Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 179 - Chương 179: Muốn Tìm Một Người Bạn Trai Cũng Khó

Chương 179: Muốn Tìm Một Người Bạn Trai Cũng Khó Chương 179: Muốn Tìm Một Người Bạn Trai Cũng Khó

Hạ Tiểu Bạch nhìn chai rượu trống rỗng có hơi áy náy. Anh đưa tay lên vân vê mấy sợi tóc dính trên môi, nhíu mày xin lỗi.

"Thật xin lỗi, đã uống hết rồi."

Thật ra Phạm Kiện không hề biết đã hết rượu từ lâu.

Nửa ly anh ta uống cũng là ngụm cuối cùng của Phùng Bàn Tử….. Hạ Tiểu Bạch chỉ tiện tay cầm lên đưa anh ta mà thôi.

Vậy mà tên này còn lộ ra biểu cảm mê mẩn với ly rượu này, Hạ Tiểu Bạch cảm thấy khinh bỉ.

Phạm Kiện có chút thất vọng: "Đúng rồi, tôi vẫn chưa biết tên của các em, mọi người đều là sinh viên sao.”

"Đây là danh thiếp của tôi.” Anh ta đắc ý lấy danh thiếp ra đưa cho mấy người Hạ Tiểu Bạch.

Anh ta muốn thể hiện với mỹ nhân trước mặt rằng mình là một ông chủ của một công ty niêm yết có giá trị hơn một tỷ.

Hạ Tiểu Bạch nhận lấy danh thiếp nhưng chỉ tùy tiện nhìn thoáng quá, sao anh lại không biết mấy tính toán trong lòng của tên này.

Thì ra là ông chủ của một công ty nào đó.

Nếu như là một em gái nào đó thì đã sớm bị sự đẹp trai của anh ta mê hoặc.

Đáng tiếc trong lòng Hạ Tiểu Bạch chỉ nghĩ đến phú bà, hoàn toàn không có bất kỳ hứng thú nào với kiểu thiếu gia này.

Rõ ràng là muốn biết tên mình lại còn cố ý hỏi tên của tất cả mọi người, đúng là làm màu.

Hạ Tiểu Bạch liếc nhìn danh thiếp của anh ta lần cuối, ngoài mặt anh giả vờ như rất chăm chú.

Đương nhiên khi nhìn thấy tên trên danh thiếp, suýt chút nữa anh đã cười ra tiếng!

Phạm Kiện, sao nghe như phạm kiện (không có lòng tự trọng)?

Chắc chắn cha mẹ anh ta có ác cảm với con mình, tên gì không đặt lại lấy một cái tên hèn hạ. Hạ Tiểu Bạch nhịn cười rất khổ sở.

Tuy nhiên trên gương mặt tuyệt mỹ vẫn nở nụ cười thanh nhã.

"Thì ra là anh Phạm Kiện, em tên là Hạ Hiểu Bạch.”

Giọng nói của anh trong veo như chuông bạc, nhưng chuông gió lung lay trong gió vang lên âm thanh leng keng dễ chịu.

Phạm Kiện nhìn chằm chằm vào vị tiên nữ tuyệt mỹ này.

Anh ta không nhìn ra trên gương mặt xinh đẹp như hoa đào của cô có vẻ chế giễu gì.

Những người khác khi nghe tên anh ta lần đầu tiên đều sẽ không nhịn cười được, đây chính là một tiểu tiên nữ cực kỳ có giáo dưỡng.

Chẳng hạn như Triệu Trình, Chu Thanh và Phùng Bàn Tử ở bên cạnh đều đang nhịn cười.

"Phụt….” Phùng Bàn Tử không nhịn nổi nữa bật cười một tiếng.

Trên mặt Phạm Kiện đầy vạch đen….

Vì muốn để tên này đắc ý một chút, Hạ Tiểu Bạch còn tỏ vẻ kinh ngạc.

"Không ngờ anh Phạm Kiện còn là CEO của một công ty niêm yết.”

"Anh Phạm Kiện trông tuổi trẻ tài cao, chắc vẫn chưa đến ba mươi tuổi đúng không.”

“Chắc chắn anh là một người đàn ông có thành tựu trong cuộc sống, tuyệt đối sẽ không so đo với mấy sinh viên chưa tốt nghiệp như tụi em.”

Trong lúc nói chuyện, Hạ Tiểu Bạch còn sờ lên cái đầu nhỏ của Phong Tiểu Tĩnh.

Phong Tiểu Tĩnh làm ra vẻ tội nghiệp ngước mặt lên nhìn Phạm Kiện, chỉ khi được vùi trong bộ ngực mềm mại của Hạ Tiểu Bạch thì cô mới có cảm giác an toàn.

Nhưng cô nghi ngờ tại sao đệm ngực cup 36C của Hạ Tiểu Bạch lại mềm mại như thật,, nhịn không được mà đánh lén một cái….

Suýt chút nữa chân Hạ Tiểu Bạch đã mềm nhũn quỳ rạp xuống đất, cảm giác này dễ chịu chết đi được.

Phạm Kiện được mỹ nhân Tiểu Bạch khen ngợi như thế thì trên mặt hiện lên sự đắc ý tự hào, anh ngẩng đầu ngẩng đầu ưỡn ngực đứng thẳng tắp sửa sang cổ áo.

“Hạ Hiểu Bạch, tên rất hay, Hạ trong mùa hạ, Hiểu trong mùa xuân, Bạch trong tuyết trắng.”

"Bây giờ tất cả mọi người đều là bạn bè, đây chỉ là chuyện nhỏ, tất nhiên là tôi sẽ không để ý.”

"Tôi muốn nói nói cho tiểu thư Hiểu Bạch một bí mật, tôi vẫn chưa đến 30, năm nay vừa tròn 28 tuổi, vẫn chưa lập gia đình, là một cẩu độc thân, haha.”

Nữ thư ký xinh đẹp bên cạnh anh ta lập tức bày ra biểu cảm khinh bỉ, mấp máy môi đỏ.

Trước kia lúc anh ta tìm cô ta làm thư ký cũng nói một câu y chang như lúc này.

Trên gương mặt xinh đẹp của Hạ Tiểu Bạch hiện lên sự ngượng ngùng.

"Anh Phạm ưu tú như vậy, chắc chắc bên cạnh sẽ có rất nhiều cô gái theo đuổi, đàn ông ưu tú sẽ không thiếu phụ nữ.”

"Không giống như em, muốn tìm một người bạn trai cũng khó.”

"Lúc nãy anh Phạm có nói phải đi ký một hợp đồng giá trị hơn mười triệu, anh không sợ đến trễ sao.”

Mắt Phạm Kiện sáng rỡ, không ngờ cô ấy vẫn chưa có bạn trai.

“Ha ha, không vội, không vội, còn chút thời gian."

"Đúng rồi, hẳn là mọi người chuẩn bị qua đêm ở khu nghỉ dưỡng này đúng không?”

Hạ Tiểu Bạch nhẹ gật đầu, mái tóc dài tung bay: “Đúng vậy"

Phạm Kiện ra vẻ nói: “Gần đây công ty chúng tôi nhận được đầu tư hơn năm tỷ, trong đó có một dự án chính là cải tạo làng du lịch này với tổng vốn đầu tư hơn 300 triệu trong vòng năm năm.”

"Lần này tôi đến đây chính là để bàn hợp đồng với người phụ trách ở đây.”

"Tôi đã tìm hiểu chỗ nghỉ ở đây, rất khan hiếm, trong khoảng thời gian này còn có rất nhiều trường nghỉ phép, mọi người đã đặt trước phòng chưa?”

Đào Na Na không cho anh ta sắc mặt tốt, nói: “Đã sớm đặt hai phòng riêng nhỏ đủ chỗ cho tám người chúng tôi.”

Phạm Kiện nhìn thoáng qua Đào Na Na, cũng là một cô gái xinh đẹp nhưng tiếc là phẳng quá, không có gì thú vị, anh ta vẫn cười ha hả nói.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment