Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 187 - Chương 187: Bảo Diễn Viên Đóng Thế Qua Đây

Chương 187: Bảo Diễn Viên Đóng Thế Qua Đây Chương 187: Bảo Diễn Viên Đóng Thế Qua Đây

An Tư Tư đàn mấy lần đều là lạc nhịp, thậm chí còn phát ra âm thanh chói tai khiến người ta khó chịu.

Khiến Hoàng Giáo Chủ rất bất mãn, suýt chút nữa thì phát hỏa, nhưng lại bị đạo diễn ngăn lại.

"Hoàng Giáo Chủ, gần đây An Tư Tư vì bộ phim này mà vẫn luôn luyện tập đàn tranh, cô ấy đã rất nỗ lực rồi."

“Hay là chúng ta vẫn là dùng diễn viên đóng thế đi ?”

Mặc dù Hoàng Giáo Chủ rất không hài lòng, nhưng tiếp tục như vậy cũng không phải là giải pháp.

Điều mà phần này cần là cảnh hoàng hôn, cảm giác một con người đau xé ruột gan ở nơi tận cùng chân trời.

Bây giờ đã là năm giờ chiều, nếu tiếp tục làm đi làm lại thì hoàng hôn sẽ dần dần mất hẳn.

Hắn ta miễn cưỡng chấp nhận : "Còn có thể thế nào được nữa !"

Đạo diễn nhìn biên kịch nói : "Bảo diễn viên đóng thế qua đây."

Biên kịch vừa mới uống một ngụm nước Coca đã liền bị sặc nước chảy ra từ mũi, "khụ khụ khụ."

Trên trán anh ta lấm tấm mấy giọt mồ hôi, nói :

"Không phải nói là cảnh này không cần diễn viên đóng thế sao ? Hôm nay diễn viên đóng thế vừa bị ốm, tôi cũng ngại bảo cô ấy tới đây."

Hoàng Giáo Chủ đã bóp cổ biên kịch rồi.

Đạo diễn trực tiếp cầm kịch bản gõ vào đầu anh ta.

"Nói cậu là phế vật mà cậu còn không chịu thừa nhận, phế vật, phế vật."

Biên kịch không nói nên lời, tránh né đạo diễn cầm kịch bản gõ vào đầu.

"Hay là tôi tìm một diễn viên đóng thế tại đây, có rất nhiều người vây xem ở gần đây."

"Nói không chừng có thể tìm được một người đẹp cực phẩm như người lần trước."

Đạo diễn hung dữ trợn mắt nhìn anh ta : “Vậy cậu còn không đi đi.”

Biên kịch vô cùng tức giận, sớm muộn gì cũng có một ngày hủy diệt hết các người, chỉ biết bắt nạt người hiền lành

Anh ta bước vào trong đám đông, vỗ vỗ tay : "Xin hỏi ở đây có cô gái xinh đẹp da trắng nào biết đánh đàn tranh không ?"

"Đoàn làm phim của chúng tôi cần một diễn viên đóng thế."

"Chỉ cần quay một đoạn phim trong mấy phút, không chỉ có thể nhận được 500 tệ, mà còn có thể gặp được nữ thần An Tư Tư và Hoàng Giáo Chủ đó nhé.”

Giọng nói của anh ta vang lên trong đám đông, mọi người đều bàn tán xôn xao.

Thời đại này thực sự không có nhiều cô gái học đàn tranh.

Đại đa số đều là học đàn piano, dù sao thì nhìn có vẻ thời thượng .

Mấy người Triệu Trình, Lý Lương, Đào Na Na đều đồng thời nhìn Hạ Tiểu Bạch.

"Tiểu Bạch, tôi thấy cậu được đó. Nhận được 500 tệ, còn có thể gặp được Hoàng Giáo Chủ và nữ thần An Tư Tư.” Phong Tiểu Tĩnh vui vẻ cười nói.

Triệu Trình cũng nhìn Hạ Tiểu Bạch : “Chữ ký của An Tư Tư chắc chắn là không lỗ.”

Lý Lương cũng gật gật đầu : "Em gái tôi rất thích An Tư Tư, nếu có thể xin được chữ ký thì thật tuyệt."

Thật ra Hạ Tiểu Bạch cũng đang đu phim của An Tư Tư, không thể không nói đây là một nữ minh tinh vô cùng xinh đẹp.

Mặc dù có rất nhiều scandal về cô ta trên mạng, cái gì mà phẫu thuật thẩm mỹ, kĩ năng diễn xuất bình thường vv…..Nhưng điều đó không ngăn cản được một đám trạch nam trùm chăn lên, tưởng tượng dâm đãng với những bức ảnh của cô ta.

Hoàng Giáo Chủ cũng đã kết hôn với AB, scandal kiểu này về AB cũng không ít chút nào.

Vì vậy, trên đời không có gì là thập toàn thập mỹ cả.

Nói thật, lúc Hạ Tiểu Bạch còn học cấp hai, AB chính là nữ thần của anh, dù sao lúc đó AB cũng đang ở thời kỳ đỉnh cao của nhan sắc.

Bây giờ đã lập gia đình, có con rồi.

Có điều a hem, điều này càng khiến những người ngang ngược có dã tâm hưng phấn hơn.

Sở Thu Hi chạm vào Hạ Tiểu Bạch, đối với biểu cảm nghiêm túc lạnh lùng khi Hạ Tiểu Bạch đánh đàn, ngũ quan cao lãnh tuyệt thế, cô thậm chí còn tưởng tượng đến việc khi Hạ Tiểu Bạch đánh đàn, ở dưới váy anh….

Nghĩ đến đây, Sở Thu Hi quyết định nhất định phải thử một lần. Không biết giai điệu của anh còn có thể tuyệt vời, liệu anh còn có thể giữ được dáng vẻ nghiêm túc và lạnh lùng của mình hay không ?

Khuôn mặt xinh đẹp của Sở Thu Hi có chút đỏ bừng, đôi mắt xinh đẹp nhìn Hạ Tiểu Bạch.

"Tiểu Bạch, hay là anh làm diễn viên đóng thế này đi ? Cái tên Tiêu Tiêu này thật sự rất thích An Tư Tư."

"Nếu có thể lấy được chữ ký của cô ấy, nói không chừng Tiêu Tiêu sẽ tha thứ cho anh."

Hạ Tiểu Bạch còn có thể thế nào được nữa, diễn viên đóng thế quay một đoạn phim mấy phút là có 500 tệ.

Còn có thể nhìn thấy An Tư Tư, cái gì cũng xứng đáng.

Hạ Tiểu Bạch tiến lên một bước, cười ngọt ngào với biên kịch đó.

“Nếu chỉ cần đánh đàn quay một đoạn phim mấy phút, tôi nghĩ mình có thể làm được”.

Biên kịch sững sờ một lúc, giọng nói thật hay !

Anh ta quay đầu lại nhìn, đây là một cô gái vô cùng xinh đẹp với mái tóc dài đến thắt lưng.

Mặc dù đối phương chỉ mặc chiếc áo phông màu trắng cùng với chiếc quần jean siêu ngắn nhưng đường cong cơ thể ấn tượng vẫn hiện ra một cách hoàn mỹ.

Cộng khuôn mặt mộc vô cùng xinh đẹp ngọt ngào, vô tình bị lộ ra nửa bờ vai trắng nõn mịn màng.

Dưới ánh hoàng hôn, đôi đồng tử trong suốt như băng phản chiếu ánh sáng rực rỡ của mặt trời lặn, hàng mi cong lên như cánh chim, liên tục không ngừng nhắc nhở anh, mình lại gặp được một người đẹp tuyệt sắc !

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment