“Tất nhiên là đi học đàn violin, em hẹn vài người bạn cùng nhau luyện đàn.”
“Có lẽ sẽ về trễ một chút, tự các anh xem xét rồi tự quyết định nấu ăn đi.”
“Nam hay nữ?” Hạ Tiểu Bạch cảnh giác hỏi.
“Có nam có nữ… Chẳng lẽ học đàn violin còn phải phân biệt giới tính sao, em thực sự không nói nên lời.” Diệp Lâm ngồi mang vớ trên ghế sô pha, đôi mắt xinh đẹp tức giận nhìn anh ta.
Hạ Tiểu Bạch liếc nhìn đôi chân thon dài thẳng tắp của Diệp Lâm, thịt mỏng mặt vào trông càng mịn màng bóng loáng hơn.
Hạ Tiểu Bạch rất cảnh giác.
Chẳng phải chỉ đi tập đàn violin, phải ăn mặc xinh đẹp như vậy sao, còn cố tình tắm rửa trang điểm, mang vớ.
Cô thậm chí còn cúi đầu nhìn con nhóc này có mặc quần an toàn không. Con nhóc này mặc một một chiếc váy cũng chỉ vừa tới bắp đùi. Đầu gối đều chưa tới.
May mà nhìn thấy cô ta đã mặc quần an toàn màu đen. (khuôn mặt Hạ Tiểu Bạch gần như áp sát xuống đất để nhìn.)
Diệp Lâm thấy vậy có chút đỏ mặt, nhanh chóng đè vạt váy xuống: “Anh muốn làm gì!”
Hạ Tiểu Bạch cắn đầu ngón tay, mặt đầy nghi ngờ hỏi: “Ăn mặc xinh đẹp như vậy thật sự chỉ đơn giản tập đàn violin thế này thôi sao?”
“Chẳng lẽ chàng trai mà Diệp Lâm thích? ! ! ! ! ! Không được, tuyệt đối không được.”
“Em mới bây lớn đã học người khác yêu đương, ít nhất cũng phải đại học mới được.”
Chóp mũi tinh xảo của Diệp Lâm hừ một tiếng, bàn tay ngọc hất mái tóc.
Khóe miệng đỏ đào có chút kiêu ngạo vui vẻ nói: “Cái này không cần anh lo!” (?>?<?)
Hạ Tiểu Bạch không buông tha: “Diệp Lâm, anh cũng biết một chút đàn violin, hay là dẫn anh theo đi, anh có thể dạy em?”
Đôi mắt xinh đẹp của Diệp Lâm mắt lớn trừng mắt nhỏ nhìn Hạ Tiểu Bạch, biểu hiện sự không tin đầy mặt: “Anh viết đàn violin?”
Hạ Tiểu Bạch khẽ ngẩng đầu rất tự tin: “Dĩ nhiên biết, em đưa đàn violin cho anh, anh sẽ chơi cho em một khúc.”
Diệp Lâm tất nhiên sẽ không tin lời nói dối của Hạ Tiểu Bạch: “Bỏ đi, em không rảnh lôi kéo với anh.”
“Sắp trễ rồi, chưa kể còn phải đặt chỗ trước, tạm thời không thể dẫn người đến.”
“Tạm biệt.”
Hạ Tiểu Bạch lén lút theo phía sau, sau khi xuống lầu xuất hiện một màn khiến Hạ Tiểu Bạch cắn nát ngón tay.
Diệp Lâm vậy mà ngồi vào ghế phụ của một chiếc Civic SUV màu xanh lam.
Tài xế còn là một người đàn ông rất đẹp trai, có lẽ khoảng chừng hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi.
Trời ơi!
Còn có chuyện này! Mình chăm sóc cô gái nhỏ mười mấy năm tại sao có thể bị người khác cuỗm đi.
Tâm tình Hạ Tiểu Bạch lúc này chính là mình chiếm hữu không được thì người khác cũng đừng nghĩ có được.
Thử hỏi xem, một cô gái xinh đẹp mà chính mình từ nhỏ đã yêu thích luôn chăm sóc lớn lên đột nhiên có bạn trai.
Có lẽ là đàn ông cũng sẽ khó chịu. ??(◣д◢)??
Hạ Tiểu Bạch đang muốn đuổi theo thì phát hiện chiếc xe bỗng chốc đã biến mất.
Anh quyết định rồi.
Nếu tên này thật sự là bạn trai của Diệp Lâm.
Hạ Tiểu Bạch chắc chắn sẽ bẻ cong hắn, khiến hắn muốn ngừng mà không được với mình.
Để khi hắn yêu mình tới chết không thay đổi rồi cuối cùng sẽ đá hắn.
Để cho hắn thể nghiệm cảm giác đau khổ từ thiên đường rơi xuống địa ngục.
Hạ Tiểu Bạch lấy điện thoại ra bấm số của Diệp Lâm.
Diệp Lâm ngồi trên xe cũng nhìn thấy cuộc gọi của Hạ Tiểu Bạch.
Tối qua mình đã hy sinh nhan sắc quyến rũ anh mà tên này cũng không hành động với mình.
Bây giờ thì biết lo lắng rồi.
Bổn tiểu thư cũng đã quyết định. Cứ làm bạch nguyệt quang của anh. Ha ha.
Trực tiếp cúp máy.
Anh chàng ăn mặc đẹp trai bên cạnh hỏi: “Diệp Lâm là điện thoại của ai vậy? Con trai hay con gái?”
Diệp Lâm cười khanh khách nói: “Con trai nha~”
Người đàn ông cũng rất hứng thú: “Trong lớp! Học kỳ tới đã sắp thi tuyển sinh đại học.”
“Phải nghiêm túc học tập, yêu đương gì đó lên đại học nói sau.”
Diệp Lâm khoát tay: “Được rồi được rồi thầy Tần, thầy cũng còn độc thân đấy, lo cho mình đi.”
“Nhanh chóng tìm một sư mẫu cho bọn em đi.”
“Bổn tiểu thư trời sinh đã đẹp một chút cũng không vội, những chàng trai trong lớp bổn tiểu thư còn chướng mắt đấy.”
Tần Mục có chút cay đắng, lại bị chính học sinh của mình chê cười độc thân… o(╥﹏╥)o
“Chúng ta còn đi đón những bạn học khác đi…”
Hạ Tiểu Bạch trở lên lầu, lấy một chậu nước đá trực tiếp đổ lên Diệp Tử Hiên vẫn đang mơ hồ nằm ở đó.
Diệp Tử Hiên trực tiếp bị nước lạnh đánh thức, đang muốn nổi đóa lại nhìn thấy Hạ Tiểu Bạch mặt đầy tức giận.
Đặc biệt là đối phương có khuôn mặt xinh đẹp như tuyết, ngay cả tức giận mà cũng đẹp mắt như vậy.
Quả là hoàn hảo.
Diệp Tử Hiên có chút đỏ mặt khi bị đôi mắt đẹp của Hạ Tiểu Bạch nhìn chằm chằm.
Mặc dù cậu không hiểu tại sao mình lại đỏ mặt khi bị đàn ông nhìn chằm chằm.
“Cái đó, anh Tiểu Bạch, chị gái của em chọc anh tức giận sao?”
“Chẳng lẽ tối qua chị ấy đã mất kiểm soát đảo~ngược anh sao?”
Diệp Tử Hiên nhớ tới tối qua mình vậy mà bày mưu tính kế cho chị gái đi quyến rũ Hạ Tiểu Bạch.
Chẳng lẽ chị trong quá trình đang quyến rũ anh Tiểu Bạch, kiềm chế không được quá thèm ăn thân thể anh Tiểu Bạch nên trực tiếp cho cái kia?
Hạ Tiểu Bạch??????
------
Dịch: MBMH Translate