Thỏ Trắng Gặp Sói Xám

Chương 60


- -----------
"Nguyễn Đào Yêu, biểu cảm trên mặt em là gì vậy?” Đan Kình Hạo lạnh giọng hỏi, người phụ nữ đối diện này nhìn mình thở dài một hơi, bày ra khuôn mặt tôi đồng tình với anh, khiến anh rất khó chịu.

Nguyễn Đào Yêu biết lúc này Đan Kình Hạo không thể chọc vào, lựa chọn im miệng: “Tôi cảm thấy đồ ăn này rất ngon, ơ, anh cướp đồ ăn trong bát tôi làm gì?”
Đan Kình Hạo cướp lấy món đồ ăn ngon từ trong bát của cô, bỏ vào trong miệng, nhai nhai: “Ừm, không sai!”
Nguyễn Đào Yêu liếc mắt nhìn anh, không để ý tới đôi mắt đôi khi rất ngây thơ của người đàn ông này.

Đột nghiên, có một tiếng vang thổi đến bên mũi, sau đó là tiếng âm thanh xoạt xoạt không ngừng của máy ảnh.

Mà phía đối diện đang tỏa ra sự lạnh lùng hung ác không nói nên lời, Nguyễn Đào Yêu biết, đại sự không ổn.

Cô ngẩng đầu lên, đã nhìn thấy Tô Vy cười đến phong tình vạn chủng, duỗi bàn tay mảnh khảnh ra, hướng Đan Kình Hạo nói: "Đan tổng, đã lâu không gặp."
Nguyễn Đào Yêu âm thầm khinh bỉ trong lòng, cái gì mà đã lâu không gặp? Rõ ràng mấy ngày trước còn gặp qua.

Cô buồn bực vùi đầu ăn cơm
Đan Kình Hạo đặt đũa xuống, không cần để ý đến Tô Vy đang đứng trước mặt, không nói gì.

Bàn tay Tô Vy trong nháy mắt xấu hổ, tư thế giơ tay trong không trung hơi cương cứng.


Vài phóng viên sau lưng xì xào bàn tán, lại có thể có người không nể mặt Tô Vy, dáng vẻ kiêu ngạo của Đan tổng cũng quá lớn đi.

Nguyễn Đào Yêu vốn còn đang rất hăng say ăn cơm, nhưng thấy bầu không khí giữa Tô Vy và Đan Tu Triếng càng ngày càng căng thẳng, vẫn chưa có dấu hiệu kết thúc.

Cô thân là thư ký của Đan Kình Hạo, đương nhiên phải giải quyết sự lúng túng này, làm dịu bầu không khí.

Vì vậy, bằng tốc độ nhanh nhất, cô vội vàng nuốt hết đồ ăn trong miệng, sau đó nắm chặt tay Tô Vy, cười lễ phép nói: “cô Tô, thật ngại quá, hôm nay Đan tổng không được khỏe, xin cô thứ lỗi!” Cô nhịn xuống sự xúc động muốn xin chữ ký của Tô Vy để giảng hòa cho Đan Kình Hạo, nhưng có thể cầm tay Ôn Hình, cô có chết cũng không tiếc nha!
Đan Kình Hạo hừ lạnh một tiếng, ánh mắt nhìn ra phía ngoài cửa sổ, không nói gì.

Nguyễn Đào Yêu cười đến ngượng ngừng, dùng chân hung hăng đạp anh một cái.

Đan Kình Hạo không có cách nào, đành phải nhẹ nhàng phun ra một câu: "cô Tô, đã lâu không gặp."
Tô Vy rốt cuộc cũng là một ngôi sao lớn, cô ta nhẹ nhàng rút bàn tay mềm mại không xương của mình trở về, cười nói: “Đan tổng thật sự là có hứng thú, thân thể không tốt vẫn cùng thư ký ăn cơm.”
Tô Vy vẫn nhớ cô gái này, là bạn nhảy của Đan Kình Hạo, người đã tham dự bữa tiệc tại Hồng Kông, cũng là đối tượng của sự tức giận của Đan Kình Hạo.

Phải biết rằng, lần đó Đan Kình Hạo ở Hồng Kông gây ra chuyện, trực tiếp ảnh hưởng đến việc phân chia quyền lợi của nhà họ Hứa, ông cụ Hứa thoái lui, cậu hai nhà họ Hứa chủ trì, cậu cả biến thành một cái xác không, không có thực quyền, tất cả lý do cũng với vì ông cụ Hứa muốn đùa giỡn với cô gái tên là Nguyễn Đào Yêu này, vì vậy Đan Kình Hạo trực tiếp đánh Hứa Vạn Đạt.

Sau này Tô Vy nhiều lần tìm hiểu mới biết cô là thư ký của Đan Kình Hạo.


Cô ta vô cùng tự tin, bởi vì bất kể ngoại hình hay mặt mũi đều không phải món ăn mà Đan Kình Hạo thích, cô ta cũng không lo lắng.

Phía sau phóng viên thấy có thể đào được thứ gì đó, vội vàng hỏi: “cô Tô và Đan tổng là người quen cũ sao? Tại sao chưa từng nghe cô Tô nhắc đến?”
"Cũng không được coi là người quen cũ, chỉ là từng có chút giao tình mà thôi.” Ánh mắt Tô Vy nhẹ nhàng rơi trên người Đan Kình Hạo, lời nói mơ hồ không rõ, khiến cho người ta miên man bất định: "Nếu mọi người biết tôi và Đan tổng quen biết, chắc chắn sẽ coi là tất cả các thành tựu của tôi là thông qua Đan tổng mà có, như vậy không công bằng với tôi!”
Nhưng lời nói của Tô Vy rất hợp lý, mang theo một chút hờn dỗi, cũng không có phòng viên tra hỏi đến cùng, bọn họ liên tục gật đầu.

"Nếu các bạn không ngại, tôi nay tôi mời cơm.

Ở đây các bạn muốn ăn gì cứ tùy tiện gọi, tôi muốn cùng Đan tổng nói vài lời có được không?” Dù sao Tô Vy cũng là người trong ngành giải trí hỗn loạn, biết đối phó với các phóng viên thế nào.

Coi như là một chút tình cảm cá nhân, để bọn họ tự nhiên, sau này có một số việc, cũng có thể có mặt mũi quay về.

"Tôi không có lời gì để nói với cô.” Đan Kình Hạo không hề nể mặt chút nào, từ đầu đến cuối đều giống như một khối băng.

Nguyễn Đào Yêu hung hăng trừng mắt với anh một cái, rõ ràng là thích người ta, còn sống chết giả vờ lạnh lùng, đáng đời tội lỗi của anh.

Nụ cười trên mặt Tô Vy cứng lại, nhìn về phía những phóng viên kia.

Các phóng viên nhìn nhau, trong lòng biết rõ, quan hệ giữa Tô Vy và Đan Kình Hạo chắc chắn không đơn giản, nếu không tại sao có thể mời bọn họ ăn trong nhà hàng đắt tiền như vậy? Cũng được, sau này tốt xấu gì cũng đào trên người cô ta thứ gì đó, đắc tội cô ta cũng không được dễ chịu.


Phóng viên và các ngôi sao vốn là một quan hệ hỗ trợ qua lại để cùng nhau tồn tại, chơi cứng chẳng tốt cho ai cả.

Vì vậy, bọn họ nhao nhao mua thể diện cho Tô Vy: “cô Tô đã hào phóng như vậy, chúng tôi cũng không khách khí nữa! Cô và Đan tổng có việc gì cứ nói, chúng tôi đợi cô xử lý xong sẽ phỏng vấn sau.”
Đám phóng viên cuối cùng cung cách xa bọn họ, trong nháy mắt Nguyễn Đào Yêu cảm thấy lỗ tai của mình yên lặng đi không ít.

Nhân viên phục vụ lấy thêm cho Tô Vy một cái ghế, để cô ngồi xuống.

"Kình Hạo, anh có cần phải khiến em khó xử trước những phóng viên kia không?” Tô Vy rưng rưng nước mặt, dáng vẻ quyến rũ mê người, đừng nói là đàn ông, đến ngay cả trái tim Nguyễn Đào Yêu cũng muốn tan ra.

"Tô Vy, lần trước ở Hồng Kông tôi nói chưa đủ rõ ràng sao? Giữa tôi và cô không có khả năng!”
Nguyễn Đào Yêu kích động mắt trợn trắng, người đàn ông này thật sự ngang bướng, khó mà có được việc Ôn đại minh tinh chủ động cầu hòa, anh vẫn còn tỏ vẻ kiêu ngạo, đáng đời anh bị người ta bỏ rơi!
"Tại sao anh lại cảm thấy chúng ta không thể? Chẳng lẽ anh không thích em một chút nào sao?” Giọng nói Tô Vy mềm mỏng, khiến cho người ta cảm thấy như một cơn gió mùa xuân.

Đan Kình Hạo cười lạnh, khuôn mặt tuấn tú chỉ có nụ cười chế giễu: “Tô Vy, cô quá coi trọng bản thân rồi.

Cô dựa vào cái gì để tưởng rằng tôi vẫn còn thích cô?” Đan Kình Hạo chỉ vào Nguyễn Đào Yêu đang si ngốc nhìn Tô Vy ở bên cạnh: “Đây là bạn gái của tôi, Nguyễn Đào Yêu, lần trước đã giới thiệu qua với cô!”
Nguyễn Đào Yêu đương nhiên không ngờ Đan Kình Hạo sẽ trực tiếp ném một quả bom tới, cô âm thầm chảy nước mặt trong lòng, lầy này muốn xin chữ ký chắc chắn không thể, Tô Vy chắc chắn hận chết mình rồi!
Tô Vy nhìn thoáng qua Nguyễn Đào Yêu, quay đầu cười: "Kình Hạo, anh muốn đuổi em cũng không cần nói lời bịa đặt như vậy.

Cô ấy căn bản không phải người anh thích, những người phụ nữ bên ngoài của anh, có ai không xinh đẹp, thân hình nóng bỏng?”
Nguyễn Đào Yêu dù có ngu ngốc đi nữa thì nghe xong những lời này cũng cảm thấy không vui.


Cô thừa nhận dáng dấp của mình không thể so sánh với những cô người mẫu đẹp mắt kia, nhưng dáng người cũng không phải ma quỷ, cũng không tệ như vậy.

Cái gì mà gọi là không phải món ăn của Đan Kình Hạo? Bây giờ cô đang mang đứa con của Đan Kình Hạo, là vợ hợp pháp của anh, mặc dù vẫn chưa được cưới hỏi đang hoàng.

"cô Tô, thật ra chuyện đó, tôi là một fan hâm mộ của cô, nhưng dù như vậy, tôi vẫn muốn làm rõ một chuyện.” Nguyễn Đào Yêu ho khan một tiếng, người ta đã đến bắt nạt, không phản kích cũng không phải là Nguyễn Đào Yêu, hơn nữa nhất định phải như thiên lôi đánh xuống: “Tôi thực sự là bạn gái của Đan Kình Hạo, hơn nữa, cả hai đã gặp cha mẹ.”
Sắc mặt Tô Vy trắng bệch, không còn chút huyết sắc nào, cô nhìn Đan Kình Hạo với ánh mắt không thể tin nổi, lời nói run rẩy: “Cô ấy đã gặp bác gái rồi sao? Các người dự định kết hôn?”
Đan Kình Hạo từ chối cho ý kiến, giờ phút này Nguyễn Đào Yêu lại cảm thấy mình rất tàn nhẫn, cô như vậy là đã chia rẽ một mối nhân duyên, là bị sét đánh nha! Cô mới không muốn bị Diêm Vương lão gia sớm triệu đến Địa Ngục!
Tô Vy có chút ngơ ngác nhìn Nguyễn Đào Yêu, cô ta không thể nghĩ nổi cô gái này rốt cuộc có chỗ nào tốt, lại có thể thuận lợi thông qua sự kiểm tra của Tần Ly.

Người phụ nữ kia là bạch cốt tinh, là một cao thủ chuyên phá họa mọi người.

Cô gái này đã gặp Tần Ly, vậy mà vẫn còn ở bên cạnh Đan Kình Hạo, nói cách khác, Tần Ly đã cho phép cô ta đúng không? Như vậy, Kình Hạo sẽ kết hôn với cô ta sao?
Đối với các loại suy đoán của Tô Vy, Nguyễn Đào Yêu yên lặng lấp cái miệng của mình bằng một cái đùi gà, nếu Tô Vy biết thật ra trong bụng mình đã có cốt nhục của Đan Kình Hạo, có phải cô ta sẽ bỏ qua hình tượng thục nữ để cắn chết mình luôn không? Có thể sẽ như vậy đi, cho nên vì sự an toàn của bản thân, cô vẫn nên lựa chọn im lặng là tốt nhất.

"cô Tô, có phải cô nên đi phỏng vấn rồi không?” Đan Kình Hạo lạnh lùng đưa ra đề nghị, anh không muốn người khác quấy rầy thời gian hiếm có của anh và Nguyễn Đào Yêu: “Hơn nữa, lúc tôi ăn cơm không thích bị người khác làm phiền!”
Sắc mặt Tô Vy vô cùng khó coi, cô ta hung hăng lườm Nguyễn Đào Yêu một cái, sau đó đứng dậy, đi về phía các phóng viên đang đợi mình.

Tô Vy cô nhất quyết không cho bất cứ kẻ nào chà đạp mình, cho dù là Đan Kình Hạo cũng không ngoại lệ!
Nguyễn Đào Yêu nhìn Ôn đại mỹ nhân lần cuối, trong lòng bật khóc một lần nữa, vì vậy trút hết sự tực giận lên người Đan Kình Hạo: “Đều tại anh, thần tượng tôi ngưỡng mộ đã chán ghét tôi!”
Đan Kình Hạo lạnh lùng đánh giá Tô Vy đang trả lời phỏng vấn cách đó một khoảng không xa, hỏi: “Cô ta có gì tốt mà em lại thích như vậy?”.

Bình Luận (0)
Comment