Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 196 - Chương 196: Bắt Đầu Kỳ Nghỉ Hè.

Chương 196: Bắt Đầu Kỳ Nghỉ Hè. Chương 196: Bắt Đầu Kỳ Nghỉ Hè.

“Nếu không đến công ty vị hôn thê của tôi làm thêm đi? Cô ấy vậy mà thường xuyên nhắc tới cậu đấy.”

Hạ Tiểu Bạch thở dài: “Tạm thời chưa có.”

Bây giờ anh đang buồn phiền đây, về nhà?

Giờ mà anh về nhà bị ba mẹ biết con trai nhà bà ấy biến thành con gái, chắc chắn họ sẽ tức giận đến chết.

Sở Thu Hi vuốt ve mái tóc mềm mại như lụa thượng hạng của Hạ Tiểu Bạch.

Kề sát khuôn mặt mềm mại của anh thở dài.

“Gia đình em đã sắp xếp cho em cần đến Pháp một chuyến trong kỳ nghỉ hè, cho nên không thể ở cạnh anh rồi, nhưng em sẽ sớm về cạnh anh.”

Hoàng Giáo Chủ lại lần nữa nhịn không được nói: “Tiểu Bạch kỳ thực có thể đến đoàn phim của chúng tôi làm thêm dịp hè.”

Nhưng bị Hạ Tiểu Bạch uyển chuyển từ chối: “Cám ơn Hoàng Giáo Chủ, tôi biết anh là người tốt, nhưng tôi đã có sắp xếp.”

Lý Lương đứng dậy nhìn đồng hồ: “Thời gian không còn sớm, lên đường về đại học thu dọn đồ đạc về nhà đi.”

Hoàng Giáo Chủ cũng chỉ có thể bất lực làm ra dáng vẻ vẫy tay như một người anh lớn đầy nhiệt huyết.

“Các bạn học, mọi người thuận buồm xuôi gió.”

Trước khi đi An Tư Tư còn đỏ mặt nhón chân hôn lên mặt Hạ Tiểu Bạch một cái.

Đôi môi

Khuôn mặt Hạ Tiểu Bạch kiểu nhuộm màu đỏ ửng, lộ ra nụ cười mỹ nữ giống như gió mát: “Chị Tư Tư cũng nỗ lực cố lên, em sẽ luôn ủng hộ chị.”

Đám con trai Triệu Trình, Lý Lương, Phùng Bàn Tử nhìn một cảnh này.

Vì nữ thần của họ chủ động hôn Hạ Tiểu Bạch nên đều lộ ra vẻ mặt hâm mộ ghen tị.

Triệu Trình nhìn dấu môi son màu hồng trên gò má trắng như tuyết của Hạ Tiểu Bạch, khà khà nói.

“Tiểu Bạch không ngại để cho anh hôn thử hàng cũ chứ.”

Hạ Tiểu Bạch một đấm hồng đến: “Đi chết đi.”(σ`?д?)σ

Chậm rãi bước lên chiếc Porsche của Sở Thu Hi.

Trong mắt Hoàng Giáo Chủ đều là khuôn mặt tuyệt đẹp của cô gái tựa vào cửa kính xe.

Thật là người nhẹ như hoa đào, cả đời, chưa từng thấy qua cô gái xinh đẹp thanh lịch như vậy.

Cô đẹp đến mức tưởng chừng không giống người trần gian, khiến hắn mong muốn trở lại ngày hôm qua vô cùng, ghi nhớ từng dòng tốt đẹp đó.

Cho đến khi những chiếc xe rời đi Hoàng Giáo Chủ vẫn ngây người đứng tại chỗ rất lâu cũng không thể bình tĩnh lại.

Đạo diễn vỗ vai hắn: “Hoàng Giáo Chủ đi thôi, về công ty còn có rất nhiều việc phải xử lý.”

“Đặc biệt là bên ab kia, tôi đã nhờ bạn tôi tìm luật sư tốt nhất cho cậu, bộ phận quan hệ xã hội bên đó cũng đã chuẩn bị xong.”

Hoàng Giáo Chủ châm một điếu thuốc: “Đi thôi.”

Trong chiếc Porsche, Sở Thu Hi cuối cùng cũng bắt đầu hưng sư vấn tội.

“Tiểu Bạch, anh nói mau! An Tư Tư làm gì tốt với anh như vậy, còn hôn tạm biệt.”

Khuôn mặt xinh đẹp của cô ta phồng má, mặt đầy vẻ tức giận.

Hạ Tiểu Bạch cũng hơi xấu hổ: “Yên tâm đi, trong lòng anh chỉ có một mình em là nữ thần.”

“Còn có tay em có thể đừng run được không, lái xe không nên tức giận.”

Sở Thu Hi không dễ dàng chấp nhận lời giải thích của Hạ Tiểu Bạch như vậy.

“Em gái bách hợp này như anh mà em còn không biết, nhìn thấy gái đẹp liền không nhịn được sáp đến tán tỉnh.”

Hạ Tiểu Bạch rất là oan uổng: “Rõ ràng anh là bị động được chưa?”

“Từ trước đến giờ đều là các cô gái đẹp đó chủ động quyến rũ anh, anh là thẳng nữ chẳng lẽ em còn không biết.”

Sở Thu Hi ha ha một tiếng: “Thẳng nữ của anh có lẽ chẳng qua là cách che mắt người tài vẻ ngoài đần độn.”

“Trên thực tế luôn quyến rũ những cô gái và chàng trai kia.”

“Bất kể là An Tư Tư hay Hoàng Giáo Chủ.”

“Hay hoặc là Chu Thanh, ai trong số họ không phải là thích anh.”

“Em thật sự muốn nhốt anh vào trong phòng tối nhỏ, nửa đời sau chỉ có thể bị một mình em sử dụng, làm con búp bê của riêng em.”

“Chỉ cần sa vào dưới váy thơm của em là được rồi, không cần suy nghĩ, không cần công việc.”

Hạ Tiểu Bạch… ?_? Nghe có vẻ như không tệ.

Mọi người trở lại học viện.

Lúc này học viện đã yên tĩnh một mảnh, náo nhiệt ban đầu sớm đã biến mất không thấy.

Thời tiết giữa hè nóng bức và tiếng ve kêu không dứt bên tai truyền đến khắp nơi.

Lại có thể sinh viên tốp ba tốp năm đang kéo vali chuẩn bị rời đi.

Học viện yêu cầu tất cả sinh viên rời trường trong vòng một tuần nghỉ nên lúc này đã rời đi gần hết.

“Đúng rồi Tiểu Bạch, cậu có về ký túc xá lấy đồ không?”Triệu Trình hỏi.

Hạ Tiểu Bạch suy nghĩ: ”Cơ bản đồ của tôi đều đã chuyển đến căn hộ rồi.”

Hạ Tiểu Bạch trở lại căn hộ cùng Sở Thu Hi.

Sở Thu Hi nhẹ nhàng ôm eo Hạ Tiểu Bạch không chặt lưu luyến không rời.

“Tiểu Bạch, tối nay em phải lên máy bay rồi, nhớ đừng ngắt hoa cỏ dại bên ngoài.”

“Nếu bị làm cho bụng to, em sẽ giết anh!”

Hạ Tiểu Bạch… Trong lòng một trận ha hả, nếu thật sự đến lúc đó.

Anh cũng không cần bị Sở Thu Hi giết, có lẽ mình sẽ tìm một tòa nhà nhảy xuống.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment