Triệu Trình làm ra một dáng vẻ ngầu lòi : “Tôi đây là đang sống là chính mình, có biết không.”
Hạ Tiểu Bạch ngồi lên chiếc Porsche của Sở Thu Hi.
Cả hai thắt dây an toàn, bật GPS, còn cách điểm đến 40 km.
Sở Thu Hi cười ngọt ngào nhìn Hạ Tiểu Bạch : "Kỹ năng lái xe của bổn tiểu thư có phải là càng ngồi càng đã ghiền không ?”
Mấy người đi trên đường cao tốc, đến danh lam thắng cảnh này trong vòng bốn mươi phút.
Bởi vì đang là mùa hè nên toàn bộ khu vực danh lam thắng cảnh đều đông đúc, Triệu Trình không khỏi cà khịa : "Đây không phải là đến để ngắm phong cảnh, mà là đến để nhìn đầu người."
Nhìn thoáng qua, những cây cầu gỗ trong rừng chật kín người.
Đào Na Na có chút phàn nàn nói :
"Đã nói là rời xa thế gian phồn hoa, nhưng tại sao lại còn có nhiều người như vậy ? Hay là chúng ta đổi địa điểm ngắm cảnh khác đi !"
Chu Thanh nhún vai : “Mùa du lịch cao điểm, cậu đi đến thắng cảnh nào thì cũng như nhau cả thôi, tạm chấp nhận đi, người đẹp.”
Mọi người đều thở dài.
Lý Lương đẩy kính lên, lấy bản đồ danh lam thắng cảnh ra.
“Nghe nói nơi này có hồ chèo thuyền vượt thác, chúng ta đi xem xem.”
Một nhóm chín người theo chỉ dẫn trên bản đồ đến hồ chèo thuyền vượt thác trên đỉnh núi.
Đây là một con kênh được hình thành bởi một dòng sông liên tục, dài mà dốc.
Phong Tiểu Tĩnh cầm tấm vé trong tay : “Một vé 50 tệ, đúng mực, không đắt cũng không rẻ.”
Hạ Tiểu Bạch ôm chiếc eo thon của Sở Thu Hi ngồi trên chiếc thuyền kayak nhỏ, cảm nhận cảm giác lao qua ghềnh thác, cảm nhận sự va chạm thị giác của thảm thực vật trong rừng nguyên sinh.
Sở Thu Hi sợ đến mức quay người ôm lấy Hạ Tiểu Bạch : "Tiểu Bạch, người ta sợ, ôm chặt người ta đi." Cũng không biết có phải là giả vờ hay không.
Hạ Tiểu Bạch cuối cùng cũng hiểu tại sao con trai lại thích dẫn con gái đi chơi những hạng mục đáng sợ này hoặc là đi xem phim ma.
Đào Na Na bất luận thế nào cũng ôm lấy Triệu Trình và hét lên. Triệu Trình quả thực lộ ra vẻ mặt dung tục.
Mấy người chơi là chơi hết cả buổi chiều.
Mãi đến gần năm giờ chiều mới tìm được một nhà hàng ở ven thung lũng khu vực danh lam thắng cảnh.
Sở Thu Hi nũng nịu nhìn Hạ Tiểu Bạch : "Bây giờ người ta mệt, có thể giúp em bóp vai được không ?"
Hôm nay cô mặc một chiếc váy hai dây rất mát mẻ.
Hạ Tiểu Bạch cười ngọt ngào : "Đương nhiên là được." Bàn tay trắng nõn như ngọc từ từ ấn lên bờ vai xinh đẹp của Sở Thu Hi.
Triệu Trình không thể chấp nhận được nhìn Chu Thanh : "Chu Thanh, tôi cũng muốn bóp vai, giúp tôi có được không ?"
(ヽд′)ヽд′д′)┌┛┌┛┌┛★)з゜)y "Đi chết đi !"
Sau khi mấy người ăn no, xung quanh thung lũng trở nên náo nhiệt.
Rất nhiều nhân viên, thậm chí còn có cả nhân viên bảo vệ đang duy trì trật tự.
Ánh mắt Đào Na Na tràn đầy kinh ngạc : "Nhất định là đang quay phim, là An Tư Tư và Hoàng Giáo Chủ."
"Chúng ta qua đó xem thử đi !"
Cô còn chưa kịp nói xong thì mấy chàng trai đã biến mất không thấy đâu.
An Tư Tư đều là nữ thần của bọn họ.
Nhìn thấy mọi người rời đi, Hạ Tiểu Bạch cũng cười nói : "Chúng ta cũng qua đó xem đi."
Sở Thu Hi cũng gật đầu : “Chắc không phải là anh cũng thích An Tư Tư đó chứ ?”
Hạ Tiểu Bạch gãi đầu, quả thực anh cũng rất thích An Tư Tư.
…………
Bên trong phim trường, Hoàng Giáo Chủ nhìn thức ăn xa hoa trên tay, không có chút khẩu vị nào.
Chỉ đơn giản ăn vài miếng rồi đặt sang một bên.
Còn có một người đẹp đứng cách đó không xa, mái tóc đen dài như mực buông xuống, khuôn mặt xinh đẹp trang điểm tinh xảo, thân hình cực kỳ yểu diệu trong bộ trang phục cổ phong.
Đôi mắt xinh đẹp của cô lấp lánh, cầm trong tay khi món súp chim bồ câu do chính tay cô nấu.
Nếu có thể giành được sự coi trọng của Hoàng Giáo Chủ, thì sự nghiệp minh tinh của cô ta chắc chắn sẽ vô cùng suôn sẻ.
Vì thế, cô ta có thể trả bất cứ giá nào cho việc này, kể cả bản thân cô.
Gần đây, Hoàng Giáo Chủ đang cãi nhau đòi ly hôn với AB.
Đây chính là cơ hội để cô ta tận dụng lợi thế, An Tư Tư chắc chắn sẽ không bỏ qua.
An Tư Tư cầm một bình giữ nhiệt chứa đầy súp đến ngồi xuống bên cạnh Hoàng Giáo Chủ.
Cô ta e lệ rụt rè cười nói : “Hoàng giáo chủ, đây là món súp mà sáng nay tôi đã dậy lúc năm giờ sáng tự tay làm, đã hầm chín tiếng đồng hồ.”
"Tôi biết gần đây anh và chị AB đang ồn ào chuyện phiền lòng."
"Nhưng cũng không thể bỏ đói mà ảnh hưởng đến cơ thể được. Gần đây ở trong đoàn làm phim, tôi thường thấy anh chỉ ăn một chút thôi."
“Nên tôi nấu món súp chim bồ câu này cho anh uống.”
Hoàng Giáo Chủ ngẩng đầu nhìn nụ cười dịu dàng của cô gái e lệ rụt rè An Tư Tư, không có nhiều cảm tưởng.
Quả thực gần đây hắn ta đang cãi nhau đòi ly hôn với AB, có điều đối với hắn ta mà nói ly hôn thì ly hôn thôi.
------
Dịch: MBMH Translate