m thanh có chút lười biếng của hệ thống phát ra: "Vì để cho ký chủ quen với cuộc sống tóc dài đến eo.”
"Thời gian hành trình kế tiếp ký chủ phải để tóc dài đến thắt lưng."
Hạ Tiểu Bạch................"Ngươi tốt nhất không nên biến thành thực thể, bằng không ta nhất định sẽ cho ngươi chết không có chỗ chôn.”
Anh tức giận đến mức vươn tay ra làm tư thế bóp cổ trong không khí.
Tắm rửa xong Hạ Tiểu Bạch nhìn bộ ngực đầy kiêu ngạo của mình, sau đó cắn chặt răng dùng dây vải mạnh mẽ siết chặt lại.
Nửa giờ sau Hạ Tiểu Bạch ra khỏi phòng:
Mọi người cũng đang thay phiên nhau tắm, Đào Na Na cũng đã tắm xong, đang lau tóc.
Hạ Tiểu Bạch mặc một chiếc áo T - shirt và quần đùi, dáng người yểu điệu uyển chuyển, da thịt trong suốt long lanh.
Bởi vì mới vừa tắm xong nên trên người còn dính bọt nước nhàn nhạt, có một tia mị lực khác thường.
Ngũ quan hoàn mỹ giống như tác phẩm nghệ thuật tinh xảo nhất, không có nửa phần khuyết điểm có thể soi mói, đường nét rõ ràng như được cố ý điêu khắc.
Đặc biệt là đôi chân thon dài còn mang theo bọt nước chậm rãi từ da thịt trắng như tuyết chảy xuống, trông cực kỳ mê người.
"Mấy người sao còn chưa ngủ, ở chỗ này làm gì" Anh nhìn mọi người vừa mới tắm rửa xong hỏi.
Đào Na Na cười ha hả: "Đương nhiên là lên kế hoạch cho hành trình ngày mai.”
Hạ Tiểu Bạch tùy ý ngồi ở một bên, người anh tỏa ra mùi thơm thoang thoảng.
Mọi người cảm nhận được mùi thơm, lúc này mới ngẩng đầu nhìn về phía mỹ nhân tóc dài đến thắt lưng.
Mặt mày tinh xảo như tranh vẽ, lụa mỏng rủ xuống như gió. Dáng người phiêu diêu lưu động, lông mày nhu hòa.
Anh vừa mới tắm xong đuôi tóc còn mang theo hơi nước nhàn nhạt. Cho dù là không trang điểm vẫn không thể làm giảm đi vẻ đẹp của anh.
Mặt mộc của Hạ Tiểu Bạch vẫn đẹp đến kinh tâm động phách như trước.
Phong Tiểu Tĩnh bị vẻ đẹp này mê hoặc, đôi môi anh đào khẽ thốt lên: "Tiểu Bạch! Cậu để tóc dài trông thật thanh tú thoát tục!”
Triệu Trình và Phùng béo đang gào thét.
“Tiểu Bạch, Tiểu Bạch, bạn tốt của tôi, có thể ôm một cái không?”
Chu Thanh nhìn bộ dáng Hạ Tiểu Bạch tóc dài đến thắt lưng.
Anh trông còn xinh đẹp hơn lúc đóng vai Hạ Bạch Hà ở trung tâm thương mại lần trước.
Giới hạn nhan sắc của Tiểu Bạch càng ngày càng ngoài dự liệu của anh ta.
Đôi mắt hoa đào của Đào Na Na cũng mang theo nghi ngờ hỏi: "Tiểu Bạch tắm rửa xong rồi vì sao còn phải đội tóc dài?”
"Nhưng mà mặt mộc thần tiên của cậu kết hợp với mái tóc dài này quả thực cực kỳ xinh đẹp.”
Hạ Tiểu Bạch nhất thời không biết giải thích như thế nào, khuôn mặt đỏ bừng, anh cũng chỉ có thể tùy ý nói: "Ừ thì đeo nó có chút thú vị.”
Chu Thanh lau nước mắt, Tiểu Bạch rốt cuộc cũng tiếp nhận thân phận con gái, đã bắt đầu thích tóc dài rồi.
“Tiểu Bạch, tôi yêu cậu, tôi muốn hát cho cậu nghe bài "Chuột yêu gạo".
Hạ Tiểu Bạch …
Chu Thanh…
Thẳng đến ba giờ rưỡi sáng mọi người mới lên kế hoạch xong hành trình ngày mai.
Ai cũng ngáp dài ngáp ngắn buồn ngủ.
Hạ Tiểu Bạch và Đào Na Na đều liếc nhau, dường như trong lòng có chút suy nghĩ.
"Thôi hay là tôi ngủ ở phòng khách cũng được." Hạ Tiểu Bạch nói.
Mặt Đào Na Na có chút ửng đỏ: "Không cần đâu, chỉ cần cậu không động tay động chân là được" (hắc hắc, không có nghĩa là tôi không động tay động chân với cậu).
Hạ Tiểu Bạch trong lòng có chút bi ai, tôi cũng không có thứ “đồ chơi” kia để mà động tay động chân với cậu đâu.
Thôi vậy, cũng chỉ một đêm mà thôi.
Triệu Trình, Phùng béo có chút hâm mộ nhìn theo bóng lưng hai người.
Không biết là hâm mộ Hạ Tiểu Bạch hay là hâm mộ Đào Na Na.
Chu Thanh vỗ vai Triệu Trình: "Đi thôi, đêm nay tôi ở cùng phòng với cậu!”
Triệu Trình kinh ngạc nhớ tới tên quỷ Chu Thanh này mới chính là tên cuồng Hạ Tiểu Bạch.
Triệu Trình hai tay ôm ngực: "Tôi nói cho cậu biết Chu Thanh”
“Đợi lát nữa đi ngủ cậu đừng có mà động tay động chân với tôi!”
Chu Thanh một cước đá bay Triệu Trình: "Tên chết tiệt! Lát nữa tôi ngủ giường cậu xuống đất mà ngủ!”
“Ngủ đất cái đầu cậu, tôi ngủ giường cậu ngủ đất mới đúng!”
Đêm khuya yên tĩnh
Đào Na Na tắt đèn đi.
Hạ Tiểu Bạch nằm ở trên giường ngửi được mùi thơm nhàn nhạt của thiếu nữ xinh đẹp bên cạnh, đây là sữa tắm xen lẫn mùi thơm đặc biệt của thiếu nữ.
Mùi vị này e rằng trên thế giới không có bao nhiêu nam sinh có thể thờ ơ.
Điều khiến Hạ Tiểu Bạch cảm thấy cạn lời nhất là bọn họ đang ngủ trên chiếc giường đơn, làm cho anh xoay người cũng khó.
Lại qua hơn mười phút.
Hạ Tiểu Bạch nằm không dám động, thật sự có chút khó chịu, anh theo bản năng xoay người.
Cảnh tượng đập vào mắt Hạ Tiểu Bạch thiếu chút nữa làm anh chảy máu mũi.
Dung nhan khi ngủ của thiếu nữ quá mức xinh đẹp, Đào Na Na trước mắt dường như cố ý câu dẫn anh phạm tội.
------
Dịch: MBMH Translate