Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 123 - Chương 123: Hôn Thê Của Chu Thanh

Chương 123: Hôn Thê Của Chu Thanh Chương 123: Hôn Thê Của Chu Thanh

Hạ Tiểu Bạch bị Sở Thu Hi đè vào tường, cơ thể mềm mại dán lên người anh, mùi hương quen thuộc xông lên mũi tràn ngập từ mũi đến lồng ngực, hương thơm thiếu nữ tràn ngập khắp nơi.

Anh nhìn hàng mi cong và đôi mắt trong suốt như nước của Sở Thu Hi cùng với đôi môi đỏ mềm mại.

Đồ phụ nữ đáng ghét, Sở Thu Hi chính là một cô gái cáo già đầy âm mưu.

Cô ép chặt Hạ Tiểu Bạch làm anh hoàn toàn không thể từ chối sự dịu dàng này được.

Dù là nũng nịu hay thủ thỉ cầu xin, kết hợp với khuôn mặt xinh đẹp của cô thì trên đời này không có bất kỳ người đàn ông nào có thể từ chối được.

"Được rồi, được rồi, nhưng anh có điều kiện.”

Sở Thu Hi thấy Hạ Tiểu Bạch đồng ý thì vô cùng vui mừng.

Quả nhiên mỹ nhân kế lúc nào cũng có tác dụng với Tiểu Bạch.

"Vợ Tiểu Bạch nói đi, chỉ cần làm được em đều sẽ đồng ý với anh, dù sau cơ thể em đã thuộc sở hữu của anh từ lâu.”

Hạ Tiểu Bạch cũng nói: “Thu Hi cũng phải mặc chung với anh mới được, một tuần một người, về loại trang phục thì do người còn lại quyết định.”

Sở Thu Hi đồng ý không chút đắn đo: “Đồng ý với Tiểu Bạch hết.”

Trời nắng chang chang, ánh mắt trời chói mắt hơn nhiều so với trước đây, có thể nói là không một áng mây.

Trong dãy nhà trọ oi bức không ngừng vang lên tiếng ve kêu, đúng là một mùa hè nóng nực.

Hạ Tiểu Bạch mở to mắt nằm ở trên giường, trên gương mặt xinh đẹp có hơi đỏ ửng, chẳng lẽ đây chính là cuộc sống mình mong muốn sao.

Cánh tay thon dài đang ôm một đại mỹ nhân, trên làn da mịn màng trắng như tuyết của cô ấy còn tỏa ra mùi hương nhàn nhàn chỉ có người đẹp mới có.

Hạ Tiểu Bạch thở dài, nếu như cuộc sống sau này vẫn cứ như vậy thì tốt biết bao.

"Tiểu Bạch, yêu anh.”

“Không được.”

Người đẹp trong lòng anh không ngừng nói mớ.

Sở Thu Hi dựa vào lòng Hạ Tiểu Bạch, mái tóc dài xõa ra chỉ có thể nhìn thấy phần vai, hàng mi dài cong vút hơi động đậy.

Hạ Tiểu Bạch muốn ngồi dậy nhưng lại bị cô ôm chặt: “Cuối tuần mà, ngủ thêm một chút nhé.”

"Được rồi, được rồi, cuộc sống như vậy cũng không tệ lắm, ngủ tiếp đi, chẳng phải chỉ là hi sinh thân thể một chút thôi sao.”

Sau khi anh rửa mặt thay đồ xong xuôi đi ra phòng khách thì mới phát hiện hình như rất náo nhiệt.

Diệp Trường Ca và Thang Dung Dung đều ở đây, còn Sở Thu Hi đang chuẩn bị cơm trưa trong bếp.

Thang Dung Dung cũng ăn mặc tùy ý nằm dài trên sô pha xem phim tình cảm máu chó, trên tay còn cầm một ly trà sữa. Thỉnh thoảng còn vang lên tiếng chửi tục.

“Đàn ông cặn bã.”

“Nữ chính quá ngu ngốc "

Dường như radar của Thang Dung Dung có cảm ứng, vừa quay đầu lại đã phát hiện thật sự là Hạ Tiểu Bạch, cô hưng phấn giang hai tay hướng về phía anh.

"Tiểu Bạch Bạch, một tuần rồi mới gặp, hơi nhớ chị rồi.”

Hạ Tiểu Bạch nhảy qua chỗ khác để tránh, năm nay sao nhiều cây si thế này.

Thang Dung Dung bị Hạ Tiểu Bạch né tránh thì trên mặt hiện lên vẻ không phục, đánh lén anh thêm lần nữa.

Gương mặt xinh đẹp của Hạ Tiểu Bạch đỏ bừng: “Em"

Anh đã bị một cô gái nhỏ đùa giỡn, còn vương pháp hay không? Còn pháp luật hay không?

Sở Thu Hi bất đắc dĩ nói: “Con bé chết tiệt kia, ngày nào cũng đùa giỡn vợ chị, sao không nghiêm túc yêu đương cho đàng hoàng đi.”

Thang Dung Dung hút trà sữa cười ha ha: "Tại sao phải nghiêm túc yêu đương sớm để làm gì.”

"Em sẽ không để bản thân bị trói chặt vào một gốc cây.”

"Thật sự hâm mộ chị Thu Hi quá, lại tìm được một cô bạn gái xinh đẹp như Tiểu Bạch.”

Thang Dung Dung làm mặt quỷ: "Không đùa giỡn Tiểu Bạch thì chỉ còn cách miễn cưỡng tán tỉnh mấy tên ngốc sống qua ngày.”

Sau khi ăn cơm xong, Hạ Tiểu Bạch nằm trên ghế sô pha.

Diệp Trường Ca cho anh một ánh mắt quyến rũ, đặc biệt là đôi chân dài trắng như tuyết thỉnh thoảng còn chạm vào chân Hạ Tiểu Bạch.

"Tiểu Bạch có hứng thú uống với chị Diệp một chén không.”

Đúng là năm nay đặc biệt có quá nhiều cây si, mà người sau càng đẹp hơn người trước.

Sở Thu Hi thì vẫn ôm chặt Hạ Tiểu Bạch điên cuồng bảo vệ vợ mình.

Vào lúc này đột nhiên điện thoại Hạ Tiểu Bạch vang lên.

Anh nhìn thoáng qua thì ngây ngẩn, lại là tên Chu Thanh chết tiệt này.

Sở Thu Hi cũng nhìn anh với vẻ mặt cảnh giác và nghi ngờ.

Về cơ bản cô cũng biết khá rõ về bạn cùng phòng Chu Thanh của Hạ Tiểu Bạch, tên này vừa đẹp trai lại vừa có tiền.

Tên này gọi cho Tiểu Bạch của cô để làm gì! ! !

Sau khi bắt máy, điện thoại truyền đến tiếng quỷ khóc sói gào của Chu Thanh, còn có tiếng khuyên nhủ của Triệu Trình và lão đại.

Sở Thu Hi cũng dán lỗ tai lên nghe lén một cách quang minh chính đại.

“Ôi chao lão Chu, đừng có nhảy lầu mà, đồ mất rồi vẫn tìm lại được.”

"Đúng vậy, dù sao nhảy từ tầng hai cũng chỉ gãy chân mà thôi, cậu cũng đừng có nhảy….”

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment