầy gò của anh khiến đường nét cơ ngực cũng theo đó nhô lên toát ra vẻ gợi cảm khó tả, nhưng cũng khiến cho người ta có chút đau lòng.

Tuy nhiên Nhiên Tân Dao cũng không phải đang đau lòng thay anh mà chỉ bất đắc dĩ nói với anh: “Anh trai, anh trở về đi. Chuyện mà tôi nói đều là sự thật, tôi đã thích người khác rồi, anh buông bỏ quá khứ mà sống cho tốt đi.”

“Mộc Miên…” Ánh mắt Minh Tư Thành ẩn chứa đầy vẻ thâm tình.

Nhiên Tân Dao che dù, vừa ngẩng đầu lên đã bắt gặp ánh mắt đó nên trực tiếp ngắt lời anh: “Tôi tên Nhiên Tân Dao, đã không còn cô gái tên Nhiên Mộc Miên mà anh từng yêu nữa rồi. Tôi có cuộc sống mới của tôi, tôi không hy vọng anh đến làm phiền tôi lần nào nữa, được không? “

“Anh chỉ muốn bắt đầu lại với em lần nữa.” Dáng vẻ của Minh Tư Thành đầy buồn bã nói.

Dong dài nửa buổi mà không giải quyết được gì, Nhiên Tân Dao đành chịu đựng cơn tức mà kiên nhẫn giải thích: “Anh vẫn chưa hiểu sao? Giữa chúng ta sẽ không có kết quả đâu, tôi muốn ở bên người mà mình thích và người đó chắc chắn không phải là anh.”

“Cậu ta là ai? Tên gì? Nhà ở đâu?” Minh Tư Thành liên tiếp hỏi ba câu hỏi.

Nhiên Tân Dao lập tức nhìn chằm chằm Minh Tư Thành với vẻ mặt cảnh giác: “Anh muốn làm gì?”

“Anh sẽ nói cho cậu ta biết, yêu cầu cậu ta tránh xa em ra một chút vì em là người phụ nữ của anh. Minh Tư Thành bình tĩnh thản nhiên nói.

Nhiên Tân Dao trợn tròn mắt sững sờ, sau khi hoàn hồn lại thì thẹn quá thành giận quát lên: “Anh đúng đồ biến thái mà.” Mặc dù bị mắng nhưng Minh Tư Thành vẫn thờ ơ như trước, Nhiên Tân Dao mím chặt môi, che dù trực tiếp rời đi.

Ở trong mắt Nhiên Tân Dao, Minh Tư Thành ở trước mặt là một người xa lạ mà cô chưa từng gặp bao giờ, cho dù cô mắng anh thì anh cũng không biết cảm giác đau lòng là gì.

Minh Tư Thành dầm mưa rất lâu, đột nhiên cảm thấy đầu óc mình thông suốt hơn rất nhiều.

Anh đã phải người đi thăm dò người mà Nhiên Tân

Dao thích, lần trước cô nói người con trai mà cô thích không những rất đẹp trai mà còn là bạn cùng bàn với cô, hơn nữa thành tích học tập còn đứng đầu cả khối.

Đã có chút tin tức này dù có muốn tra thông tin cá nhân một người cũng không khó, chẳng qua sự xuất hiện của anh lại doạ con trai nhà người ta nhảy dựng.

Cậu nam sinh này quả thực rất đẹp trai, đẹp theo kiểu thanh tú ưa nhìn rất thu hút phái nữ, nhưng hôm nay lúc cậu nam sinh này đi ra ngoài đổ rác đã bị Minh Tư Thành chặn ở lối vào hành lang về nhà.

“Cậu biết Nhiên Tân Dao không?” Minh Tư Thành dựa vào tay vịn cầu thang lạnh lùng hỏi.

Cậu nam sinh sợ sệt nhìn Minh Tư Thành, sau đó lúng ta lúng túng hỏi: “Anh, anh là ai?”

“Cậu thích cô ấy sao?” Minh Tư Thành hỏi một đẳng, trả lời một nẻo.

Cậu nam sinh vội lắc đầu lia lịa.

“Không thích thật sao?” Minh Tư Thành xác nhận một lần nữa.

Cậu nam gật đầu đáp lại: “Không thích.”

“Nói thật đi.” Minh Tư Thành khẽ híp đôi mắt thâm trầm của mình lại.

Cậu nam sinh trả lời: “Rốt cuộc anh là ai? Tại sao lại hỏi tôi chuyện này?”

“Tôi là…” Minh Tư Thành ngập ngừng một lát mới đổi lời định nói: “Anh trai của cô ấy.”

“Anh trai?” Cậu nam sinh không khỏi buồn bực nói: “Dao Dao chưa bao giờ nói với tôi cô ấy có người anh trai nào cả.

Dao Dao? Cách gọi thân mật quá nhỉ, Minh Tư Thành cười lạnh: “Tôi đang mở ghi âm, mấy lời cậu vừa nói tôi sẽ đem về cho Mộc Miên nghe.”

Cậu nam sinh hết sức sửng sốt, theo bản năng bước lên lo lắng sửa lại lời vừa nói: “Vị anh trai này, anh đừng như vậy chứ, tôi thích Dao Dao nhưng vẫn chưa tỏ tình với cô ấy!”

“Tại sao cậu không tỏ tình với cô ấy?” Minh Tư Thành ôm cánh tay, con ngươi đen huyền nhìn chằm chằm vào cậu nam sinh, cậu nam sinh bị Minh Tư Thành nhìn đến lạnh sống lưng chỉ biết cười khổ: “Gia đình của Dao Dao sống trong một căn biệt thự lớn, còn nhà của tôi chỉ là một gia đình bình thường mà thôi, nếu muốn theo đuổi cô gái mình thích thì cũng tương ứng với việc phải có trách nhiệm với tương lai của cô ấy. Trước đây Dao Dao đã quen với cuộc sống của một cô gái con nhà giàu rồi, cho nên sau này tôi cũng phải cho cô ấy một cuộc sống giống như vậy, nếu không thể làm được thì không thể tuỳ tiện hứa hẹn với cô ấy.

Cậu nam sinh vừa nói vừa hạ thấp tầm mắt lộ rõ vẻ bất lực.

“Cậu không sợ cô ấy sẽ bị những người con trai khác theo đuổi đi trong quá trình cậu phấn đấu sao?” Minh Tư Thành hỏi ngược lại.

Cậu nam sinh mỉm cười khẽ lắc đầu: “Nếu cô ấy quyết định chọn người đang theo đuổi kia thì chứng tỏ cô ấy đã thích người đó rồi, tôi hẳn nên vui mừng thay cô ấy mới phải.”

“Vào đại học cậu định học ngành gì?” Minh Tư Thành đột ngột hỏi.

Bình Luận (0)
Comment