Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 177 - Chương 177: Tôi Uống Rượu Không Giỏi Lắm

Chương 177: Tôi Uống Rượu Không Giỏi Lắm Chương 177: Tôi Uống Rượu Không Giỏi Lắm

Cô cẩn thận từng li từng tí rót một ly rượu lớn cho Hạ Tiểu Bạch.

"Tiểu Bạch, nếm thử rượu này, rất thơm đó !"

Hạ Tiểu Bạch có chút áy náy nói : “Tôi uống rượu không giỏi lắm.”

Đào Na Na giả vờ tức giận : "Yên tâm đi, có tớ ở đây, có phải là cậu không tin tưởng nhân phẩm của bổn tiểu thư không ?"

Cô phồng má lên, tỏ vẻ đang yêu thuyết phục Hạ Tiểu Bạch.

Hạ Tiểu Bạch bất đắc dĩ uống một ngụm nhỏ, vào miệng cay cay, hơi đắng, xuống họng lại ngọt ngào : “Quả thật là rượu rất ngon.”

Nhưng anh nhìn một ly rượu lớn, cũng không thể uống hết được.

Đào Na Na cười tủm tỉm nhìn anh : "Uống tiếp đi, tớ cũng uống đây."

Cô bỏ đi dáng vẻ của một cô gái trẻ xinh đẹp trong gia đình nhỏ, từng ngụm lớn uống rượu ngon.

Hạ Tiểu Bạch uống tiếp mấy ngụm nhỏ rồi đặt hơn nửa cốc còn lại lên trên bàn.

Anh đã cảm thấy hơi say, cũng may là đầu óc vẫn giữ được sự tỉnh táo.

Nếu như bây giờ anh say rồi, thì anh không dám bảo đảm ngày mai phẩm chất đạo đức của mình vẫn còn.

Tiếp theo, bất luận Đào Na Na và những người khác có ép rượu như thế nào, Hạ Tiểu Bạch một giọt rượu cũng không uống.

Tục ngữ nói : Con trai ở bên ngoài nhất định phải bảo vệ tốt cho mình, Hạ Tiểu Bạch rất kiên trì với quan niệm này.

Càng huống hồ, bây giờ anh đã là mãnh nam không còn cái đó, nên càng phải cẩn thận hơn.

Chu Thanh và Triệu Trình đều không muốn bỏ cuộc.

Triệu Trình : "Tiểu Bạch, hiếm khi vui vẻ, uống thêm mấy ly thì có sao ? Đều là anh em, chẳng lẽ chúng tôi còn làm gì cậu hay sao ? Chúng ta đều là con trai."

Phùng Bàn Tử cũng gật đầu : “Đúng vậy, Tiểu Bạch, là anh em thì uống thêm mấy ly với mọi người.”

Đào Na Na thở dài : “Tiểu Bạch uống không hết, tôi giúp cậu ấy uống vậy.”

Nhanh tay nhanh mắt, cô cầm lấy ly rượu Hạ Tiểu Bạch uống còn thừa.

Trên ly thủy tinh còn in dấu môi màu hồng đào rõ ràng.

Rất rõ ràng là do Hạ Tiểu Bạch lưu lại.

Đào Na Na không thể không khen ngợi sự thông minh của mình, ngay từ đầu đã rót một ly lớn đầy cho Hạ Tiểu Bạch.

Nếu Hạ Tiểu Bạch uống hết thì chắc chắn anh sẽ say, đến lúc đó thì có thể muốn làm gì thì làm.

Nếu Hạ Tiểu Bạch uống không hết, cô có thể nhân cơ hội uống chỗ rượu anh uống còn thừa.

Hôn gián tiếp gì đó, quả thực là quá cao siêu rồi.

Mấy người thấy vậy đều sững sờ.

Bởi vì bọn họ đều có thể nhìn thấy dấu môi mờ nhạt của Hạ Tiểu Bạch trên ly rượu.

Phong Tiểu Tĩnh không nhịn được nữa : “Na Na chơi xấu, tôi cũng muốn uống chỗ rượu thừa còn lại của Tiểu Bạch.”

Cô ta có vẻ hơi say, vung vẩy ly rượu trên tay, không cẩn thận làm đổ rượu trong ly ra ngoài.

Đổ rượu ngon lên người một người đàn ông, người đàn ông này ăn mặc rất sang trọng trong bộ vest hàng hiệu.

Anh ta khoảng 27, 28 tuổi, trông cũng rất đẹp trai, đeo một chiếc Rolex ở cổ tay trái.

Đứng bên cạnh anh ta còn có hai vệ sĩ, rõ ràng anh ta là một người thành đạt.

Người đàn ông mặc âu phục thấy có người tạt nước vào người mình thì lập tức cau mày lấy giấy ra lau.

Hành động bất cẩn làm đổ rượu của Phong Tiểu Tĩnh lập tức dẫn đến sự tức giận của hai tên vệ sĩ.

Bọn họ ỷ vào thân mình cao to của mình để quát cô một trận.

"Cô gái, sao cô lại làm đổ rượu lên người thiếu gia nhà tôi.”

"Lát nữa chúng tôi còn phải đàm phán một hợp đồng hơn mười triệu.”

"Mời thiếu gia vào nhà vệ sinh làm sạch quần áo trước ạ.”

Người đàn ông mặc âu phục kia cũng buồn bực đi vào nhà vệ sinh.

Thư ký đứng bên cạnh anh ta cũng bày ra vẻ mặt muốn gây khó dễ.

"Cô có biết âu phục của thiếu gia nhà tôi bao nhiêu tiền một bộ hay không, cô bắt buộc phải bồi thường, nếu không thì biết tay.”

Phong Tiểu Tĩnh bị chiến trận trước mặt dọa sợ đến mức bật khóc, trực tiếp nhào vào bộ ngực cup 36C của Hạ Tiểu Bạch khóc hu hu.

Một nữ sinh nhỏ bé như cô chưa từng gặp chuyện như thế này.

Chu Thanh thấy cảnh tượng này thì cũng muốn chửi CMN.

Tôi cũng muốn vùi đầu vào ngực Tiểu Bạch khóc một trận, như thế thì tuyệt biết bao, số tiền này để tôi đền là được.

Hạ Tiểu Bạch cau mày, chẳng phải chỉ làm bẩn một bộ quần áo thôi sao, có gì đâu mà làm quá lên như thế.

Anh nhẹ nhàng xoa đầu Phong Tiểu Tĩnh, quả nhiên tóc của người đẹp đều rất thơm.

Đào Na Na có vẻ tức giận phồng má đứng lên nhưng lại bị Ngô Lệ Tuyền cản lại: “Na Na! Đừng quá kích động.”

Nhưng Đào Na Na vẫn không phục: “Chẳng phải chỉ không cẩn thận làm đổ rượu lên âu phục thôi sao, đem đến tiệm giặt không được à.”

Nữ thư ký kia cũng phát cáu: “Quả nhiên là một đám nhóc không có văn hóa, sai còn không biết xin lỗi.”

Đào Na Na cả giận nói: “Chúng tôi có thể xin lỗi, nhưng các người không xứng.”

"Sao không cho chúng tôi cơ hội giải thích, vừa đến đã mắng người, tôi thấy cô mới là loại phụ nữ kém văn hóa.”

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment