Khuôn mặt tao nhã tuyệt trần của Hạ Tiểu Bạch vẫn giữ nụ cười nhẹ nhàng.
Trong lòng anh sao lại không biết Hoàng Giáo Chủ đang nhân cơ hội để lấy WX của mình chứ.
Trong lòng anh dâng lên một sự khinh thường, con trai ha ha, đều là sinh vật không thể bình tĩnh khi nhìn thấy con gái xinh đẹp.
Nếu có thể bình tĩnh, vậy thì điều đó chỉ có nghĩa là cô gái đó không đủ xinh đẹp.
Với chiêu trò xin WX như thế này của hắn ta, Hạ Tiểu Bạch từng là một chàng trai, anh vừa nhìn là biết ngay.
Chỉ là chơi đùa với anh ta, muốn ngấm ngầm thao túng bổn mãnh nam không O, đúng thật là nằm mơ.
Rõ ràng là đã có AB xinh đẹp nhưng vẫn nhớ nhung đến các cô gái bên ngoài, tra nam !
Hoàng Giáo Chủ với vẻ mặt tự tin nhìn Hạ Tiểu Bạch, hắn ta không cho rằng cô gái trẻ trước mặt sẽ từ chối.
Giữa đôi lông mày tú lệ của Hạ Tiểu Bạch hiện lên một tia không bằng lòng, đôi mắt trong suốt như băng nhìn Hoàng Giáo Chủ.
Cuối cùng, chỉ là lắc nhẹ nhàng đầu, mái tóc dài cũng đung đưa theo, đôi môi anh đào kèm theo nụ cười lịch sự, nói :
"Cảm ơn Hoàng Giáo Chủ. Tôi hiếm khi sử dụng điện thoại để thanh toán, đưa tiền mặt cho tôi là được rồi."
Khóe miệng Hoàng Giáo Chủ hơi co giật, hắn ta cũng đã mở giao diện mã QR thêm bạn bè WX của mình rồi.
Trực tiếp bị từ chối, cảnh tượng lập tức vô cùng khó xử.
Người có con mắt tinh đời đều nhìn ra được, cô gái xinh đẹp nhà người ta chỉ là đang khéo léo từ chối.
Phải biết rằng, hiện nay thanh toán di động ở Trung Quốc đã trở thành xu hướng chủ đạo.
Đặc biệt là giới trẻ, ai mà còn sử dụng tiền mặt chứ ?
Cho dù là thỉnh thoảng sử dụng tiền mặt, thì cũng là ở những nơi không có thanh toán di động.
Mà bản thân Hoàng Giáo Chủ đã chủ động lấy điện thoại ra, thêm WX để chuyển tiền rồi, anh còn nói là muốn tiền mặt.
Đồ ngốc cũng biết Hoàng Giáo Chủ đây là bị cô gái xinh đẹp nhà người ta khéo léo từ chối rồi.....
Biên kịch ở một bên nhịn cười trộm, thấy Hoàng Giáo Chủ khốn quẫn thì rất vui.
Cái gã này thường xuyên bóp cổ anh, còn gọi anh là phế vật.
Đúng là đáng đời ! o( ̄ヘ ̄)
Hoàng Giáo Chủ vô cùng xấu hổ, thậm chí có chút tức giận.
Hắn ta ở địa vị cao trong nhiều năm như vậy, giá trị hàng chục tỷ nhân dân tệ.
Nhưng bây giờ bị một cô bé từ chối, có thể không xấu hổ tức giận được sao ?
Nhưng tất nhiên, ngước mắt lên nhìn người con gái xinh đẹp trước mắt, khuôn mặt đẹp như tranh vẽ, vẻ đẹp của anh thật mềm yếu, thuần khiết dưới ánh nắng mặt trời.
Đột nhiên có một cơn gió thổi qua.
Anh dùng một tay chặn gấu váy, để lộ một phần da trắng mịn màng, dùng một tay nhẹ nhàng vén mái tóc dài bị gió thổi ra sau tai.
Trong gió mang theo mùi hương ngọt ngào tỏa ra từ làn da của anh, khiến người ta không kìm nổi liên tưởng đến những điều đẹp đẽ.
Mà hương thơm này dường như làm tinh thần người ta hứng khởi, gợi nhớ đến sự mát mẻ trong mùa hè nóng nực.
Tất cả mọi thứ đều đẹp đẽ như vậy, khiến người ta khát khao, những muộn phiền không vui ban đầu đã bị xóa sạch từ lâu.
Thậm chí nhìn người đẹp ở trước mắt, tâm trạng còn có một chút vui vẻ không thể giải thích được, khiến hắn cảm thấy thoải mái.
Hạ Tiểu Bạch thấy Hoàng Giáo Chủ ngây người ra, chẳng lẽ lời nói của mình đả kích đến lòng tự tôn đàn ông của anh ta rồi sao ?
"Hoàng Giáo Chủ ?" Anh thăm dò gọi một tiếng.
Biên kịch thấy hắn ta không có phản ứng, vỗ vỗ vai hắn : "Hoàng Giáo Chủ ! Anh có ổn không ?"
Lúc này, Hoàng Giáo Chủ mới phản ứng lại từ giấc mơ ban ngày của mình, thấy mọi người đang nhìn mình với vẻ mặt khó hiểu.
Biết mình đã thất thố, hắn ho khan : “Xin lỗi, vừa rồi nghĩ đến cốt truyện của bộ phim mới có chút nhập tâm.”
Đương nhiên, Hoàng Giáo Chủ không từ bỏ ý muốn xin WX của Hạ Tiểu Bạch : "Nhưng mà, cô Tiểu Bạch, tôi không có tiền mặt, đoàn làm phim chúng tôi cũng không có quá 1000 tệ tiền mặt, cô xem ?"
Vẻ mặt Hạ Tiểu Bạch do dự hết lần này đến lần khác, nhưng cuối cùng vẫn đưa WX cho hắn ta.
Đó là 1000 tệ mà anh vất vả kiếm được, không cần mới là đồ ngốc.
"Hồng bao đến đây."
Sau khi Hạ Tiểu Bạch nhận 1000 tệ, mới lạnh nhạt khẽ gật đầu với Hoàng Giáo Chủ, nói : "Cảm ơn rất nhiều."
Sau khi thêm WX của Hạ Tiểu Bạch, trong lòng Hoàng Giáo Chủ rất phấn khích.
Cười : "Đừng khách khí, có lẽ sau này chúng ta sẽ có rất nhiều cơ hội hợp tác với nhau."
Hắn ta còn lạt mềm buộc chặt nói thêm một câu : “Đương nhiên đối với những người trẻ tuổi như mấy người, điều quan trọng nhất là phải tập trung vào việc học.”
Hạ Tiểu Bạch cũng khách sáo gật đầu : "Chuyện này là đương nhiên."
Từ đầu đến cuối, không hề cho Hoàng Giáo Chủ một chút cơ hội nào, lãnh đạm như nước.
Cách cư xử lạnh lùng như thế này của anh khiến Hoàng Giáo Chủ cảm thấy nôn nao trong lòng.
------
Dịch: MBMH Translate