Không cần phải nghĩ, tên này nhất định là một tên háo sắc, mẹ nó nhưng phải công nhận tên này đúng là kẻ thần thông mà!
Thần thông đến mức Hạ Tiểu Bạch muốn bái hắn làm sư luôn rồi, hắn rốt cuộc làm sao mà đoán được vậy.
Có điều bây giờ Hạ Tiểu Bạch đại khái không cần loại kỹ năng này, bởi vì anh hoàn toàn có thể quang minh chính đại nhìn các chị gái xinh đẹp.
Đôi mắt xinh đẹp của Sở Thu Hi quét qua một vòng, đột nhiên ánh mắt cô sáng lên.
Chỉ vào một chỗ cách đó không xa, hưng phấn nói: "Tiểu Bạch anh xem, kia không phải là mấy người ở ký túc xá lúc trước của anh à?"
Lông tóc trên đỉnh đầu Hạ Tiểu Bạch run lên, cũng đưa mắt nhìn qua.
Đậu má!!! Triệu Trình, Lý Lương, Chu Thanh và mấy người bạn của Đào Na Na đều ở đây.
Chuyện này cũng trùng hợp quá đi.
Cái đám này ra ngoài tụ tập cũng không thông báo cho mình một tiếng, đúng là không có nghĩa khí.
Còn có các em gái xinh đẹp thế kia đi cùng nữa chứ.
Bọn họ thật sự khiến Hạ Tiểu Bạch quá mức thất vọng?
Sở Thu Hi ồ một tiếng: "Tiểu Bạch bọn họ hình như đang thảo luận về anh thì phải? Em thấy khẩu hình của bọn họ nhiều lần nói đến hai chữ “Tiểu Bạch".”
Hạ Tiểu Bạch kinh ngạc nhìn Sở Thu Hi: "Thu Hi, em biết đọc khẩu hình miệng sao?”
Sở Thu Hi lắc đầu: "Đâu có, nhưng hai chữ Tiểu Bạch em vẫn nhận ra được, chúng ta qua đó xem một chút, không phải sẽ biết ngay sao?"
Hạ Tiểu Bạch có chút căng thẳng, nhưng anh cũng nhịn không được muốn thăm dò một chút, những người này rốt cuộc đang thảo luận cái gì về mình.
Chẳng lẽ tên Chu Thanh này đã phơi bày thân phận của anh rồi!!
Hai cô gái đi qua.
Lúc này Triệu Trình và Chu Thanh khoe khoang đến mức nước miếng tung bay, mấy nữ sinh cũng cười hì hì.
Đột nhiên cảm giác được một mùi hương thoang thoảng bay tới trên chóp mũi "Thơm quá ". Mấy người họ ngẩng đầu lên nhìn.
Đập vào mắt chính là hai cô gái cực kỳ xinh đẹp, cũng quá mức kinh diễm.
Cả hai đều là những mỹ nữ hạng nhất.
Sở Thu Hi dáng người cao dỏng, tóc dài đến thắt lưng, được buộc lại gọn gàng bằng chiếc nút nơ bướm đáng yêu, bộ ngực đầy đặn dưới lớp váy khẽ phập phồng.
Một cô gái khác cũng cực kỳ xinh đẹp, dáng người cao gầy lung linh, hai chân thẳng tắp, tất chân nhẹ nhàng bao trọn cặp đùi mượt mà sáng bóng, phối hợp cùng chiếc váy ngắn xếp ly.
Nhìn qua vừa trong sáng lại gợi cảm.
“Chị......chị Thu Hi!" Đào Na Na kinh ngạc nói: "Thật là trùng hợp.”
“Chị Thu Hi mau ngồi xuống đi!”
Mấy nữ sinh dường như rất tôn trọng và ái mộ vị hoa khôi trường đời đầu này.
Nhanh chóng nhường lại hai chỗ trống cho anh và Sở Thu Hi ngồi xuống.
Mấy nữ sinh đánh giá đại mỹ nữ đứng bên cạnh Sở Thu Hi.
Con ngươi của các cô hiện lên một mảnh sáng ngời, đây là một vị mỹ nữ có thể so sánh với Sở Thu Hi.
Da thịt trắng nõn như trăng, dường như chưa từng bị phơi ngoài nắng, trắng đến lóa mắt.
Cô ấy cực kỳ xinh đẹp, khí chất dịu dàng thanh nhã, môi hồng răng trắng.
Đào Na Na trợn tròn mắt, con ngươi đen nháy không còn gì ngoài ngạc nhiên: "Chị Thu Hi, chị gái xinh đẹp này là ai vậy?"
Bỗng nhiên một làn gió dịu mát thổi qua gương mặt của Hạ Tiểu Bạch, làm cho mấy sợi tóc của anh nhẹ nhàng bay bay.
Đầu ngón tay Hạ Tiểu Bạch nhẹ nhàng vén sợi tóc mỏng bên khóe miệng lên, nhàn nhạt cười: "Chào mọi người, tôi là bạn thân của Thu Hi, tên Hạ Bạch Hà."
Giọng nói của anh trong trẻo lại ưu nhã, tựa như đóa tuyết liên nở rộ ở thâm cốc, làm cho tâm người ta dễ chịu, giống như vào mùa hè được tuyết liên ngàn dặm tẩy trần.
Đào Na Na nhìn Hạ Bạch Hà trước mắt, nhịn không được lẩm bẩm nói: "Gần bùn mà không nhiễm bẩn, rửa sạch mà không yêu tà!()”
(
)Câu nói trong bài văn cổ đại 爱莲说 (Thuyết yêu sen) của Trung Quốc, ý nói hoa sen ở sống ở nơi bùn đất mà không bị nhiễm bẩn, khi rửa sạch đi rồi vẻ đẹp của nó lại thanh khiết ưu nhã chứ không phải vẻ đẹp tà mị.
Dù cho cô có mặc quần tất đen cũng không hiện ra bất kỳ vẻ dâm đãng nào.
Dung nhan thanh nhã tuyệt trần của cô càng làm cho người ta có cảm thấy đây là một cô gái thuần khiết như tờ giấy trắng.
“Thì ra là chị Bạch Hà, mời ngồi.”
Hạ Tiểu Bạch cũng mỉm cười với cô, tay ngọc nhẹ nhàng kéo váy trắng, tao nhã ngồi xuống.
Anh cứ như vậy ngồi sát vào bên cạnh Đào Na Na, thậm chí có thể ngửi thấy mùi thơm tỏa ra từ cơ thể thiếu nữ xinh đẹp, ánh mắt quang minh chính đại nhìn vào cặp đùi của thiếu nữ.
Được rồi, làm nữ sinh vẫn là có không ít lợi ích.
Đào Na Na bị mỹ nhân trước mắt nhìn chằm chằm, khuôn mặt cũng có chút đỏ bừng.
“Chị Bạch Hà, trên người em có gì kỳ lạ sao?”
Trên trán Sở Thu Hi xuất hiện một đường gân xanh, đồ háo sắc này lại dám nhìn lén nữ sinh khác trước mặt bạn gái.
Ngón tay cô lặng lẽ sờ đến bên hông Hạ Tiểu Bạch véo một cái.
Hạ Tiểu Bạch nhất thời đau đến mắt to ngập nước.
------
Dịch: MBMH Translate