Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 184 - Chương 184: Thì Ra Là Các Ngươi Đều Thèm Muốn Ta

Chương 184: Thì Ra Là Các Ngươi Đều Thèm Muốn Ta Chương 184: Thì Ra Là Các Ngươi Đều Thèm Muốn Ta

Cái trán trắng noãn của Hạ Tiểu Bạch hiện lên một tầng tầng gân xanh: "Chu Thanh cảm ơn cậu, cậu đi chết đi!"

Chu Thanh??? Sao mình lại đắc tội với Tiểu Bạch rồi, hình như mình nói không sai mà nhỉ!

Đào Na Na lúc này cũng trang điểm tinh xảo, ăn mặc rất xinh đẹp đi ra, trên khuôn mặt không giấu được ý cười.

Một bộ trang phục theo phong cách Anh quốc, váy xếp ly kẻ caro, vớ ống ngắn màu đen bao lấy bắp chân mảnh khảnh của cô càng thêm mê người, thoạt nhìn vừa trẻ trung vừa quyến rũ.

Hai nữ sinh lôi kéo Đào Na Na sang một bên, cười khanh khách hỏi.

“Na Na, tối hôm qua cậu có cùng Tiểu Bạch có,...cái đó?”

Gương mặt xinh đẹp của Đào Na Na đỏ ửng lên: "Các cậu nghĩ linh tinh cái gì vậy, đương nhiên không có…”

Phong Tiểu Tĩnh không tin, khẽ hừ một tiếng: "Ăn diện xinh đẹp như vậy, còn không phải là vì muốn Tiểu Bạch chú ý à?"

Đào Na Na cười nhếch: "Không nhìn lại dáng người ti tiện của cậu đi, cũng không phải là vì câu dẫn nam sinh sao?"

Mọi người nhìn Đào Na Na và Hạ Tiểu Bạch nửa tin nửa ngờ.

Lý Lương vỗ vỗ tay: "Được rồi, mau ăn sáng thôi, lát nữa còn xuất phát.”

"Thu Hi sẽ nhanh chóng đến đây." Anh ta thở dài một tiếng: "Các cậu đều bỏ lỡ cơ hội tốt nhất rồi."

Ngoại trừ Đào Na Na đang cười thản nhiên.

Những người khác đều cúi đầu thở dài.

Hạ Tiểu Bạch... Thì ra là các ngươi đều thèm muốn ta!

Tại cửa sơn trang điền viên.

Sở Thu Hi dựa người vào trước một chiếc xe Porsche.

Cô cũng rất ngạc nhiên khi nhìn thấy Hạ Tiểu Bạch với mái tóc dài tung bay, ăn mặc mát mẻ.

"Tiểu Bạch ! Dáng vẻ với mái tóc dài tới thắt lưng của anh thật đẹp."ヾ(●′?`●)? Wow~

Hạ Tiểu Bạch tuy ăn mặc rất bình thường nhưng vẫn toát ra một vẻ quyến rũ đáng kinh ngạc khó mà diễn tả bằng lời được.

Những nhân vật mỹ nhân tuyệt thế trong tranh cổ điển, thì chẳng qua cũng chỉ có vậy mà thôi.

Mặc dù Sở Thu Hi biết Hạ Tiểu Bạch là con gái, nhưng cô cũng biết Hạ Tiểu Bạch không thích ăn mặc đồ con gái.

Bây giờ nhìn người đẹp với mái tóc dài tới thắt lưng, khiến Sở Thu Hi có thể không hưng phấn được sao ?

Sở Thu Hi ôm lấy chiếc eo thon của Hạ Tiểu Bạch, dùng chiếc mũi thanh tú của cô tham lam ngửi mùi thơm trên cơ thể quyến rũ của anh.

Hơi thở quen thuộc cuộn đến.

Hạ Tiểu Bạch có chút ngượng ngùng cúi đầu, cũng lộ ra nụ cười ngọt ngào : "Thu Hi~"

Hai người hôn nhau rồi mới tách ra.

Mọi người đều nhìn thấy cảnh tượng này.

Thực sự là không ngưỡng mộ uyên ương cũng không ngưỡng mộ thần tiên, chỉ ngưỡng mộ cẩu lương của hai người đẹp trước mặt.

Giống như hai bông hoa bách hợp tuyệt đẹp cùng nhau nở rộ. Dù cho trên thế gian có hàng nghìn loại tuyệt đẹp thì cũng sẽ phải vì họ mà khuynh đảo.

Sở Thu Hi vén mái tóc xõa ở trước trán ra phía sau, chớp chớp đôi mắt to, mỉm cười nói :

"Tiểu Bạch, tối qua chơi có vui không ? Chắc là không trêu chọc mấy cô gái đó chứ ?"

"Hoặc là bị mấy chàng trai trêu chọc ?"

Đôi mắt xinh đẹp của cô quét qua khuôn mặt của mấy cô gái Phong Tiểu Tĩnh, Ngô Lệ Tuyền và Đào Na Na.

Đào Na Na vô thức né tránh ánh mắt của cô.

Hạ Tiểu Bạch lắc lắc đầu, bộ dạng của người thành thật : "Tuyệt đối không có."

Sở Thu Hi tiến lại gần anh hơn, dung nhan gần trong gang tấc, đôi mắt cô nhìn chằm chằm Hạ Tiểu Bạch.

"Thật sự không có ?"

Hạ Tiểu Bạch cây ngay không sợ chết đứng, bởi vì anh quả thực không làm bất cứ chuyện gì.

Cho dù cần bước vào chế độ thánh nữ, tất cả những gì anh nghĩ đến đều là Thu Hi.

"Đêm qua anh đã nghĩ về em suốt cả một đêm."

Sở Thu Hi thực sự không nhìn ra được bất kỳ manh mối nào trong đôi mắt trong suốt như băng của anh : "Được rồi, lần này người ta sẽ tin anh."

Cô nhìn mọi người rồi hỏi : “Hôm nay chúng ta đi chơi ở đâu ?”

Cánh tay của cô khoác chặt lấy cánh tay Hạ Tiểu Bạch, rất rõ ràng là cố ý làm vậy cho mọi người xem.

Hạ Tiểu Bạch là người phụ nữ của Sở Thu Hi cô, những người khác đừng có mơ mà nhòm ngó đến.

Lý Lương nói : "Gần đây có một danh lam thắng cảnh non nước rất đẹp."

“Nhìn quen cảnh ồn ào sầm uất của cao ốc sắt thép trong thành phố, thì việc đi du sơn ngoạn thủy chắc chắn có thể xua tan tâm trạng bực dọc”.

Phong Tiểu Tĩnh cũng gật đầu : “Hôm nay nam thần Hoàng Giáo Chủ còn có nữ thần An Tư Tư sẽ lấy cảnh quay phim ở điểm tham quan.”

"Đúng rồi, đây là bộ phim lần trước đến Học viện của chúng ta lấy cảnh, nghe nói là quay phần cuối."

Triệu Trình : “Tôi nghe nói nam thần của cậu và AB mỗi ngày đều cãi nhau, sắp ly hôn rồi.”

"Bây giờ lại ghép CP với nữ thần An Tư Tư của tôi, vừa nhìn liền biết là tra nam."

"Còn không bằng mê đắm tôi, để tôi làm nam thần của cậu."

Phong Tiểu Tĩnh lườm anh ta một cái : “Khi nào thì cậu mới thôi vô sỉ như vậy ?”

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment