"Tiểu Bạch là bạn tốt của chúng ta, còn mấy người chỉ vì ham muốn của bản thân mà cứ như vậy hy sinh cậu ấy sao.”
Triệu Trình cũng đứng dậy sờ lên trán Chu Thanh.
"Móa, chẳng lẽ hôm nay lão Chu uống nhầm thuốc à?”
Hạ Tiểu Bạch thấy Chu Thanh bảo vệ mình như thế thì lập tức cảm thấy rất cảm động.
Anh mỉm cười nhẹ nhàng: “Tôi cảm thấy anh Chu nói rất đúng.”
“Bạn bè phải yêu thương lẫn nhau.”
Chu Thanh nghe Hạ Tiểu Bạch gọi mình là anh Chu thì trong lòng vui sướng không thôi, đặc biệt càng sảng khoái hơn với chất giọng ngọt ngào đó.
Đừng nói là khen ngợi, dù có mắng chửi thì cũng dễ nghe.
Triệu Trình thấy Hạ Tiểu Bạch khen Chu Thanh như thế thì lập tức cảm thấy không phục, trực tiếp lên tiếng.
"Bạch nữ thần, chẳng lẽ cậu không biết tên Chu Thanh này chính là kẻ ảo tưởng nhất ký túc xá chúng ta hay sao.”
"Cậu ta chỉ đang giả vờ mà thôi, đại hội thảo luận mặc đồ nữ cho Tiểu Bạch hôm nay cũng cho chính tên này một tay tổ chức đấy.”
"Tối qua cậu ta còn thề thốt ở ký túc xá, dù bất cứ giá nào cũng phải làm cho Tiểu Bạch mặc trang phục cosplay Yingmei (Genshin Impact), nếu không thì sẽ hối hận cả đời.”
"Đồng thời cậu ta còn lấy 100 tệ mua chuộc tôi để tôi thuyết phục Tiểu Bạch mặc bộ cosplay đó cho cậu ta chơi một chút.”
Hạ Tiểu Bạch... ... (-_ -)! ! (^_^)? (▼ 皿 ▼)
Đôi mắt như làn thu thủy của anh lạnh lùng nhìn chằm chằm Chu Thanh, nhan sắc hoàn mỹ hài hòa, anh đưa tay lên vén mấy sợi tóc ra sau tai.
"Thì ra Chu Thanh cậu cũng là một người như vậy, thật sự làm tôi quá thất vọng, yên tâm đi, tôi sẽ nhớ kỹ. " (╬ ̄ 皿 ̄)
Chu Thanh…. Trong lòng có nỗi khổ không nói được.
Anh ta chưa kịp giải thích thì đột nhiên cảm thấy chân mình bị đá một cái, trực tiếp quỵ xuống đất.
Không cần nghĩ cũng biết người đá tất nhiên là Tiểu Bạch.
Triệu Trình đắc ý giơ tay lên vỗ vai Chu Thanh giống như đang nói cậu chỉ biết giả vờ.
"Yên tâm đi lão Chu, tôi sẽ không nói cho Tiểu Bạch.”
Chu Thanh trực tiếp đưa tay bóp lấy cổ tay Triệu Trình: “Tôi bóp chết tên chết tiệt nhà cậu.”? ? (◣д◢)
Hạ Tiểu Bạch nhìn hai con hàng này đang chó cắn chó, đúng là không nên đặt hy vọng lên hai tên này, anh biết rõ ai là đồng minh của mình.
Hạ Tiểu Bạch có chút thất hồn lạc phách đứng lên: "Mọi người tiếp tục đi, tôi đi trước.”
Dù sao thì hệ thống đã sớm sắp xếp bắt anh mặc đồ nữ tham gia cuộc thi sắc đẹp, nhiều lời cũng vô ích.
Đây chính là số phận của mình sao.(? ? ? ︿)
Đúng là cuộc sống thật vô thường, ruột già bao bọc ruột non.
Chu Thanh đẩy Triệu Trình ra, muốn lên tiếng nhưng lại bị ánh mắt sắc bén của Hạ Tiểu Bạch làm cho sững lại, dường như muốn nói nếu dám đi theo thì tôi đánh chết cậu.
Sở Thu Hi đỏ mặt đứng lên: "Chúng tôi phải đi rồi.” Cô kéo tay Hạ Tiểu Bạch rời khỏi quán trà sữa.
Trong lòng Sở Thu Hi đã sớm chuẩn bị sẵn sàng cho mục đích của mình.
Trước hết đặt ra một mục tiêu nhỏ để Tiểu Bạch mặc đồ học sinh cho mình ngắm mới được.
Hai người rời khỏi quán trà sữa.
Trong lòng Hạ Tiểu Bạch mệt mỏi không thôi: “Thu Hi, chúng ta qua đó đi.”
Sở Thu Hi kéo Hạ Tiểu Bạch đến lầu hai của một trung tâm thương mại.
Cô nhớ hình như ở đây có một cửa hàng chuyện bán trang phục cosplay.
Hạ Tiểu Bạch bị cô nắm tay: “Thu Hi, bây giờ chúng ta còn đi đâu vậy.”
Rất nhanh sau đó hai người đã xuất hiện trước một cửa hàng bán quần áo cosplay.
Hạ Tiểu Bạch ngây ngẩng khi nhìn những cô gái xinh đẹp đi ra đi vào cùng với rất nhiều loại quần áo cho nữ.
"Thu Hi, chẳng lẽ em muốn cosplay.”
Nghĩ tới đây, Hạ Tiểu Bạch lập tức hưng phấn. Với nhan sắc của Sở Thu Hi, nếu mặc đồ hầu gái thì….. chảy nước dãi…..
"Thu Hi, anh sẽ ủng hộ em.” Anh ra hiệu tỏ vẻ ủng hộ cô rồi nở nụ cười xinh đẹp.
Sở Thu Hi đưa tay lên che miệng “Phụt….” Cô cười một tiếng: “Tiểu Bạch đừng hiểu lầm, em không mua cho bản thân mình.”
Hạ Tiểu Bạch nghi hoặc nghiêng đầu nhưng ngây ngẩn chưa được nửa gì gương mặt xinh đẹp đột nhiên đỏ bừng, anh trừng to mắt: “Thu Hi muốn anh mặc sao.” Không thể tin nổi.
"Không được, tuyệt đối không được, anh không bao giờ mặc mấy loại đồ này.”
Sở Thu Hi kéo Hạ Tiểu Bạch vào một phòng thử đồ rồi đóng cửa lại, nhìn anh bằng ánh mắt nũng nịu.
Sở Thu Hi còn đưa tay lên lắc lắc tay anh, nhõng nhẽo nói.
"Tiểu Bạch, anh đồng ý với người ta có được không, em rất muốn thấy anh mặc đồng phục học sinh.”
"Còn có trang phục tai thỏ nữa, em rất thích, nếu là đồ hầu gái thì càng tốt.”
Hạ Tiểu Bạch nghiêm túc lắc đầu: “Không được.”
Đây cũng là chuyện bạn gái nên làm, sao lại tới lượt mình chứ.
Sở Thu Hi nhón chân lên hôn lên mặt Hạ Tiểu Bạch rồi cầm tay anh đặt lên hông mình.
Đôi mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm Hạ Tiểu Bạch một cách trìu mến: “Đồng ý với người ta đi mà, vợ Tiểu Bạch.”
------
Dịch: MBMH Translate