Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 178 - Chương 178: Phạm Kiến

Chương 178: Phạm Kiến Chương 178: Phạm Kiến

Nữ thư ký muốn đánh người, cô ta đưa tay ra muốn nắm tóc Đào Na Na nhưng lại bị Hạ Tiểu Bạch bắt lại.

Mấy nam sinh cũng đều ôm chai rượu chuẩn bị làm một vố lớn.

Hạ Tiểu Bạch cảm thấy đây là một ngày nghỉ tuyệt vời nên anh không muốn nó bị hủy hoại như thế này.

Anh đưa mắt nhìn về phía nữ thư ký ngực to đang gây khó dễ, thầm nghĩ kẻ có tiền đúng là rất thoải mái.

Nuôi một thư ký như thế này thì ngày nào cũng có thể ở văn phòng, không có việc thì làm thư ký, còn có việc thì thư ký làm.

Hạ Tiểu Bạch lạnh lùng nhìn cô ta: “Xin lỗi chị gái.”

"Bạn tôi thật sự không cố ý làm bẩn âu phục của ông chủ các người, thật ra mang đến tiệm giặt quần áo cung không tốn bao nhiêu tiền.”

Nữ thư ký cười lạnh một tiếng, đúng là mang âu phục đến tiệm giặt quần áo không tốn bao nhiêu tiền.

Hôm nay cô ta vừa bị ông chủ mắng một trận nên đơn giản chỉ đang nén giận muốn tìm người phát tiết một chút mà thôi.

Cô ta liếc nhìn gương mặt của Hạ Tiểu Bạch, chuẩn bị mở miệng châm chọc.

Người đàn ông mặc âu phục kia cũng đã quay lại sau khi thay một bộ đồ hoàn toàn mới.

Anh ta nhìn nữ thư ký, có hơi mất kiên nhẫn nói: “Đã xử lý xong chưa?”

Nữ thư ký có chút ấp úng, nhất thời nói không nên lời: "Mấy người này quá mức ngang ngược, em….em. "

Hạ Tiểu Bạch đưa mắt lên nhìn chằm chằm vào người đàn ông đẹp trai khoảng 27 tuổi này.

Không thể không nói người này thật sự là một người đàn ông đẹp trai, hơn nữa còn ăn mặc theo phong cách doanh nhân thành đạt.

Tiếc là con mắt có hơi sưng……lại thêm một tên giống Chu Thanh.

Chu Thanh đang cầm chai rượu lại chuẩn bị đánh nhau thì đột nhiên hắt hơi một cái.

“Móa, tôi thề chắc chắn có người đang nói xấu sau lưng tôi.”

Triệu Trình giang tay ra: "Yếu thì nhận đi, đừng có mà lấy cớ.”

Khóe miệng Hạ Tiểu Bạch giương lên, đàn ông háo sắc rất dễ nói chuyện, chỉ sợ anh ta không háo sắc.

Hạ Tiểu Bạch cúi người nhẹ, giọng nói mang theo sự áy náy vô cùng.

"Thật xin lỗi, vị tiên sinh này, bạn em thật sự không cố ý.”

"Nếu anh muốn bồi thường thì chúng em sẽ cố hết sức.”

"Nếu không em ấy rượu bồi tội có được hay không."

Anh lấy một ly rượu trái cây giơ lên, cử chỉ thanh nhã hào phóng. Đột nhiên có một trận gió từ đâu thổi tới làm mái tóc đen nhánh tung bay trong màn đêm.

Trong chốc lát, bốn phía đình nghỉ mát tràn ngập hương thơm từ làn da trắng như tuyết của anh.

Lần đầu tiên người đàn ông dời mắt khỏi bản hợp đồng trên tay đưa mắt lên nhìn mấy sinh viên này.

Khi anh ta chuyển ánh mắt lên người cô gái đang nói chuyện, gương mặt tuyệt mỹ được trang điểm như hoa đào đẹp đến nỗi anh ta lập tức bị thu hút.

Trên gò má của cô gái có chút ửng đỏ, đôi mắt trong veo hiện lên sự áy náy.

Chiếc váy bị gió thổi bay, đôi chân thẳng tắp cân xứng cũng thoắt ẩn thoắt hiện.

Điều làm anh ta càng cảm thấy rung rộng chính là đôi tay đang nâng ly rượu, làn da trơn mịn, ngón tay tinh tế làm người ta như muốn cắn một cái, căn bản không tìm ra được chút tì vết nào.

Ngay sau khi tốt nghiệp đại học thì anh ta đã được nhận đầu tư thiên thần và làm việc chăm chỉ trong lĩnh vực kinh doanh suốt bảy tám năm, cũng được xem như có thành tựu.

Dù chưa kết hôn nhưng bên cạnh anh ta không hề thiếu những người phụ nữ ưu tú, tuy nhiên lại không có ai xinh đẹp bằng cô gái trước mặt này, đặt biệt là vẻ ngoài thuần khiết kia.

Rõ ràng là trang điểm hoa đào quyến rũ, nhưng dưới khí chất thanh nhã cổ điển của cô lại không hề vướng khói lửa hồng trần.

Làn váy màu xanh tựa như dòng trước trong gột rửa sạch sẽ sự huyên náo khó chịu của chốn đô thị đục ngầu này.

Phạm Kiện lau mồ hôi trên trán, anh ta vậy mà lại khẩn trương trước một nữ sinh trẻ tuổi.

Anh ta trấn tĩnh lại: “Không sao……rượu cũng không phải do em đổ lên người tôi.”

"Cũng đã xin lỗi rồi, tôi sẽ không so đo. "

Anh ta nhận lấy ly rượu của Hạ Tiểu Bạch, đưa lên mũi ngửi.

Thậm chí anh ta còn ngửi được mùi hương dễ chịu từ cánh tay của đối phương, nhịn không được mà uống một hớp.

Với chức vụ của anh ta, có loại rượu ngon nào mà chưa từng uống nên rượu trái cây này rất bình thường, xem ra là loại mới được sản xuất.

Nhưng khi nhìn mỹ nhân xinh đẹp trước mắt thì rượu có tệ hơn cũng trở thành rượu thượng hạng.

Đột nhiên cô gái trước mắt nở một nụ cười xinh đẹp, nụ cười của cô như làn gió nhảy múa khắp núi đồi xua tan cái nóng của mùa hè, làm cho tâm hồn người ta trở nên mát lạnh.

Hạ Tiểu Bạch cười nói: “Tiên sinh đã uống ly rượu này cũng đồng nghĩa với việc chấp nhận lời xin lỗi của bạn tôi.”

Phạm Kiện cũng cười ha ha, vội vàng gật đầu: “Chẳng phải chỉ là một bộ đồ tây thôi sao, chỉ là chuyện nhỏ với tôi.”

Anh ta tiếp tục nói: "Rượu này uống rất ngon, có thể rót cho tôi một ly đầy được không, lâu lắm rồi tôi mới được uống rượu một cách vui vẻ như thế này.”

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment