Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 167 - Chương 167: Cô Gái Đẹp Nhất Học Viện Khoa Học.

Chương 167: Cô Gái Đẹp Nhất Học Viện Khoa Học. Chương 167: Cô Gái Đẹp Nhất Học Viện Khoa Học.

Thơm quá thơm quá, khiến người ta cảm giác như mình đang nằm ở trong biển hoa dành dành.

Khi đám người nhìn rõ mặt của cô, lại bị một tấm khăn che mặt che chắn chỉ lộ ra một nửa.

Nhưng bọn họ có thể nhìn thấy đôi mắt của cô gái trước mặt.

Một đôi mắt bằng pha lê thanh khiết trong suốt, dường như đang cất giấu một vầng trăng sáng, hoa anh đào ở khóe mắt nở nhàn nhạt khiến người ta có cảm giác cô gái này rất xinh đẹp.

Vóc người càng là uyển chuyển tinh tế, bộ trang phục váy nhà Tống của cô dường như hoàn toàn tự nhiên mà thành trên người cô gái cao gầy này, khiến tất cả mọi người đều phải kinh ngạc.

"Mỹ nữ, mỹ nữ tuyệt sắc, đôi mắt xinh đẹp, nếu như này vị tiểu thư này không phải mỹ nhân tôi trực tiếp ăn bay liệng."

Phùng Bàn Tử cuối cùng cũng lộ ra bản chất của hắn hèn mọn chảy nước miếng.

Triệu Trình cũng ở một bên xoa tay cười hắc hắc nói: "Mỹ nữ kết bạn không?"

Chu Thanh đẩy Triệu Trình ra: "Mẹ kiếp, cái tên nhà cậu có thể biết trước sau được không?"

Lý Lương cũng duỗi tay ra với khuôn mặt giả tạo của một quý ông: "Mỹ nữ, có hứng thú uống với tôi một ly không?"

Đào Na Na nhìn mấy cái tên này, cô cũng không căng thẳng nữa: "Tiểu tỷ tỷ dán dán không, tôi rất dũng cảm."

Hạ Tiểu Bạch nhìn mấy cái tên này tôi một câu anh một câu, không biết là cảm thấy buồn cười hay là không nói gì.

"Tôi nói có phải các cậu chưa từng thấy phụ nữ hay không, lão tử cũng dám ngắm?"

Mọi người nghe được giọng nói quen thuộc ái nam ái nữ thì đều sửng sốt.

Đào Na Na môi đỏ có phần không ngậm mồm vào được, khuôn mặt xinh đẹp lộ ra vẻ mặt khó mà tin được: "Cậu là Tiểu Bạch?" Σ(°°||| )︴

Hạ Tiểu Bạch đem khăn che mặt lấy xuống, ở đây cũng không có người ngoài.

Tất cả nhóm người đều sợ ngây người.

Khuôn mặt ngọc thanh nhã của anh được trang điểm nhẹ nhàng như hoa mận, đôi mắt trong suốt như băng đang mỉm cười quyến rũ, như mặt nước bao phủ mặt đất với sương mù, đôi môi anh đào nhỏ nhắn ẩm ướt trong suốt như pha lê.

"Được... Đẹp quá ..." Đào Na Na căn bản chưa kịp cảm ơn, nhón chân lên, chạm vào khuôn mặt xinh đẹp của Hạ Tiểu Bạch.

Mái tóc thơm ngát bị gió thổi tung đánh vào mặt khiến Đào Na Na muốn ngừng mà không được.

"Tiểu Bạch, tôi thề cậu là mỹ nhân xinh đẹp nhất mà tôi từng gặp." ( ˇ ˇ)

Triệu Trình cũng ngơ ngác: "Cái kia! Tiểu Bạch không đấu kiếm, tôi cảm thấy cậu mặc đồ phụ nữ, thì tôi có thể được."

Hạ Tiểu Bạch cảm thấy nụ hôn dịu dàng của Đào Na Na thật tuyệt vời, anh nhẹ nhàng giơ bàn tay ngọc lên vuốt ve đỉnh đầu của cô.

Được một cô gái xinh đẹp hôn là một trong những niềm vui lớn nhất của cuộc đời.

Nhưng khi anh nghe được lời nói của Triệu Trình, suýt chút nữa không nhịn được nhảy lên đạp chết cái tên này, dám đem suy nghĩ đấu kiếm đánh tới trên người người Hạ Tiểu Bạch mình. (▼ヘ▼)

Chu Thanh nhìn Hạ Tiểu Bạch đã sớm say mê, ngây ngốc nhìn hắn.

Hạ Tiểu Bạch cũng cảm giác được ánh mắt quái dị đó của hắn, theo bản năng lui về phía sau một bước. ! ! ! ∑(°Д° no ) no

"Tôi nói Chu Thanh cũng có một vị hôn thê xinh đẹp, còn nghĩ đến đấu kiếm! Cậu có phải là có tật xấu gì hay không?"

"Em gái Tử Huyên là một cô gái tốt, nếu như cậu dám phụ lòng cô ấy, lão đại cậu sẽ biết tay."

Lý Lương cũng là đối với Chu Thanh bày ra tư thế mắng chửi nghiêm túc.

"Chu Thanh, Tiểu Bạch nói không sai, có vị hôn thê, thì nên đàng hoàng yêu cô ấy, đừng lúc nào cũng theo đuổi Tần Mai Sở."

Hạ Tiểu Bạch cũng là gật đầu rất tán đồng, không hổ là lão đại có trách nhiệm.

Nhưng mà ......

Lý Lương mắng chửi Chu Thanh xong, vẻ mặt cười hì hì nhìn mình.

"Tiểu Bạch Bạch, kỳ nghỉ hè sau cậu có hứng thú tới nhà tôi làm khách không, không phải cậu nói chưa từng thấy cảnh tuyết sao?"

"Đến lúc đó tôi đưa cậu đi tham quan cảnh đẹp ở phía Bắc Trung Quốc, có thể nói là ngàn Lý Băng phong, vạn dặm tuyết bay."

Khóe miệng Hạ Tiểu Bạch khẽ co giật, đôi mắt đẹp tức giận nhìn hắn.

"Lão đại! Cậu cũng có bạn gái ..." (▔□▔)

Nhưng vào lúc này Triệu Phỉ Phỉ gọi wx cho Đào Na Na, hai người nói với nhau vài câu.

"Ừm, Tiểu Bạch đang ở bên cạnh tôi."

"Tôi biết rồi, đợi lát nữa rồi gặp."

Đào Na Na để điện thoại di động xuống nói với đám người: "Cuộc thi sắc đẹp tài năng sắp bắt đầu rồi."

"Chúng ta đến hậu trường của cuộc thi, người hướng dẫn Phỉ Phỉ đang chờ ở đó."

Nói thật, Hạ Tiểu Bạch hiện tại có phần rất sợ Triệu Phỉ Phỉ, người phụ nữ này nhưng là thủ lĩnh lưu manh.

Anh đột nhiên nghĩ đến một vấn đề, Đào Na Na có thể hay không cũng là một hội viên đã bị Triệu Phỉ Phỉ chọn rồi!

Các cô vẫn luôn là dáng vẻ bạn bè tốt, Đào Na Na làm lớp trưởng cũng là Triệu Phỉ Phỉ mãnh liệt đề cử.

Trong đó có thể hay không có giao dịch gì đó mà không thể cho ai biết không? Σ(°°||| )︴

Có mấy người đi tới vào hậu trường cuộc thi, Hạ Tiểu Bạch đã mang khăn che mặt lên một lần nữa.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment