Ngoài mặt cô ta đánh chết cũng sẽ không thừa nhận, đâu có cô gái nào chủ động bày tỏ với con trai.
Cái tên trực nam này!
Chẳng lẽ anh thật sự không nhìn ra mình vẫn luôn rất thích anh! Còn bày tỏ với bạn thân của mình!
Tên khốn thối tha này, lại hung hãn giậm sàn nhà.
Hạ Tiểu Bạch còn muốn nói gì đó, Diệp Lâm đã giơ tay lên tát tới: “Ngu ngốc.”
Nói xong cũng thở hổn hển trở về phòng mình hung hăng đóng cửa lại.
Phát ra: Một tiếng “Rầm” thật lớn.
Hạ Tiểu Bạch bất lực đã nói với cô ta bao nhiêu lần rồi đóng cửa phòng nhẹ một chút.
“Em có thể đừng đóng cửa mạnh bạo như vậy được không.”
Lúc này trước cửa lại được mở ra lần nữa, một cái gối hung hăng ném tới.
“Anh Tiểu Bạch chính là ngu ngốc.”
Hạ Tiểu Bạch cầm cái gối cô ta ném tới trong tay, rất sạch, vô thức ngửi một chút.
Mùi hương độc đáo tỏa ra của cô gái thật dễ ngủ.
Mình đã chọc cô ta tức giận lúc nào? Hay là vừa rồi mình luôn rình coi. Con thỏ lớn của cô ta bị phát hiện sao?
Ai bình thường thích con gái có thể chịu được sự cám dỗ của người đẹp chết tiệt như này.
Phải biết Diệp Lâm cũng xem là đại mỹ nữ, mặc dù không bằng Thu Hi nhưng cũng không kém hơn bao nhiêu.
Điều khiến Hạ Tiểu Bạch bất ngờ chính là một năm không gặp con thỏ lớn của con nhóc này đã trưởng thành lên một vòng.
Năm ngoái vẫn chỉ là B, nay nay đã là C rồi.
Chẳng phải chưa tới hai năm là có thể tăng lên D sao! Vòng eo nhỏ đó của cô ta chống đỡ được không?
Sáng hôm sau, Hạ Tiểu Bạch bò dậy từ giường có chút mệt mỏi, sau khi đánh răng rửa mặt xong, lảo đảo bước ra phòng khách.
Phát hiện nhà không có một bóng người: “Đều ra ngoài rồi sao?”
Hạ Tiểu Bạch cũng không biết làm sao, chỉ có thể lấy một gói mì làm bữa sáng.
Sau khi ăn xong Hạ Tiểu Bạch quyết định đến siêu thị phụ cận mua chút đồ dùng thường ngày.
Đón một chiếc xe buýt. Nhận thấy xe buýt sáng sớm đã ngồi đầy người.
Sau khi xuống xe đúng lúc phía sau cũng có một bóng người xinh đẹp cũng xuống xe theo.
Đối phương có lẽ do mang giày cao gót nên lảo đảo trực tiếp bổ nhào về phía Hạ Tiểu Bạch.
Hạ Tiểu Bạch cũng nhanh tay lẹ mắt ôm đối phương vào ngực: “Cô không sao chứ?”
Đối phương đỏ mặt xấu hổ liên tục cảm ơn: “Cám ơn, suýt nữa thì té chết bổn tiểu thư rồi.”
Hạ Tiểu Bạch lúc này mới nhìn rõ dung mạo của đối phương đều chết lặng!
Đây không phải là Tô Tĩnh Di, bạn cùng bàn thời cấp ba sao?
Khuôn mặt xinh đẹp của đối phương được trang điểm nhẹ nhàng, mặc váy công sở nữ tính, đôi chân đẹp thẳng tắp bọc chiếc đen mang giày cao gót, trên vai còn có một chiếc túi đeo vai.
Rõ ràng là cách ăn mặc đi làm.
Tô Tĩnh Di cũng nhìn Hạ Tiểu Bạch có chút quen: “Cô gái xinh đẹp này, chúng ta có quen biết nhau không!” Cô ta vô thức hỏi!
Khuôn mặt Hạ Tiểu Bạch khẽ giật giật. Anh thật sự có cảm giác muốn rời đi.
Bị gọi là cô gái xinh đẹp bởi cô gái mà mình đã từng yêu thầm.
Cô cũng chỉ có thể lúng túng nói: “Tôi là Hạ Tiểu Bạch… Trước đây chúng ta từng ngồi cùng nhau.”
Tô Tĩnh Di nhất thời trợn to đôi mắt, cô ta có chút không dám tin nhìn người xinh đẹp trước mắt.
“Cậu… Cậu thật sự là Hạ Tiểu Bạch? Chẳng trách quen mắt như vậy.”
Cô ta hơi lúng túng mỉm cười: “Xin lỗi Hạ Tiểu Bạch, đã nhìn lầm cậu là nữ.”
Hạ Tiểu Bạch còn có thể thế nào: “Tôi đã quen rồi.”
Đôi mắt xinh đẹp của Tô Tĩnh Di nhiều hứng thú nhìn Hạ Tiểu Bạch.
“Tôi nói này thằng nhóc như cậu chăm sóc da như thế nào, làn da cũng quá mềm mịn bóng loáng đi.”
“Đúng là càng nghĩ càng đẹp nha.”
“Trước đây mọi người chỉ cảm thấy cậu là tên ẻo lả, bây giờ…”Cô ta gãi đầu lúng túng không dám nói.
“Cái đó Tiểu Bạch, cậu có bạn gái chưa?”
Tô Tĩnh Di hơi đỏ mặt hỏi, hai tay có chút lo lắng mười ngón tay đan chéo vào nhau.
Hạ Tiểu Bạch ngây ngẩn: “Có, tôi có quen một cô bạn gái ở đại học sao thế?”
Tô Tĩnh Di hơi thất vọng lắc đầu: “Không… Không có gì… Cũng chỉ những chàng trai vẻ ngoài xinh đẹp như cậu thật sự rất được các cô gái chào đón.”
Hạ Tiểu Bạch… Sao nghe cô ta nói giống như đang khen mình, vừa giống như đang chửi mình.
“Tiểu Bạch nói thật, kỳ thực khi còn học cấp ba tôi đã thích cậu, không ngờ bây giờ cậu đã có bạn gái rồi.”
Khuôn mặt Hạ Tiểu Bạch nhất thời kinh ngạc vô cùng! Cô gái mà mình yêu thầm cũng yêu thầm mình!
Tô Tĩnh Di mỉm cười bất lực: “Quên đi, mọi chuyện đã qua rồi.”
Hạ Tiểu Bạch rất tò mò hỏi: “Vậy cậu bắt đầu thích tôi từ khi nào, thích tôi ở điểm nào?”
Đầu ngón tay Tô Tĩnh Di xoa đầu: “Có lẽ là lần đầu tiên gặp cậu.”
“Liền cảm thấy chàng trai vẻ ngoài xinh đẹp như cậu rất phù hợp khẩu vị của tôi.”
“Sau khi được phân ngồi cùng bàn với cậu, mặc dù cậu trầm mặc ít nói, nhưng có thể nhìn ra được là người hiền lành, cơ thể cũng có chút mỏng manh.”
------
Dịch: MBMH Translate