Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 183 - Chương 183: Hành Trình Mới

Chương 183: Hành Trình Mới Chương 183: Hành Trình Mới

Váy ngủ rộng thùng thình trượt xuống một bên để lộ một nửa xương quai xanh bóng loáng nhẵn nhụi.

Khuôn mặt xinh đẹp của Đào Na Na còn lộ ra một chút đỏ bừng, môi anh đào hơi vểnh lên như mời gọi..

Lúc này một vị mỹ nhân ngủ trong rừng xinh đẹp đang không hề phòng bị nằm bên cạnh anh.

Làm sao Hạ Tiểu Bạch có thể nhin được!

Nhưng vào chính lúc này Đào Na Na bỗng “ưm” một tiếng, cánh tay mảnh khảnh trực tiếp ôm lấy anh.

Hạ Tiểu Bạch cảm nhận được cái ôm ấm áp, mềm mại của Đào Na Na.

Bình tĩnh, nhất định phải bình tĩnh.

Đáng tiếc anh đã không còn thứ “đồ chơi” đó nữa.

Bằng không sẽ không khách sáo mà “giáo huấn” cho tiểu mỹ nữ này một lần khắc cốt ghi tâm.

Để cho cô hiểu được con gái ở bên ngoài nhất định phải bảo vệ bản thân cho tốt.

Hạ Tiểu Bạch thật cẩn thận nhấc tay cô ra, len lén xuống giường đi vào nhà vệ sinh.

Cũng chính vào lúc này Đào Na Na chợt mở to mắt, cô khẽ mím đôi môi anh đào.

“Tiểu Bạch sao lại không động tay động chân với mình, chẳng lẽ bổn tiểu thư không có mị lực như vậy sao?”

“Quả nhiên bổn tiểu thư phải chủ động xuất kích mới được, tôi không tin không thu phục được Hạ Bạch cậu.”

…………

Hạ Tiểu Bạch bình tĩnh trở về giường, nhìn Đào Na Na đang ngủ say.

Anh cũng nằm xuống, không đến mười phút đã ngủ thiếp đi, chóp mũi tinh xảo phập phồng, tiếng thở đều đều.

Đào Na Na thấy Hạ Tiểu Bạch lần này hoàn toàn không có phản ứng gì.

Rón rén ngồi dậy.

Đôi mắt xinh đẹp thưởng thức mỹ nhân đang say giấc trước mắt.

Bàn tay nhỏ khẽ lay Hạ Tiểu Bạch mấy lần: "Tiểu Bạch? Tiểu Bạch! Dậy đi!”

“Tiểu Bạch?”

“Ha ha, ngủ thật rồi!”

Đào Na Na ngắm khuôn mặt thanh thuần của Hạ Tiểu Bạch.

Anh xinh đẹp như tiên nhân giáng trần, cho dù là con gái cũng không cách nào chống cự được mị lực hấp dẫn như vậy.

Đào Na Na khẽ nâng gương mặt hoàn mỹ như một tác phẩm nghệ thuật của anh lên, đầu ngón tay nhẹ nhàng vén những lọn tóc rủ xuống trán mỹ nhân đang say giấc lên sau tai.

Nhẹ nhàng cúi đầu, đôi môi anh đào không ngừng hôn lên khuôn mặt hoàn mỹ không tỳ vết của anh.

Thơm mà không ngấy. Đúng là cực phẩm!

“Tay Tiểu Bạch thật ngon!”

Đào Na Na nhịn không được cắn mấy ngón tay mảnh khảnh của Hạ Tiểu Bạch:

Cô giống như một con mèo nhỏ đang tham lam nhìn mỹ nữ đang ngủ.

Nửa giờ sau trán Đào Na Na đã bao phủ một tầng mồ hôi mỏng, vài sợi tóc dán vào khóe miệng.

Cô sợ Hạ Tiểu Bạch tỉnh lại nên không dám quá mức càn rỡ.

Không biết qua bao lâu.

Đào Na Na giống như con cá muối từ từ chìm vào giấc ngủ.

Sáng hôm sau, thái dương nhẹ nhàng chiếu vào phòng.

Một đêm yên tĩnh qua đi.

Cho đến mười giờ sáng, phòng của hai người bị người ta gõ.

“Cốc cốc cốc!”

“Na Na, Tiểu Bạch dậy ăn sáng thôi!”

Hạ Tiểu Bạch và Đào Na Na vẫn có chút buồn ngủ, mông lung chậm rãi bò dậy.

Hạ Tiểu Bạch gãi mái tóc hỗn độn, lần đầu tiên đi ngủ với mái tóc dài, có chút không quen.

Đào Na Na theo bản năng ôm anh, khẽ hôn lên má: "Tiểu Bạch chào buổi sáng!”

Hạ Tiểu Bạch cũng bất đắc dĩ nói một câu: "Chào buổi sáng!”

Anh tuy không có tinh thần, nhưng khuôn mặt trắng nõn vẫn bóng loáng không tỳ vết.

Mặt mộc của Đào Na Na thảm hơn một chút, hai vành mắt đều thâm quầng.

Hạ Tiểu Bạch nói: "Na Na tối hôm qua cậu vừa nằm xuống đã ngủ rồi, sao mắt lại đen như gấu trúc thế kia.”

Đào Na Na sửng sốt vội vàng lấy gương từ trong túi trang điểm ra nhìn: "Trời ạ!”

Quả nhiên quầng mắt gấu trúc rất lớn. Mặt mộc khó coi như vậy bị Tiểu Bạch nhìn thấy hết rồi,hu hu.

“Tiểu Bạch, đừng nhìn, tôi đi trang điểm đã.”

Hạ Tiểu Bạch bất đắc dĩ khoát tay...... Đi vào nhà vệ sinh rửa mặt.

Mở mục thay đổi kiểu tóc lên, bấm vào.

Mái tóc dài đến thắt lưng của anh lại trở nên mượt mà mềm mại.

Tay ngọc của Hạ Tiểu Bạch che miệng ngáp một cái, từ tốn đi ra phòng khách.

Bữa sáng đã được chuẩn bị xong, cũng không biết có phải do Phạm Kiện phân phó hay không.

Bàn ăn vô cùng phong phú.

Triệu Trình đang gặm một cái bánh trứng Bồ Đào Nha thì thấy Hạ Tiểu Bạch đi ra.

Vội vàng đi lên phía trước kéo Hạ Tiểu Bạch, cười hắc hắc nói

“Tối qua ngủ với Đào Na Na có thành công không?”

Triệu Trình vừa nói ra, ngoại trừ Chu Thanh, những người khác làm ra vẻ mặt chờ mong.

Hạ Tiểu Bạch mặt không chút thay đổi nhìn Triệu Trình: "Muốn chết sao!”

Triệu Trình ha hả cười: "Còn ngại nữa chứ, hai cậu ở chung một phòng cả đêm, nói không có chuyện gì xảy ra thì ai tin."

Chu Thanh đứng lên chủ động giải vây cho Hạ Tiểu Bạch, nhân cơ hội tranh thủ chút hảo cảm của Hạ Tiểu Bạch.

“Triệu Trình, cậu cho rằng đàn ông trên toàn thế giới đều giống cậu, nhìn thấy con gái là không nhịn được sao?”

“Tiểu Bạch tuyệt đối không phải người như vậy!”

Sau khi nói xong anh ta còn đắc ý ghé vào bên tai Hạ Tiểu Bạch nhỏ giọng nói.

"Tiểu Bạch tôi rất tin tưởng cậu đấy, dù sao cậu cũng trở thành con gái rồi, căn bản là không làm ăn được gì..."

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment