Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 227 - Chương 227: Lẽ Nào Tôi Chính Là Bạch Mã Vương Tử

Chương 227: Lẽ Nào Tôi Chính Là Bạch Mã Vương Tử Chương 227: Lẽ Nào Tôi Chính Là Bạch Mã Vương Tử

"Đây cũng quá qua Tiên khí rồi, thậm chí còn tiên khí hơn so với tiên nữ có hiệu ứng đặc biệt trong phim cổ trang vậy."

Hạ Tiểu Bạch dùng đầu ngón tay vuốt vài sợi tóc trên trán ra sau tai, khẽ mỉm cười với mọi người.

"Xin lỗi, đêm nay hẳn là tiệc sinh nhật bạn thân của Diệp Lâm."

"Tôi đến ăn ké bánh gatô cũng không có vấn đề chứ?"

Phùng Mỹ Mỹ nhìn mỹ nhân trước mặt, căng thẳng vẫy tay nhỏ.

"Không sao hết, thêm một người nhiều thêm một người bạn."

Tiểu Nguyệt lôi kéo Diệp Lâm: "Diệp Lâm, chị họ của cậu cũng thật xinh đẹp, tôi rất thích."

Diệp Lâm nhất thời không biết phải trả lời như thế nào, chỉ cảm giác thấy hơi đau dạ dày.

Cái gì tiểu tiên nữ, cái tên này chính là một tên cuồng mặc đồ nữ.

Đôi môi đỏ mọng thanh tú của Hạ Tiểu Bạch khẽ hé mở nói: "Tôi tên là Hạ Hiểu Bạch, là chị họ của Diệp Lâm."

Nói xong anh mới quay đầu lại nhìn về phía Lý Thần: "Vị này chính là bạn học Lý Thần sao?"

"Tôi nhưng là thường nghe Diệp Lâm nhà tôi nhắc tới cậu."

"Nghe nói cậu đang theo đuổi Diệp Lâm? Cậu đẹp trai hơn nhiều so với trong tưởng tượng của tôi."

Lý Thần cũng sửng sốt, Diệp Lâm đã là cô gái xinh đẹp nhất mà hắn từng gặp được.

Không nghĩ tới chị họ của cô càng là Khuynh Thành tuyệt đẹp hơn.

Đây là cô gái xinh đẹp tựa như tiên nữ mà hắn gặp được trong đời.

Hắn chưa bao giờ ngại ngùng với nữ sinh, mặt cũng không khỏi có chút đỏ lên: "Đúng, tôi đúng là đang theo đuổi Diệp Lâm."

"Tôi thật sự rất thích tính cách của cô ấy, cô ấy khá mạnh mẽ.” đương nhiên cũng rất xinh đẹp, bất quá hắn không có nói ra.

Đôi mắt trong suốt như băng của Hạ Tiểu Bạch nhìn thẳng Lý Thần, nghe ngữ khí chân thành của hắn.

Trong lòng cũng có chút bất ngờ, không nghĩ tới đây lại là một chàng trai tốt như vậy.

Chợt cô thở

Ngàn vạn suy nghĩ hóa thành mỹ nhân khẽ thở dài một tiếng.

"Tôi rất ghen tỵ với những người trẻ tuổi như các cậu."

"Không giống tôi đã là sinh viên năm cuối, rất nhanh sẽ tốt nghiệp, mà vẫn chưa có bạn trai."

Diệp Lâm nhìn cử động của Hạ Tiểu Bạch, đặc biệt là vẻ mặt mong manh yếu đuối, đa sầu đa cảm của anh.

Khóe miệng không khỏi có chút co giật, anh còn muốn quen bạn trai?

Muốn làm gì? Đấu kiếm à? Cứ coi như là có bạn trai đi, thì cuối cùng cũng là yếu đuối và bị bắt nạt.

"Không thể nào, chị Hiểu Bạch xinh đẹp như vậy, sao có thể chưa có bạn trai được chứ?" Vân Tiếu Nghiên chân dài thẳng tắp kinh ngạc hỏi.

Môi anh đào của Hạ Tiểu Bạch khẽ thở dài một tiếng, bước chân nhẹ nhàng đi tới bệ cửa sổ, hơi ngẩng đầu nhìn ánh trăng ngoài cửa sổ, một cơn gió thổi qua, mái tóc đen tung bay, khuôn mặt mê hoặc chúng sinh đầy ưu sầu.

Cô mặc một chiếc váy xanh đơn giản khiến cho cô có vẻ càng thêm độc lập, bí ẩn, và trong sáng hơn.

Cô chậm rãi quay đầu lại, dùng đầu ngón tay vén mái tóc rồi bù sau tai:

"Có thể là tôi chưa gặp được Bạch mã vương tử trong đời này của mình."

Lúc nói những lời này ......

Ánh mắt Hạ Tiểu Bạch vô tình hay cố ý rơi vào trên mặt Lý Thần, phảng phất như có ý lại như vô ý.

Lý Thần cũng là có phát giác liếc mắt nhìn anh, hai ánh mắt chạm vào nhau.

Đối phương dường như có chút hoảng sợ, quay mặt đi tránh khỏi đôi mắt trong suốt như băng của anh.

Một thoáng ửng hồng hiện lên trên khuôn mặt thanh tú và thuần khiết của anh.

Bình Luận (0)
Comment