Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 152 - Chương 152: Đánh Anh Ta Như Nhồi Bò Viên

Chương 152: Đánh Anh Ta Như Nhồi Bò Viên Chương 152: Đánh Anh Ta Như Nhồi Bò Viên

Lần này anh ta tới đây là để tìm cô gái mình đã theo đuổi rất nhiều năm, Sở Thu Hi. Trước kia anh ta mới là người đầu tiên theo đuổi cô, nhưng tiếc là do trong nhà tự ý sắp xếp nên loạn hết cả lên.

Vì muốn liên hôn nên người lớn trong nhà muốn tác hợp Mặc Tử Hàn và Sở Thu Hi với nhau, còn anh ta thì bị bắt sang châu u du học. Thân là một đứa con hoang, nếu như có được Sở Thu Hi thì còn gì tốt hơn, nếu không được thì cũng sẽ không bị ràng buộc trên một cái cây.

Anh ta hiểu rất rõ con người của Mặc Tử Hàn, căn bản nó không có khả năng tán tỉnh được Sở Thu Hi.

Anh ta vẫn luôn nghe ngóng chuyện của hai người, sau một tháng về nước thì cũng nhận được tin tức Sở Thu Hi đã có bạn trai, nghe nói là một sinh viên đại học tiểu bạch kiểm.

Mặc Tử Hiên sờ lên cằm: “Ngược lại mình cũng muốn xem xem, cô gái mà bổn công tử không theo đuổi được đã bị kẻ nào giành mất.”

Sau nhiều lần nghe ngóng, Mặc Tử Hiên đã tìm được lớp của Sở Thu Hi.

Dù sao cô cũng là hoa khôi xinh có tiếng, muốn tìm được đúng chỗ cũng không có bao nhiêu khó khăn.

Gương mặt xinh đẹp của Sở Thu Hi đang nằm trên bàn, cái miệng anh đào nhỏ nhắn ngáp một cái.

Tối qua uống nhiều rượu, cũng không biết Tiểu Bạch đã làm gì mà bay giờ cả người cô đều mệt mỏi, chỉ muốn ngủ một giấc thật đã.

Cô đang chuẩn bị nằm lên bàn nghỉ ngơi một lát thì đột nhiên có một bó hoa hồng xuất hiện trước mặt.

Mùi thơm thoang thoảng của hoa hồng thật sự rất hấp dẫn, một bóng dáng cao gầy với gương mặt anh tuấn đang đứng trước mặt cô.

"Oa, đẹp trai quá! Lại thêm một oppa chân dài.”

"Hoa hồng này đẹp thật, quá là lãng mạng.”

"Thật sự hâm mộ Thu Hi quá đi, người nào theo đuổi cậu ấy cũng rất đẹp trai.”

Mấy nam sinh cũng vô cùng khó chịu nói một cách châm chọc.

"Đẹp trai thì có tác dụng gì, chẳng phải bị từ chối rồi cũng chỉ có thể la liếm.”

"Đúng là có quá nhiều người muốn theo đuổi nữ thần Sở.”

Sở Thu Hi cau mày, cô thật sự không có hứng thú gì với người tặng hoa này nên vẫn chưa lên tiếng.

Khi cô ngẩng đầu lên nhìn thấy gương mặt đang cười xấu xa kia thì cũng sững sờ, khuôn mặt xinh đẹp cũng hiện lên sự vui mừng: “Mặc Tử Hiên.”

"Chẳng phải anh đang ở nước Cơ sao? Trở về từ khi nào?”

Trên mặt Mặc Tử Hiên xuất hiện mấy vạch đen: ‘Là Anh Quốc.”

Sở Thu Hi cười ha ha: "Không giống sao, em nghe nói người ở đó rất thích đấu kiếm.”

"Anh có gặp được chàng trai nào mình yêu thích không. "

Mặc Tử Hiên giang tay ra: “Con người anh cũng không có sở thích gì, chỉ thích người đẹp, em nhận bó hoa này nhé.”

Sở Thu Hi cũng không già mồm nữa mà nhận lấy bó hoa hồng trên tay anh ta, dù sao cô cũng sẽ không cho tên này cơ hội nào.

Nhưng nếu so sánh với Mặc Tử Hàn lạnh như băng thì tất nhiên là Mặc Tử Hiên thú vị hơn nhiều, nói chuyện rất êm tai.

Mặc Tử Hiên nhìn Sở Thu Hi khen ngợi: “Thu Hi, mới ba năm không gặp mà anh không ngờ em lại xinh đẹp như thế, dáng người cũng càng ngày càng tốt, lồi lõm rõ ràng.”

"Nếu cứ tiếp tục như vậy chỉ sợ em sẽ trở thành người đẹp nhất nước Hoa đấy.”

"Ừm? Thu Hi, em trang điểm à? Trước kia rất ít khi thấy em trang điểm.”

Sở Thu Hi cong mày cười, nói một cách tự nhiên: “Anh cũng không cần tâng bốc em như thế, em đã có bạn trai.” Cô đưa tay lên hất tóc.

"Dù sao em cũng là một cô gái đã có người yêu, nếu người ấy thích em làm bạn gái thì tất nhiên em phải kiên trì trang điểm để giữ vững vẻ đẹp của mình.”

Mặc Tử Hiên có hơi khó chịu, giờ đây khi nghe Sở Thu Hi chính miệng thừa nhận cô có bạn trai rồi thì lập tức vô cùng thất vọng.

Dù anh ta không thích bị trói buộc trên một cái cây nhưng cũng phải xem đó là một gốc cây như thế nào mới được, nếu như là Sở Thu Hi thì anh ta tình nguyện.

Mặc Tử Hiên vẫn cười nói: “Tối nay em có hứng thú ăn một bữa cơm cùng anh không.”

"Yên tâm, anh không phải muốn theo đuổi em, chỉ là bạn bè nhiều năm mời một bữa cơm thôi, em sẽ không từ chối đúng không.”

Sở Thu Hi chống má suy tư một hồi: “Ừm, em đồng ý.”

"Nhưng địa điểm phải đổi thành ở biệt thự nhà em.”

Mặc Tử Hiên cũng không để ý: “Em tự nấu cơm sao? Hay là anh mua thêm ít đồ ăn? Lúc còn ở Anh anh cũng học nấu các món Tây được nửa năm.”

Sở Thu Hi nhẹ nhàng lắc đầu: "Không cần phiền phức như vậy, nấu lẩu đi.”

Mặc Tử Hiên... ... : "Được rồi, vậy anh mua ít thịt bò về làm beefsteak.”

Thoáng chốc đã hết giờ nghỉ trưa, Hạ Tiểu Bạch chán chường nghe giảng bài.

Những thứ này anh đã biết từ lâu, điều làm anh thấy vui chính là Sở Thu Hi đã hẹn anh đến biệt thự nấu lẩu.

Nghe nói còn hẹn một người đàn ông khác, anh ta còn từng theo đuổi cô.

Nghĩ tới đây, Hạ Tiểu Bạch đã cảm thấy rất tức tối.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment