Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 165 - Chương 165: Hạ Tiểu Bạch Thi Đấu.

Chương 165: Hạ Tiểu Bạch Thi Đấu. Chương 165: Hạ Tiểu Bạch Thi Đấu.

"Khuôn mặt của anh xinh đẹp mềm mại, trang điểm đậm quả thực chính là đang báng bổ khuôn mặt của anh."

"Yên tâm, em sẽ trang điểm vẽ cho anh một cái hoa đào bảo đảm bọn họ không nhìn ra đầu mối, phối hợp với đôi mắt đẹp và kiểu tóc tuyệt đối trông giống như một nàng tiên nhỏ."

Hạ Tiểu Bạch cũng không phải lần đầu tiên trở thành búp bê chuyên môn để Sở Thu Hi trang điểm cho anh.

Chỉ mất chưa đầy 40 phút ......

Trang điểm hoa đào cho Hạ Tiểu Bạch đã hoàn thành. Anh nhìn chính mình trong gương cũng là có chút kinh diễm.

Khuôn mặt vốn dĩ đã xinh đẹp được tô một chút hồng đào, khóe mắt bên trái vẽ một bông hoa đào nhẹ nhàng nở rộ.

Một đôi mắt trong suốt như băng, với đôi lông mày lá liễu xinh đẹp, trên đầu là một chiếc khăn choàng đen óng mượt rủ xuống vai, được cố định một cách tao nhã bằng chiếc kẹp tóc bằng đá saphire trong suốt như pha lê.

Vì để cho bộ ngực của anh có vẻ lớn hơn một chút, Sở Thu Hi còn giúp anh tăng kích thước lên thành C.

Sở Thu Hi đỡ Hạ Tiểu Bạch đứng lên: "Quả nhiên, Tiểu Bạch của em bất luận trang điểm như thế nào cũng đều rất xinh đẹp, quả thực chính là nàng tiên nhỏ trong lòng em."

"Tiểu Bạch, anh có thể mỉm cười thật xinh đẹp để em xem được không?"

Hạ Tiểu Bạch hai mắt chậm rãi nhắm lại, khi anh lần nữa mở mắt, trong nháy mắt nở nụ cười, anh liền từ Nhân Gian tuyệt sắc, biến thành tiên tử không dính khói lửa nhân gian.

Sở Thu Hi suýt chút nữa không nhịn được trồng dâu tây trên mặt anh, cuối cùng cô vẫn là nhịn được.

Dù sao đợi lát nữa còn phải thi đấu, nếu như làm hỏng lớp trang điểm ở trên mặt của anh ấy thì không tốt.

"Tiểu Bạch, đợi lát nữa thi đấu xong, anh liền mặc đồ này hầu hạ em đi?"

Hạ Tiểu Bạch ...... Tại sao lại là anh ấy đóng vai nhân vật.

Sở Thu Hi lấy ra một bộ váy màu xanh lam đưa cho Hạ Tiểu Bạch, mặt trên còn in hình con hạc và hoa đào rất đẹp.

"Mặc vào đi, đây chính là đồ em đã thiết kế riêng cho chiều cao của anh, hẳn là sẽ rất vừa vặn."

Hạ Tiểu Bạch vừa suy nghĩ vừa ôm lấy váy, định đi vào trong phòng thay đồ thì lại bị Sở Thu Hi kéo lại.

"Nơi này chỉ có hai chúng ta, liền ở trước mặt em thay cũng được rồi."

Khuôn mặt xinh đẹp của Hạ Tiểu Bạch có chút đỏ bừng, ánh mắt chuyển động, hàm răng anh khẽ cắn môi đỏ, giống như đang xấu hổ, khiến trong lòng Sở Thu Hi càng ngứa ngáy.

"Mau lên Tiểu Bạch, em muốn nhìn."

Bàn tay ngọc mảnh khảnh của Hạ Tiểu Bạch có chút ngượng ngùng đặt lên trên quần áo, chậm rãi cởi ra. Vai đẹp, xương quai xanh, cánh tay ngọc của anh dần dần xuất hiện ở trước mắt Sở Thu Hi.

Đôi mắt như băng tinh của anh cũng chậm rãi hiện ra một tia vẻ quyến rũ, lại giống như nàng tiên vô tình rơi vào phàm trần và bị bụi bậm vấy bẩn.

Sở Thu Hi dán cái mũi nhỏ ở trên anh cọ, một làn hương thơm ngọt ngào như hoa dành dành thoang thoảng tỏa ra từ làn da trắng như tuyết của Hạ Tiểu Bạch.

Mềm mại mà lại tinh tế. Ngửi mùi thơm, cảm thấy thư giãn.

Sau mười mấy phút, hai người mới chậm rãi tách ra, Hạ Tiểu Bạch cũng đã thay xong chiếc váy màu xanh lam thời nhà Tống.

Khuôn mặt xinh đẹp của Sở Thu Hi đỏ bừng hướng về phía anh cười ngọt ngào, liếm đôi môi gợi cảm.

Nhà Tống chính là một trong những triều đại lãng mạn nhất trong lịch sử Trung Quốc, có vô số bài thơ lãng mạn được ra đời, trang điểm và trang phục cũng là cực kỳ xinh đẹp và tao nhã.

Hạ Tiểu Bạch quay một vòng, chất vải tuyệt đối là hảo hạng, da thịt anh chạm vào có cảm giác cực kỳ mềm mại.

Các cô nhìn đồng hồ đã là sáu giờ rưỡi rồi.

"Tiểu Bạch, chúng ta đi thôi." Sở Thu Hi lôi kéo Hạ Tiểu Bạch.

Để duy trì cảm giác thần bí của Hạ Tiểu Bạch, cô đã ném cho anh một cái khăn che mặt.

Nhất định phải đến lúc lên thi đấu mới được mở ra, như vậy mới có thể khiến mọi người choáng váng.

Bởi vì Sở Thu Hi là người của hội học sinh, hôn một cái lên đôi môi anh đào mềm mại ướt át của Hạ Tiểu Bạch rồi vội vàng rời khỏi.

"Tiểu Bạch em đi trước đây, đợi lát nữa thi đấu em sẽ cổ vũ cho anh."

......

Hạ Tiểu Bạch một mình đi dạo trong trường đại học, hôm nay là một ngày đẹp trời, bầu trời không gợn một đám mây, gió nhẹ thổi lướt qua mặt.

Nhưng là mang tóc giả có phần oi bức, nên anh trực tiếp đổi kiểu tóc và để kiểu tóc giống hệt.

Việc chỉnh sửa kiểu tóc một cách có hệ thống có thể khiến tóc thực sự mượt mà và bóng mượt khi chạm vào, đen như mực.

Ánh trăng xán lạn, sao lốm đốm đầy trời, gió đêm mát mẻ.

Dọc theo đường đi, Hạ Tiểu Bạch hầu như có vóc người hoàn mỹ, khắp người tỏa ra mùi thơm nhẹ nhàng, không biết có bao nhiêu người quay đầu lại nhìn.

"Wow, thân hình thật đẹp."

"Tôi có thể chơi với đôi chân này cả đời cũng được."

"Làn da này cũng quá trắng đi, nói là như sương như tuyết cũng không quá đáng đâu." Mấy nữ sinh cũng là hâm mộ nói.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment