Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 143 - Chương 143: Đây Không Phải Mặc Tử Hàn Sao!

Chương 143: Đây Không Phải Mặc Tử Hàn Sao! Chương 143: Đây Không Phải Mặc Tử Hàn Sao!

Nói ra ai sẽ tin rằng sáng ở học viện là người đẹp cố vấn, đến tối là bà chủ câu lạc bộ bách hợp nào đó.

Triệu Phi Phi ôm lấy vòng eo thon gọn của Diệp Trường Ca, hôn lên môi đỏ mọng của cô ta một cái.

“Ngay cả một người phụ nữ mạnh mẽ như vậy cũng bị đánh bại dưới chiếc váy thơm của cô, còn em cảm thấy em như thế nào?”

Hạ Tiểu Bạch (???д???)!!!

Diệp Trường Ca có chút bất lực với Triệu Phi Phi, nhìn dáng vẻ bị trêu chọc đến mức sợ sệt của Hạ Tiểu Bạch, phối hợp biểu diễn với Triệu Phi Phi.

Triệu Phi Phi tiếp tục nói: “Bất kỳ hội viên mới gia nhập, đều phải tham gia lựa chọn, ngay tại tối nay, em gái Tiểu Bạch, cô chắc chắn ăn em tối nay.”

Trời ơi!

Quả nhiên phụ nữ ở đây đều là nữ lưu manh, mà Triệu Phi Phi còn là người đứng đầu nữ lưu manh.

Triệu Phi Phi đã từng bước một đến gần Hạ Tiểu Bạch: “Tiểu Bạch để tốt hơn thì bây giờ hãy nghe lời cô đi, khà khà.”

“Trường Ca có muốn cùng nhau không?”

Hạ Tiểu Bạch bị dọa sợ đến mức không chút suy nghĩ tông cửa xông ra.

Diệp Trường Ca nhìn dáng vẻ chạy trốn của Hạ Tiểu Bạch, tức giận nhìn Triệu Phi Phi.

“Em ấy là bạn gái của Thu Hi.”

Triệu Phi Phi cũng không bất ngờ, cô đã sớm nghe qua quan hệ của hai người.

“Thỉnh thoảng trêu chọc tiểu mỹ nữ như vậy chơi thật vui.”

Đầu ngón tay Diệp Trường Ca nâng cằm Triệu Phi Phi lên, ánh mắt quyến rũ, đôi môi đỏ mọng gợi cảm nói với giọng điệu phong lan.

“Cô dọa em ấy lần sau sẽ không dám tới, sao tôi có thể tìm được cơ hội hạ thủ, tôi mặc kệ~cô phải bồi thường.”

Triệu Phi Phi dễ dàng đẩy Diệp Trường Ca vào góc tường, một tay chống đỡ vách tường kiễng chân lên rồi nhìn xuống người đẹp quyến rũ này.

Mặt hai người gần như chạm vào nhau, đều có thể ngửi được mùi thơm của môi trên người đối phương.

Hơi thở nói ra của Triệu Phi Phi như lan: “Vậy cô muốn tôi bồi thường thế nào? Tiền hay là cơ thể?”

Môi Diệp Trường Ca hơi nhếch lên: “Tôi cũng không thiếu tiền.”

Hạ Tiểu Bạch bước tới cạnh một hồ cá tìm một chỗ ngồi xuống, ôm một đống thức ăn tập trung làm chú hamster nhỏ của anh.

Hiếm khi tìm thấy sự vắng vẻ ở đây.

Cách xa ánh trăng xinh đẹp náo nhiệt của thành phố, đúng là một nơi không tệ.

Đúng là người giàu nhất định tốt, sống thoải mái hơn.

Có lẽ đã uống không ít cocktail, khuôn mặt tuyệt đẹp có chút say, trong mơ màng anh liền thiếp đi.

Không biết qua bao lâu…

Hạ Tiểu Bạch cảm giác mặt mình hơi ngứa, không biết là ai đang vỗ mặt anh.

Một trận gió lạnh thổi qua anh không nhịn được rùng mình tỉnh lại, chuẩn bị tìm phòng ngủ tiếp.

Ngay lúc này Hạ Tiểu Bạch phát hiện một khuôn mặt cực kỳ tuấn tú đang dựa rất gần mình.

Sau khi biến thành con gái, anh cũng rất nhạy cảm với việc nhìn trộm, phản ứng đầu tiên chính là ông đây bị đàn ông chiếm tiện nghi.

Căn bản chưa kịp nghĩ nhiều đã vươn móng vuốt của anh cào vào mặt đối phương.

“Bộp bộp bộp.” Liên tục cào ba móng vuốt lên mặt đối phương.

Người đàn ông anh tuấn đó cũng đâu đến mức hơi tức giận, ở đây là địa phận riêng của anh ta.

Vốn dĩ anh ta có chút không vui khi phát hiện có người chiếm chỗ thường ngày thưởng thức ánh trăng của anh ta.

Hôm nay bị đối phương cào vô cớ làm cho trên mặt rỉ ra vết cào đỏ sâu đậm, khiến anh cảm thấy tức giận hơn.

Anh ta nắm cánh tay đối phương lại nhưng trong chớp mắt đối phương đã trốn thoát khỏi va chạm.

Da thịt đối phương lại mỏng manh mịn màng như vậy cũng khiến cho Mặc Tử Hiên lộ ra vẻ ngạc nhiên, cảm giác quá tuyệt, như thể chạm vào viên ngọc ấm đẹp nhất.

“Này này này, ở đây là chỗ của tôi.”

Đôi mắt đẹp của Hạ Tiểu Bạch trông có vẻ cảnh giác, mượn ánh trăng mờ ảo anh phát hiện nửa thân trên của đối phương đang trần trụi, dáng người cường tráng rất tuyệt vời.

Cơ bụng tám múi vừa phải, trông không cường điệu mà là dáng thuôn đầy đặn.

Nam thần đúng nghĩa với thân hình chuẩn, cao ít nhất 1m8, lại là một oppa chân dài.

Khi Hạ Tiểu Bạch còn là con trai đã mơ ước có được một thân hình đẹp như vậy để có thể mê hoặc các cô gái.

Từ đó anh còn từng thử chạy bộ, nhưng chỉ trụ được một ngày đã kiệt sức, từ đó không bao giờ nghĩ về chuyện đó nữa.

Ánh mắt Hạ Tiểu Bạch tiếp tục nhìn lướt lên, đôi mắt đối phương tản ra tia sáng kiêu ngạo dưới bóng đêm.

Đường nét khuôn mặt vô cùng đẹp trai, mái tóc ngắn thoải mái làm nổi bật khuôn mặt sâu sắc điển trai hơn.

Nhưng chỉ là có một vệt máu mờ nhạt trên khuôn mặt đẹp trai này, rõ ràng là vừa rồi bị mình cào xước.

Đợi đã sao đối phương trông quen thế!

Đệt!

Đây không phải Mặc Tử Hàn sao!

Đệt ông đây thực sự cào xước mặt Mặc Tử Hiên, trời ơi!

Mỗi lần Mặc Tử Hiên nhìn cô đều là trốn tránh không kịp như thể nhìn thấy đồng tính nữ, sao có thể nhìn trộm mình!

Nếu những chàng trai khác có lẽ Hạ Tiểu Bạch có thể cố gắng tỏ ra dễ thương lừa gạt cho qua, nhưng tỏ vẻ dễ thương trước mặt Mặc Tử Hiên chính là tìm nhịp đánh.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment