Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 173 - Chương 173: Tiểu Bạch, Anh Yêu Em!

Chương 173: Tiểu Bạch, Anh Yêu Em! Chương 173: Tiểu Bạch, Anh Yêu Em!

Mi như lông vũ, da như tuyết trắng, đáy thắt lưng ong, răng đều môi đỏ.

Đối với vẻ đẹp tuyệt thế của mỹ nữ này, trong lòng mọi người đều nghĩ có lẽ chỉ có thơ từ của cổ nhân mới có thể lột tả hết vẻ đẹp của nàng.

“Không ổn, tôi bị giọng nói của cô ấy chinh phục rồi, mỹ nữ, có thể mắng tôi một câu hay không?”

"Tôi dám cam đoan một điều, nếu như sau này cưới được cô ấy, lúc vợ chồng cãi nhau, bị cô ấy mắng thôi cũng là một loại hưởng thụ."

“Mẹ nó, tiểu tiên nữ xinh đẹp như vậy cậu đành lòng cãi nhau với cổ sao! Yêu chiều còn không hết nữa là!”

Dưới khán đài, Triệu Trình và Phùng béo đang ôm nhau, mặt dán vào mặt, hoàn toàn mơ hồ.

Chu Thanh đã sớm bị vẻ đẹp kia dọa đến phát ngốc, (chảy nước miếng, chảy nước miếng)

Lý Lương cũng cảm thấy đùi gà trong tay đã sớm mất vị rồi.

Im lặng mấy giây, đột nhiên toàn khán đài bộc phát tiếng vỗ tay nhiệt liệt.

Mấy người Triệu Trình, Chu Thanh nhao nhao giơ gậy lightstick trong tay lên điên cuồng quơ quơ.

“Tiểu Bạch, anh yêu em!”

“Tiểu Bạch, tôi muốn cùng cậu sinh một đàn khỉ con!”

“Tiểu tiên nữ, bổn tiểu thư muốn khi dễ cậu.”

“Tiểu Bạch, tôi muốn “đấu kiếm” với cậu!”

Các loại huýt sáo, tiếng hò hét, gào khóc gào thét vào giờ phút này hoàn toàn bộc phát ra.

Cằm các vị giám khảo đã sớm rớt xuống đất.

Đây thật sự là một mỹ nữ hoàn hảo? Đến giọng nói cũng hay như vậy!

Cuối cùng ban giám khảo cũng chấm điểm xong.

Người dẫn chương trình ra vẻ kích động, thần bí công bố:

“Tổng điểm của bạn học Hạ Hiểu Bạch là... 99 điểm! Thêm một điểm nữa sợ là sẽ khiến cô ấy kiêu ngạo ha ha!”

“Nào, xin quý vị khán giả cho một tràng pháo tay nhiệt liệt chúc mừng bạn học Hạ Hiểu Bạch của chúng ta cùng với tất cả các thí sinh tham gia tranh tài trong buổi tối ngày hôm nay.”

“Aaaaaaaaaaa!”

“Mỹ nữ của viện văn học chúng ta là tuyệt vời nhất!!!”

Liễu Y Nhiên nhìn Hạ Hiểu Bạch trên sân khấu, lẩm bẩm nói: "Một mỹ nhân thật đẹp, thật tài năng!”

Sinh viên viện văn học cũng đã bắt đầu hoa chân múa tay vui sướng.

Các nam sinh gào khóc đủ loại.

Đã có người hỏi thăm xung quanh viện của bọn họ từ khi nào có thêm một vị mỹ nhân cực phẩm như vậy.

"Ai biết Wechat của cô ấy, ông đây trả thù lao bằng một con Iphone 14" vị đại gia nào đó hét lớn.

Diệp Cẩm Thành ngồi trên ghế giám khảo lúc này đang kéo Lý Chính Thanh đang chuẩn bị len lén chuồn đi lại.

"Viện trưởng Lý của chúng ta, mời ông múa đi nào, à đúng rồi còn phải bắt chước tiếng chó sủa nữa nha."

“Gâu, gâu gâu, gâu gâu gâu " Diệp Cẩm Thành đắc ý làm mẫu cho ông ta xem.

Hơn nữa còn đem một bộ váy cổ trang màu đỏ đặt vào tay tên Lý Chính Thanh hói đầu này.

Khóe miệng Lý Chính Thanh hơi giật giật: "Đừng có chơi tuyệt tình như vậy chứ…”

Diệp Cẩm Thành từ trên cao nhìn xuống: "Đây hình như là yêu cầu của ông mà, cũng không thể trách tôi được."

Cuối cùng cuộc thi tuyển mỹ nhân tài nghệ kết thúc với hình ảnh viện trưởng Lý Chính Thanh của viện khoa học tự nhiên mặc hồng y múa Hồng Chiêu Nguyện.

Hạ Tiểu Bạch trở lại hậu trường, cầm lấy một chai nước khoáng, hơi nâng cổ thiên nga lên uống một hơi.

Anh còn chưa kịp phản ứng đã bị bóng hình xinh đẹp đột nhiên xuất hiện tập kích.

Mang theo một làn hương hoa nhài ngọt ngào, mềm mại hôn lên môi anh.

Hạ Tiểu Bạch chậm rãi nhắm mắt lại, dung nhan tuyệt sắc thả lỏng hưởng thụ, được cô ôm eo mảnh khảnh hôn môi trong góc tối.

Sợi tóc mềm mại của đối phương rơi trên cổ, mang đến cảm giác ngứa ngáy, chóp mũi quanh quẩn mùi thơm đặc biệt...... điềm đạm mà tinh khiết.

Vài phút sau......

Hai người mới đỏ bừng mặt tách ra.

Hạ Tiểu Bạch má ngọc hơi phiếm hồng cũng lộ ra nụ cười ngọt ngào: "Thu Hi…”

Sở Thu Hi liếm đôi môi đỏ mọng gợi cảm, đầu ngón tay vuốt chóp mũi xinh đẹp của cô cười thản nhiên:

“Không hổ là Tiểu Bạch nhà ta, dáng vẻ xinh đẹp lại còn đa tài đa nghệ.”

"Không chỉ nhảy đẹp, chơi đàn cũng là hạng nhất"

Khuôn mặt tinh xảo của Hạ Tiểu Bạch cũng cười tự nhiên.

"Đương nhiên, anh cũng không phải là bình hoa di động, người ta có thực lực chân chính đó nha."

Hai người tay trong tay đùa giỡn từ trong góc đi ra.

Bỗng nhiên trước mặt xuất hiện một vị khách không mời mà tới, không ai khác chính là Liễu Y Nhiên. Khuôn mặt cô ta có chút ửng đỏ.

Nhìn dáng vẻ của cô ta dường như đã sớm trốn ở một bên.

Con ngươi xinh đẹp có chút bối rối, da thịt trắng như tuyết lộ ra màu hồng phấn, làn váy có chút hỗn loạn.

Liễu Y Nhiên có chút lúng túng không biết phải làm sao, xoa xoa tay, cố nặn ra nụ cười, nói:

"Xin lỗi, tôi chỉ là vừa đi ngang qua, xin lỗi đã làm phiền hai người."

Khuôn mặt xinh đẹp của Sở Thu Hi có chút nghi hoặc : "Sao tôi cảm thấy là cô trốn ở một bên nhìn lén đã lâu !"

Liễu Y Nhiên vội vàng lắc đầu, có chút có tật giật mình, giải thích :

"Tôi thật sự chỉ là vừa mới đi ngang qua thôi, tôi vốn dĩ chỉ là muốn tìm học tỉ Hạ Tiểu Bạch để nói chuyện."

"Không ngờ hai người...."

"Xin lỗi"

Nói xong thì ỉu xìu bỏ đi.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment