Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 255 - Chương 255: Anh Đừng Có Mà Tự Luyến?

Chương 255: Anh Đừng Có Mà Tự Luyến? Chương 255: Anh Đừng Có Mà Tự Luyến?

Diệp Lâm chỉ mặc một chiếc áo T - shirt đơn bạc cùng với một chiếc váy ngắn, đường cong hoàn mỹ hiện ra, một cặp đùi đẹp thon dài mượt mà trắng nõn lại gợi cảm.

Hai người bốn mắt nhìn nhau.

Bầu không khí có chút căng thẳng, ai cũng đang tính toán những suy nghĩ riêng trong lòng

Diệp Lâm mím môi, nắm chặt tay, nhớ lại cảm giác lúc hai người vừa hôn nhau.

Trán chạm trán, mái tóc đan xen, cô thậm chí có thể cảm nhân được rõ ràng hơi thở thơm ngát của Hạ Tiểu Bạch …

Da thịt đối phương tỏa ra mùi hoa dành dành càng làm cho cô cảm thấy thoải mái, cánh môi mềm mại như hoa hồng, chóp mũi xinh đẹp tinh xảo, mỗi một tấc đều xinh đẹp như vậy.

Thậm chí mấy ngày nay khi ngủ cô còn thường xuyên mơ thấy hai người...

Nếu ban đầu tình cảm của cô đối với Hạ Tiểu Bạch chỉ là loại tình yêu tín nhiệm, muốn anh làm chỗ dựa cho mình.

Dù sao anh Tiểu Bạch từ nhỏ đã đối xử với cô rất tốt, còn thường xuyên dỗ cô đi ngủ.

Nhưng hôm nay cảm giác của cô đối với Hạ Tiểu Bạch chính là, vừa nhắm mắt lại trong đầu liền hiện ra gương mặt xinh đẹp như thiên tiên của đối phương.

Rõ ràng đây là gương mặt của một cô gái, nhưng Diệp Lâm không biết vì sao mình hoàn toàn bị mê hoặc.

Thật sự rất muốn nâng dung nhan tuyệt mỹ này lên, không ngừng hôn, không ngừng gặm cắn......

Diệp Lâm thậm chí từng hoài nghi mình có phải bị dáng vẻ mặc đồ nữ của Hạ Tiểu Bạch bẻ cong rồi hay không, biến thành less đi thích con gái.

Vì thế cô đã làm một thí nghiệm, sáng nay hẹn mấy người bạn thân xinh đẹp của mình đi chơi.

Hơn nữa còn cố ý dán sát mặt vào đối phương. Đầu cọ cọ vào người họ.

Tuy rằng cảm giác cũng rất thoải mái, dù sao thiếu nữ xinh đẹp ai mà không thích.

Nhưng là hoàn toàn không có loại cảm giác khó diễn tả như khi ở cùng Hạ Tiểu Bạch, tựa như...... Không biết trả lời như thế nào.

Ai ya phiền chết đi được, mình rốt cuộc bị làm sao vậy...... Diệp Lâm gãi gãi đầu.

Hiện giờ anh Tiểu Bạch của cô vẫn đang chết sững.

Hiện tại chính là cơ hội tốt nhất để thân mật với anh, về sau muốn có cơ hội như vậy sợ là rất khó khăn.

Trực tiếp ra tay à?

Hay là nói bóng nói gió, ám chỉ cho anh Tiểu Bạch? Cô đã sẵn sàng rồi.

Trong đầu Diệp Lâm lúc này có hai vật thể đang bay loạn, một đôi ác ma và thiên sứ giống nhau như đúc.

Thiên thần cầm thánh kiếm, nói: "Đương nhiên là trực tiếp hành động rồi! Sợ cái gì mà sợ? Bỏ qua cơ hội này sẽ không còn cơ hội nào nữa đâu.”

Ác ma Diệp Lâm với đôi cánh đen nhảy dựng lên: "Ta không cho là như vậy!”

"Yêu một người thì cần từ từ hưởng thụ quá trình theo đuổi, như vậy cuối cùng mới có thể đơm hoa kết trái.”

“Cô ấy xinh đẹp như thiên tiên thế kia, không biết bao nhiêu người đang theo đuổi, chỉ sợ đến lúc đó đến canh cặn cũng chẳng có mà húp.”

"Ngươi xem Hạ Tiểu Bạch xinh đẹp biết bao, ta dám thề cô ấy là mỹ nhân đẹp nhất trên thế giới này, chẳng lẽ ngươi không muốn thu phục mỹ nhân như vậy sao?"

“Cùng cô ấy trầm luân với mình không tốt sao?”

Ác Ma còn muốn mở miệng, Thiên Sứ đã một kiếm phong hầu Ác Ma.

Động tác thành thạo đánh ra một đạo hỏa diễm đem ác ma còn đang che cổ họng "Ô ô ô"kêu đau thiêu thành tro bụi.

Thiên thần vung thanh thánh kiếm trong tay: "Chân lý luôn ở hướng kiếm chỉ."

“Tiểu Diệp Lâm còn chờ gì nữa, mau lên đi!”

Con ngươi Diệp Lâm gắt gao rơi trên người mỹ nhân băng thanh ngọc khiết trước mắt, cổ họng nuốt nước miếng, vừa mới chuẩn bị động thủ.

Đã bị anh đột nhiên sờ sờ mặt, đầu ngón tay mềm mại băng nhuyễn chạm vào khuôn mặt cô, trong nháy mắt làm Diệp Lâm tỉnh táo lại.

“Diệp Lâm? Em đang mơ mộng hão huyền gì vậy? Chảy nước miếng rồi này." Đôi mắt xinh đẹp của đối phương nhìn cô.

Tay ngọc giúp cô lau khóe miệng, dung nhan thanh nhã tuyệt trần mang theo chút trách nhiệm.

Diệp Lâm lại hoảng hốt: "Không... không có gì.”

“Em thấy anh Tiểu Bạch ngủ trên sô pha, sợ anh bị cảm lạnh, chuẩn bị ôm anh về phòng mà thôi.”

Diệp Lâm nắm chặt chiếc váy, đôi môi đỏ mọng vẫn còn hơi buồn ngủ ngáp một cái.

"Anh có chút ngủ không đủ giấc mà thôi, anh thấy em là muốn mưu đồ gây rối anh thì có?"

Khuôn mặt Diệp Lâm hơi đỏ lên, má trái phồng lên tỏ vẻ tức giận, hơi ngẩng chóp mũi lên.

“Ai hôn trộm anh, anh đừng có mà tự luyến?”

Hạ Tiểu Bạch híp mắt: "Nhưng vì sao em phải cúi mặt nhìn lén anh như vậy?’

Đầu ngón tay mảnh khảnh của anh chậm rãi xẹt qua da thịt trắng như tuyết, nhìn Diệp Lâm bằng đôi mắt đầy mị hoặc..

Diệp Lâm nhìn cặp đùi trắng như tuyết của anh, da thịt trơn nhẵn, lộ ra vẻ đẹp cực phẩm.

Cô lại càng ham muốn đến nhỏ dãi, nhịn không được nhe răng... Chạy trốn...

"Không…. không có, chân dài trắng muốt ai mà không có chứ?"

"Chính em cũng có đây, không biết bao nhiêu nam sinh thèm thuồng đâu, em cũng không cho bọn họ ôm, em tự chơi tự thưởng thức."

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment