Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 151 - Chương 151: Đã Lâu Không Gặp Mặc Tử Hàn

Chương 151: Đã Lâu Không Gặp Mặc Tử Hàn Chương 151: Đã Lâu Không Gặp Mặc Tử Hàn

Đôi mắt đen to tròn ngập nước của anh, một chút ửng hồng hiện lên trên khuông mặt sợ hãi mà trắng bệch.

Trên khuôn mặt thanh tú thoáng hiện lên một chút sợ hãi, càng làm tăng thêm vẻ ngoài xinh đẹp đến kinh ngạc của anh ấy, lại càng thêm cảm giác thương tiếc.

Bên trong mê hoặc bị động kéo dài có hiệu lực ......

Trong nháy mắt, Mặc Tử Hàn cảm thấy rằng Hạ Tiểu Bạch rất đáng yêu.

Nhìn dáng vẻ oan ức của hắn, trong lòng sinh ra một tia dao động.

"Tử Hàn, cậu không nên xúc động, chúng ta đều là anh em" Đám người Triệu Trình cũng vội vàng tiến lên lôi kéo Mặc Tử Hàn.

Chu Thanh cầm lấy tay trái Mặc Tử Hàn, Triệu Trình cầm lấy tay phải của hắn, Lý Lương đứng ở chính giữa hắn với Hạ Tiểu Bạch.

"Tử Hàn không nên xúc động, bình tĩnh, nhất định phải bình tĩnh."

Mặc Tử Hàn bị Triệu Trình cùng Lý Lương gắt gao quấn lấy không thể động đậy.

Mặc Tử Hàn chỉ phản ứng trong vòng ba giây sau khi bị sự đáng yêu này thu hút, loại xấu hổ vừa rồi làm cho hắn hiện tại hận không thể tìm một cái lỗ để chui vào.

Chuyện gì xảy ra với mình vậy? Sao mình có thể có hứng thú với một tên ẻo lả được! ! Mình nhất định là có vấn đề gì đó rồi.

Hắn phẫn nộ hất Triệu Trình cùng với Chu Thanh ra: "Mẹ kiếp, các cậu bắt lão tử làm gì?"

Triệu Trình cùng Chu Thanh cho dù dụng hết toàn lực cũng bị Mặc Tử Hàn mạnh mẽ vung đi ra, ngã trên mặt đất.

Có thể tưởng tượng được lực bộc phát của Mặc Tử Hàn mạnh bao nhiêu.

Mặc Tử Hàn hung hăng đấm một quyền lên mặt bàn bên cạnh làm bằng gỗ, một đấm thủng một lỗ.

"Hạ Tiểu Bạch, cậu chờ đấy, lão tử sẽ còn trở lại."

Sau khi bỏ lại mấy câu nói, Mặc Tử Hàn xám xịt rời khỏi.

Dọc theo đường đi ra khỏi giảng đường, đi tới dưới ánh nắng long lanh, Mặc Tử Hàn vẫn như cũ có chút không hiểu.

Bản thân mình vừa nãy sao lại như thế, sao lại bị Hạ Tiểu Bạch mê hoặc rồi!

Không được, không được, chẳng lẽ là do mình cấm dục lâu ngày? Nhớ tới bây giờ hắn cũng chưa từng có bạn gái.

Nhất định là bản thân độc thân 19 năm không có chạm qua nữ sinh, mới nảy sinh những suy nghĩ kinh tởm này với một chàng trai xinh xắn lại dễ thương.

Hắn nhìn thấy gần đó có một cái bồn rửa tay, bước nhanh tới, đem tay rửa sạch, giội cho một vốc nước lên mặt, để cho mình tỉnh táo lại.

Nhưng vào lúc này, một bóng người đứng ở sau lưng của hắn.

"Như, đã lâu không gặp Mặc Tử Hàn."

...

Mặc Tử Hàn chỉ là hơi sững sờ, quay đầu nhìn lại.

Đây là một nam sinh có chiều cao với tướng mạo tương đương hắn gần 9.5 điểm.

Bên cạnh hắn còn ôm một mỹ nhân gợi cảm, cười híp mắt nhìn Mặc Tử Hàn.

Đối với người xuất hiện ở trước mắt anh ... Nói thật, Mặc Tử Hàn đối với hắn cũng không có hảo cảm gì.

Dù sao hai người có thể nói là đánh nhau từ nhỏ đến lớn.

Vóc người hai người tương tự nhau, nếu như có thể phân biệt được, có lẽ chính là biểu cảm và ánh mắt của họ.

Khuôn mặt Mặc Tử Hàn đẹp trai mãi mãi cũng là gương mặt tê liệt.

Mà người mới tới anh tuấn tiêu sái trên mặt mang theo nụ cười xấu xa mang lại cho mọi người cảm giác tự do và dễ gần.

"Như, đã lâu không gặp Tử Hàn?"

Mặc Tử Hàn chỉ là lạnh nhạt liếc mắt nhìn hắn, vẫy vệt nước ở trên tay: " n, đã lâu không gặp."

"Sau đó thì sao? Không nên cản đường của tôi chứ."

Đối phương buông mỹ nữ ra, một tay khác vòng qua cổ Mặc Tử Hàn cười nói:

"Ba năm không gặp, cậu thật sự không một chút nào nhớ tới tôi sao? Người em trai này thật là khiến cho tim tôi giá lạnh mà."

Người vừa tới không phải là ai khác, chính là Mặc Tử Hiên đêm qua đã trêu ghẹo Hạ Tiểu Bạch để cho Mặc Tử Hàn đội cái nồi này.

Cô gái xinh đẹp bên cạnh Mặc Tử Hiên cũng sáng mắt lên khi nhìn ánh mắt lạnh lùng của Mặc Tử Hàn, cô ta liếm liếm môi đỏ trước nam sinh cấm dục này.

Cô ta đưa cánh tay với phần móng được sơn màu đỏ tươi chỉ vào chàng trai lạnh lùng trước mặt hỏi.

"Tử Hiên, đây là ai thế, rất giống anh, mà còn đẹp trai nữa.”

Mặc Tử Hiên cười ha ha: “Đây là em trai anh, nhưng nó chỉ là một đứa ngốc trong chuyện tình cảm mà thôi, em mà chơi được nó thì anh sẽ cho em một trăm ngàn.”

Cô gái gợi cảm thể hiện sự khinh bỉ, cô ta cũng không tin có người đàn ông nào mà không thích phụ nữ. Cô ta bèn kéo váy lên để lộ ra cặp đùi thon dài xinh đẹp rồi đi đến trước mặt Mặc Tử Hàn: “Anh đẹp trai có hứng thú đi uống một chén với em không, sao đó giao lưu một chút, ai cũng là người trưởng thành rồi, giao lưu sâu một chút cũng không vấn đề gì.”

Cô ta đưa tay ra muốn kéo tay Mặc Tử Hàn nhưng anh ta vẫn giữ nguyên ánh mắt lạnh nhạt hất tay cô ta ra rồi quát lớn: “Lăn đi.”

Vốn dĩ anh ta đang rất tức giận, bây giờ lại bị Mặc Tử Hiên trêu chọc nên càng thêm khó chịu, vừa dứt lời đã trực tiếp bỏ đi.

Chỉ còn lại cô gái xinh đẹp đang ngơ ngác: “Tử Hiên, cậu ta vừa đẹp trai mà vừa bá đạo nữa chứ~~ "

Mặc Tử Hiên…..: “Được rồi, em về trước đi, khi nào có thời gian chúng ta lại hẹn nhau.”

Mặc Tử Hiên có hơi mất hứng nhìn Mặc Tử Hàn bỏ đi.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment