Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 221 - Chương 221: Hai Chị Em Động Một Tí Là Đỏ Mặt.

Chương 221: Hai Chị Em Động Một Tí Là Đỏ Mặt. Chương 221: Hai Chị Em Động Một Tí Là Đỏ Mặt.

Móng chân mượt mà bôi màu hồng phấn, thoạt nhìn càng nhỏ nhắn đáng yêu.

Hạ Tiểu Bạch nhìn đồng hồ đã tám giờ tối.

Muộn thế này rồi mà một cô gái lại ăn mặc đẹp như vậy, cô muốn ra ngoài làm gì!

“Diệp Lâm đã trễ thế này còn đi ra ngoài?” Hạ Tiểu Bạch nhíu mày hỏi.

Diệp Lâm lườm Hạ Tiểu Bạch một cái: "Đêm nay là sinh nhật bạn thân của em, cho nên ra ngoài vui vẻ chút.”

“Sao nào, cái này anh cũng muốn quản?”

Hạ Tiểu Bạch ưỡn thẳng bộ ngực có độ cong lung linh: "Anh đây là anh của em, đương nhiên phải quản rồi?"

“Anh sợ em bị đàn ông bên ngoài lừa gạt.”

"Trừ khi em đưa anh đi cùng.”

Diệp Lâm sững sờ nhìn bộ ngực của Hạ Tiểu Bạch, nhịn không được đi đến dùng đầu ngón tay chọc chọc.

Xúc cảm phản hồi có thể nói là hạng nhất.

Hai chân thon dài của Hạ Tiểu Bạch vô thức kẹp chặt, dung nhan tuyệt mỹ có chút đỏ ửng.

Tay ngọc trực tiếp đẩy tay cô ra, lông mày nhíu lại: "Em làm gì vậy!”

Diệp Lâm mở to hai mắt nhìn anh: "Anh còn hỏi em làm gì? Mặc đồ con gái còn chưa tính, sao còn có ngực!”

Hạ Tiểu Bạch chỉ có thể cắn răng nói: “Vậy thì sao, em đi triển lãm anime nhìn xem những nam nhân mặc đồ khác giới đó, bọn họ cũng dùng ngực giả.”

Diệp Lâm nghiêng đầu lẩm bẩm: "Ngực giả? Nhưng xúc cảm sao lại giống thật?”

Cô giơ đầu ngón tay xoa xoa bản thân mình, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp có chút đỏ lên, hàm răng cắn chặt đôi môi đỏ mọng.

Khuôn mặt xinh đẹp của cô đỏ bừng, ánh mắt dịu dàng nói: "Xúc cảm cũng không khác nhiều lắm với của em, cũng quá chân thật."

Hạ Tiểu Bạch mặt không đỏ tim không đập nhanh nói: "Cái này cũng không phạm pháp, anh thích."

Trong lúc nói chuyện lại càng vô liêm sỉ dán sát vào thân thể mềm mại của Diệp Lâm.

Diệp Lâm bị Hạ Tiểu Bạch dán lên, ngửi mùi thơm nhàn nhạt trên người anh.

Cô cũng IyPSzJỊ có chút ỡm ờ, con ngươi dừng ở trên dung nhan thanh nhã tuyệt trần của anh.

Thật sự rất xinh đẹp, đặc biệt là cánh môi hồng màu anh đào trên khuôn mặt.

Tựa như một đóa hàn mai nở rộ trên nền tuyết trắng phiêu phiêu, điểm xuyết lên vẻ đẹp của anh vô cùng nhuần nhuyễn.

Làm cho Diệp Lâm có chút nhịn không được muốn hôn lên khuôn mặt đó.

Khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của Diệp Lâm nhuộm một mặt đỏ ửng.

Vài sợi tóc từ trên trán rơi xuống che đôi mắt long lanh như nước, dung nhan càng có vẻ quyến rũ động lòng người.

Bàn tay nhỏ bé của cô ôm lấy trái tim xao động bất an.

Người này mặc đồ nữ cũng quá đẹp đi, làm cho cô có chút không không chế được.

“Anh Tiểu...Tiểu Bạch!”

Hạ Tiểu Bạch tựa hồ cũng cảm nhận được mùi thơm kỳ lạ trên người Diệp Lâm, chậm rãi đến gần cô.

Nhẹ giọng nói: "Ngoan, đừng cử động!”

Diệp Lâm khẩn trương đến độ không dám thở mạnh, cô bị Hạ Tiểu Bạch bức bách chỉ có thể lùi về phía sau.

Hạ Tiểu Bạch đã ép cô đến góc sô pha, hai cánh tay thon dài trắng như tuyết đặt ở hai bên vai cô.

Khuôn mặt thanh nhã tuyệt trần nhìn xuống cô, mái tóc tựa như tơ lụa thượng hạng xõa xuống rải rác trên mặt Diệp Lâm.

Chóp mũi khẽ ngửi mùi thơm của cô, cảm giác như đang ở trong một biển hoa.

Hàng ngàn bông hoa dành dành dường như đang nở rộ trong lòng.

Hạ Tiểu Bạch vươn bàn tay ngọc chậm rãi đặt lên bờ vai bóng loáng của cô.

Diệp Lâm có chút chịu không nổi, cuối cùng chỉ có thể nhắm mắt lại chờ đợi thời khắc kia đến.

“Anh... Anh Tiểu Bạch... Có thể dịu dàng một chút không?”

Hạ Tiểu Bạch kéo dây váy lên giúp cô, đôi mắt đẹp có chút nghi hoặc nhìn Diệp Lâm.

Phát hiện khuôn mặt của cô nhóc này càng ngày càng đỏ rực.

"Cái gì dịu dàng một chút?" Anh có chút kỳ quái hỏi.

“Diệp Lâm, mặt em có hơi đỏ, có phải bị bệnh không?”

Qua một lúc Diệp Lâm mới mở mắt, phát hiện Hạ Tiểu Bạch đang dùng vẻ mặt ân cần nhìn cô.

Cô mím môi mở miệng hỏi: "Không phải anh muốn cởi quần áo người ta sao?”

Hạ Tiểu Bạch càng mơ hồ: "Anh tại sao phải cởi quần áo của em!”

Anh có chút tức giận: "Diệp Lâm em sao mà có thể nghĩ như vậy về anh Tiểu Bạch của em, anh là chính nhân quân tử đó có được không!"

Khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của Diệp Lâm đỏ bừng, hàm răng cắn môi anh đào.

"Nhưng vừa rồi anh đặt tay ở trên váy người ta, không phải muốn cởi ra sao..."

Hạ Tiểu Bạch dùng tay ngọc vỗ vỗ trán, cảm thấy có chút buồn cười.

“Em nghĩ cái gì vậy, anh phát hiện dây đeo của em trượt xuống một bên, cho nên muốn giúp em sửa sang lại mà thôi.”

Vẻ mặt Diệp Lâm mơ hồ: "Chỉ... chỉ thế thôi sao?”

Vẻ mặt Hạ Tiểu Bạch thành thật nói: "Chính là như vậy đó…”

Hai tay Diệp Lâm ôm khuôn mặt xinh đẹp, khuôn mặt nhất thời đỏ thành màu gan heo.

Chính mình đang mong đợi cái gì đây, Diệp Lâm, cô thật sự là một cô gái hư hỏng......

Hạ Tiểu Bạch kỳ quái gãi gãi đầu: "Anh nói này chị em các người thật đúng là kỳ quái, động một chút là đỏ mặt."

Trong lòng Diệp Lâm xấu hổ, có chút không dám nhìn thẳng Hạ Tiểu Bạch.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment