May mắn người này là thẳng nam, bằng không thì mất mặt chết mất.
Cô kiêu ngạo hừ một tiếng: "Cần anh quản à, em đi ra ngoài đây."
Cô vừa muốn đứng dậy lại đỏ mặt vì cô cần phải quay về phòng thay một cái quần… sạch sẽ.
Vài phút sau cô mới khôi phục lại vẻ mặt ban đầu.
Điều khiến Diệp Lâm ngoài ý muốn chính là Hạ Tiểu Bạch người này cũng thay một cái váy màu xanh lam.
Ăn mặc như một mỹ nhân cổ xưa, khiến Diệp Lâm thiếu chút nữa không kìm được đến đó một lần nữa.
Váy xanh lam tựa như tiên nữ, dáng người yểu điệu đứng ngạo nghễ, tựa như tiên nữ giáng trần, khiến người ta không dám nhìn gần.
Mái tóc dài thả xuống, mềm mại như ngọc, khí chất thanh nhã, mỹ lệ khó tả, cao quý thoát tục.
Hạ Tiểu Bạch vuốt mái tóc đen dịu dàng cười nói.
“Dù sao sinh nhật bạn thân em anh cũng muốn đi.”
“Coi anh như là sứ giả hộ hoa của em đi!”
Nói xong vươn cổ tay trắng như tuyết nắm cánh tay Diệp Lâm, nghiêng đầu thản nhiên cười với cô.
Diệp Lâm cũng hoàn toàn bị mê hoặc bởi dáng vẻ mặc váy đẹp như tiên của Hạ Tiểu Bạch.
Nói thầm: "Đến lúc đó ai là sứ giả hộ hoa của ai còn chưa chắc" ╮( ̄⊿ ̄)╭
"Vậy lát nữa em nên giới thiệu anh như thế nào đây, chẳng lẽ nói thẳng anh là anh họ của em, là một anh chàng thích mặc đồ nữ?"
Hạ Tiểu Bạch dịu dàng cười: "Em cứ nói anh là chị họ của em Hạ Hiểu Bạch không được sao?”
Diệp Lâm cũng không còn cách nào, cánh tay bị cổ tay trắng nõn của Hạ Tiểu Bạch kéo.
Loại cảm giác da thịt mềm mại tiếp xúc này làm cho cô không có cách nào kháng cự.
Ngửi mùi thơm nhàn nhạt cực kỳ dễ ngửi của hoa dành dành tỏa ra từ da thịt tuyết trắng của anh.
Cũng không biết người này dùng nước hoa hãng gì.
Mặc dù đã hỏi, nhưng Hạ Tiểu Bạch trả lời đây là mùi cơ thể của anh.
Diệp Lâm đương nhiên là sẽ không tin, một người con trai như anh sao có thể có mùi cơ thể dễ ngửi như vậy được.
Tuy rằng đã hơn tám giờ tối, nhưng bầu trời đầy sao của mùa hạ vẫn ngột ngạt như cũ.
Trên đường phố náo nhiệt tùy ý có thể thấy được người đi đường ăn mặc mát mẻ.
Dưới làn váy nữ tính, đôi chân trắng nõn như ẩn như hiện, tựa hồ đều tỏ rõ, nhiệt độ của mùa hè ngay cả ban đêm cũng cực kỳ oi bức.
Dưới ánh đèn buổi tối mùa hạ, hai dáng người xinh đẹp yểu điệu xuất hiện ở trên đường dành riêng cho người đi bộ, nhất thời khiến cho người đi đường chung quanh nhao nhao ghé mắt.
Các cô ăn mặc đều cực kỳ thanh thuần xinh đẹp, phảng phất như là hai đóa hoa tươi đang tranh nhau khoe sắc.
Thiếu nữ thấp hơn thì cũng cao tầm một mét sáu lăm, mặc một chiếc váy hoa bó eo, khuôn mặt xinh đẹp động lòng người.
Đặc biệt là dáng người kiêu hãnh, làm cho người ta rất khó tưởng tượng là vòng eo thon thả không biết có hết một bàn tay này của cô.
Thật sự không cần người nâng đôi thỏ lớn lên giúp cô ư?
Người có thân hình cao hơn lại càng là tuyệt sắc khuynh thành.
Làm cho người ta nhìn thoáng qua là vĩnh viễn không thể quên được vẻ đẹp tuyệt sắc của cô.
Khuôn mặt tinh xảo như tranh vẽ, đôi mắt băng như pha lê, làn da trắng như tuyết và mái tóc dài đen như mực bay trong gió.
Các cô tay trong tay tựa như hai bông hoa nở rộ đi trên đường phố phồn hoa.
Hai đôi chân dài trắng nõn, bởi vì đều mặc váy ngắn không đến đầu gối, cặp đùi ngọc mảnh khảnh trắng nõn tròn trịa giống như ngó sen.
Giữa mùa hè nóng bức, cặp đùi đẹp như vậy tựa hồ tản ra mùi thơm mát mẻ nhàn nhạt, nhưng không xua tan nhiệt độ cực nóng trong tầm mắt mọi người.
Thật sự rất muốn lên cắn một miếng, đó chắc chắn là món điểm tâm ngọt lạnh còn ngon hơn cả kem.
Diệp Lâm nhìn người qua đường gần như trăm phần trăm quay đầu lại, ngay cả nữ sinh cũng không ngoại lệ. Dừng ánh mắt lên cả hai người?
Đương nhiên kỳ thật càng nhiều ánh mắt nhìn về phía Hạ Tiểu Bạch mang theo tiên khí trên người, dường như tự có một loại khí chất nhẹ nhàng thanh tao trên người.
“(⊙o⊙) Oa, hai chị gái nhỏ này cũng quá xinh đẹp nhỉ?”
“Cậu xem mỹ nhân tóc dài đến thắt lưng kia thật có tiên khí mà, không khác gì tiểu tiên nữ cả, đúng không?”
"Cô ấy có khi nào là minh tinh không?"
“Cô đã gặp minh tinh xinh đẹp như vậy bao giờ chưa! Tôi dám cam đoan thân phận của cô ấy nhất định không đơn giản, có lẽ cô ấy đang tu tiên.” (Một người thần bí hay xem tiểu thuyết tu tiên trên mạng nói.)
Diệp Lâm có hơi không thích ứng được, nhỏ giọng nói bên tai Hạ Tiểu Bạch.
"Chúng ta cứ ôm ôm ôm ấp ở trên đường cái như vậy, mặc dù trong mắt người ngoài chúng ta đều là con gái thì cũng có vẻ rất kỳ quái đó."
Cuối cùng cô còn bổ sung một câu: "Đều tại anh mặc đồ nữ cmn quá mức xinh đẹp.”
Hạ Tiểu Bạch không thể quản được nhiều như vậy, bởi vì anh chỉ muốn thỏa mãn những suy nghĩ hèn mọn của chính mình mà thôi.
------
Dịch: MBMH Translate