Một khuôn mặt nhỏ hạnh nhân nhuộm phấn hồng, đôi mắt đẹp quyến rũ như lụa.
Thậm chí còn dẫn bóng va chạm vào người khác. duang~duang~duang.
“Anh Tiểu Bạch, tối nay người ta nấu ăn rất mệt, có thể giúp người ta xoa bóp vai được không?”
“Chúng ta đã lâu rồi không có thân mật như vậy~”
Sức phản kháng của Hạ Tiểu Bạch đối với con gái giờ đã mạnh hơn rất nhiều, nếu không tốt cô có thể chơi đùa mình.
Anh cười ha ha giơ tay lên sờ đỉnh tóc mềm mượt của Diệp Lâm.
“Nếu cảm thấy mệt, có thể uống nhiều nước nóng, sau đó thoải mái ngủ một giấc là được.”
“Có phải gần đây ngày nghỉ thường xuyên thức khuya quá lâu để lướt video wx hay không?”
“Anh đã nói đừng thức khuya, như vậy không tốt với da, sẽ dễ dàng sinh ra nếp nhăn.”
Diệp Lâm… Sao diễn biến cốt truyện không giống như tưởng tượng cửa mình.
Cô ta hiểu rõ nhất Hạ Tiểu Bạch thường xuyên dùng loại ánh mắt xấu xa đó nhìn mình.
Anh hẳn là rất vui vẻ đồng ý mới đúng chứ?
Thậm chí còn có một lần trộm nhìn thân thể cô ta.
Nghĩ tới đây hàm răng Diệp Lâm khẽ cắn đôi môi đỏ mọng, càng thêm hưng phấn hơn.
Tất nhiên tiếc là không có điện thoại quay lại dùng làm uy hiếp. Bằng không tối nay đã có thể dùng anh làm gối ôm để ngủ.
Diệp Lâm bò trên ghế sô pha như một bé mèo hoang nhỏ, trên đầu còn mang đôi tai mèo lông xù dễ thương
Đường cong thân hình mê hoặc chậm rãi bò về phía Hạ Tiểu Bạch, đầu lưỡi nhỏ màu đỏ liếm đôi môi anh đào.
“Anh Tiểu Bạch, tối nay người ta rất mệt nha~”
“Chỉ cần giúp người ta bóp vai, chân cũng rất mỏi xoa bóp chân, eo cũng cảm thấy đau.”
“Đi mà.” Bàn tay nhỏ bé trắng như tuyết của cô ta lắc lắc cánh tay Hạ Tiểu Bạch làm nũng. Đỉnh đầu cọ vào mặt Hạ Tiểu Bạch.
Hương thơm độc đáo của cơ thể cô gái tỏa ra quấn quanh chóp mũi…
Hạ Tiểu Bạch nhìn thấy dáng vẻ hôm nay của Diệp Lâm, tuy lòng ngứa ngáy hỏi khó nhịn.
Nhưng vẫn coi như kiềm chế được.
Con nhóc hai mặt này tuyệt đối không thể nào mềm mại đáng yêu như vậy.
Em muốn chơi, thì chơi đùa với em. Tối nay anh quyết định phải làm chính nhân quân tử.
Muốn ảnh hưởng một người anh vĩ đại được nung đúc trong tâm trí Diệp Lâm. (???_??)?
“Diệp Lâm, nếu thật sự cảm thấy đau eo, anh có thuốc xịt đau eo ở đây.” Hạ Tiểu Bạch đặt một chai Vân Nam Bạch Dược trước mặt cô ta.
Diệp Lâm nhìn chai Vân Nam Bạch Dược trước mặt, khóe miệng hơi co quắp.
Hạ Tiểu Bạch một dáng vẻ chính nghĩa nghiêm nghị khiến cô chết lặng!
Xem ra phải cần thêm lửa mới được.
Đôi mắt xinh đẹp của cô ta khẽ nheo lại, đầu ngón tay quét qua bắp đùi trắng như tuyết mượt mà của mình, đôi môi anh đào sáng bóng gợi lên một nụ cười quyến rũ.
“Anh Tiểu Bạch, đi mà, chân người ta đau, giúp người ta xoa bóp.”
“Chạm vào tai mèo trên đầu nhỏ người ta, đây là người ta chuẩn bị vì anh Tiểu Bạch.”
Giọng nói mềm mại như mèo con đang làm nũng, lại dường như ẩn chứa sự cám dỗ và mời gọi.
“Tối nay anh Tiểu Bạch ở nhà với em, sẽ không có ai quấy rầy chúng ta làm bất cứ chuyện gì đâu!”
“Nếu anh Tiểu Bạch nói muốn…”
“Cũng không phải là không thể…”
Hạ Tiểu Bạch trực tiếp tránh né sang một bên, trong lòng thoáng đ*t mẹ, thật sự hận không được cho con nhóc này tại chỗ…
Không được, nhất định phải nhịn. Anh vẫn là quyết định về phòng tự mình làm.
“Diệp Lâm nghe anh nói đi không sai đâu, uống nhiều nước nóng sẽ hết đau.”
Diệp Lâm nhìn thấy Hạ Tiểu Bạch vẫn thờ ơ, chẳng lẽ mình không có sức quyến rũ đến như vậy!
Bàn tay nhỏ bé từ từ giơ lên đặt vào dây đeo trên bờ vai trắng như tuyết. Hạ Tiểu Bạch đè cô ta lại, chậm rãi lắc đầu.
“Diệp Lâm coi chừng bị lạnh.”
Diệp Lâm…(ー_ー)!!
Cô ta cũng lập tức dừng giả vờ đứng dậy một cước đá vào chân Hạ Tiểu Bạch.
Khuôn mặt xinh đẹp có chút thẹn quá thành giận nói.
“Anh còn không phải là đàn ông, tôi đã quyến rũ anh như vậy, cũng không táy máy tay chân với người ta.”
“Anh cơ bản không phải Hạ Tiểu Bạch! Anh rốt cuộc là ai! Nếu là anh Tiểu Bạch đã sớm nhào tới rồi.”
Hạ Tiểu Bạch che cái chân có chút đau, con nhóc này cũng không có mang giày, đá mạnh như thế, cô ta không đau sao?
Anh cười khúc khích: “Anh biết rõ Diệp Lâm nhà anh nhất.”
“Căn bản không thể chủ động đưa phúc lợi cho anh, trừ khi mặt trời mọc hướng Tây.”
“Trước đây chỉ cần anh không nhịn được nhìn cơ thể em thêm mấy lần, thì sẽ bị mắng lưu manh.”
“Em đột nhiên dâm~đãng như vậy, em cảm thấy anh sẽ tin sao, chắc chắn có âm mưu gì đó lừa anh.”
Tất nhiên Diệp Lâm đánh chết cũng không thừa nhận, cô ta chuẩn bị lừa Hạ Tiểu Bạch.
Cô ta phồng má lên, nắm tay hồng siết chặt, đỏ mặt xấu hổ, nhấc chân thon dài giậm sàn nhà.
“Anh nói bậy, anh có cái gì đáng giá mà bị tôi lừa.”
Hạ Tiểu Bạch cười ha ha: “Nói không chừng là em thèm ăn cơ thể anh đấy.”
Khuôn mặt xinh đẹp của Diệp Lâm càng thêm đỏ bừng, sao mới có một năm không gặp anh Tiểu Bạch đã trở nên thông minh như vậy.
Cái này cũng bị anh phát hiện mình chính là thèm ăn cơ thể anh.
------
Dịch: MBMH Translate