Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 258 - Chương 258: Sợ Tối

Chương 258: Sợ Tối Chương 258: Sợ Tối

Hạ Tiểu Bạch nhìn cô bưng đồ ăn lên, dù trông rất bình thường nhưng dáng vẻ Diệp Lâm mang tạp dề lại rất có sức hấp dẫn.

Diệp Lâm thấy Hạ Tiểu Bạch cứ nhìn mình chằm chằm thì gương mặt xinh đẹp có hơi ửng đỏ, ngón tay vẫy vẫy mấy sợi tóc trước trán.

"Anh nhìn em làm gì, mau ăn cơm đi.”

Hạ Tiểu Bạch đưa tay lên chống vào má, cười khanh khách nói.

"Anh thích đó, ai bảo Diệp Lâm nhà mình đáng yêu xinh đẹp như thế làm chi.”

Đôi mắt xinh đẹp của Diệp Lâm liếc nhìn anh một cái, cảm thấy ngọt ngào trong lòng.

"Đáng ghét."

Sau khi cơm nước xong xuôi, hai người ngồi tâm sự một hồi.

Sau đó Diệp Lâm về phòng tắm rửa, Hạ Tiểu Bạch ngồi trên ghế sô pha, trong lòng có hơi khó chịu khẩn trương.

Anh nhớ lại cảm giác của cái ôm lúc sáng, mùi hương nhẹ nhàng của thiếu nữ, cảm giác thật sự quá là.....sung sướng.

Sau hơn nửa tiếng chờ đợi.

Hạ Tiểu Bạch có hơi buồn ngủ nằm trên ghế sô pha thì bị một người vỗ lên mặt đánh thức.

"Anh Tiểu Bạch."

Vừa mở mắt ra, hình ảnh cô gái xinh đẹp sau khi vừa tắm xong đã đập vào mắt.

Cô xinh đẹp như thế, làn da mọng nước còn tỏa ra mùi thơm sữa tắm, trên chóp mũi thanh tú vẫn còn đọng lại một chút nước.

Diệp Lâm nghiêng đầu mỉm cười với anh, nước còn vương lại trên tóc rơi lên mặt Hạ Tiểu Bạch.

Có mấy giọt còn nhỏ xuống đôi môi đỏ của anh.

Không có mùi vị gì, mà nếu có ~~ vậy thì đó cũng là hương vị của thiếu nữ.

"Diệp Lâm... ... . ." Trong nhất thời Hạ Tiểu Bạch không biết nên mở lời như thế nào, thậm chí còn khẩn trương đến mức lắp bắp.

“... . . . . . Cái kia... . . . Anh... . . . . . Anh cũng đi tắm trước đây."

Diệp Lâm nhẹ gật đầu, ‘ừm’ một tiếng: “Đi nhanh về nhanh nhé, em đi làm cho anh chén chè đậu xanh.”

"Em học cách làm trên Douyin, chắc chắn sẽ rất ngon.”

Khóe miệng cô giương lên một cách nhẹ nhàng làm lộ ra mấy phần ngây thơ hoạt bát.

Hạ Tiểu Bạch không suy nghĩ được nữa, nhanh chân chạy về phòng rồi đóng cửa lại, dựa vào tủ quần áo, trái tim nhanh chóng đập liên hồi.

Tỉnh táo, nhất định phải tỉnh táo, không được hoảng hốt, Hạ Tiểu Bạch, bây giờ mày là một đứa con gái, phải giữ vững giới hạn cuối cùng.! ! ! !

"Hay là bây giờ tiến vào hình thức thánh nữ, vậy thì lát nữa sẽ không đi quá xa.”

Nhưng đề nghị lại rất nhanh đã bị Hạ Tiểu Bạch bác bỏ.

Được một em gái nhà bên xinh đẹp chịu chơi với mình như vậy, đúng là tủi thân quá đi mà.

Như thế thì có khác gì Chu Thanh đâu, có vợ chưa cưới đẹp như vậy mà không chịu ngủ, suốt ngày cứ liếm mấy poster 2D.

"Được rồi, được rồi, không nghĩ nhiều nữa, tắm xong rồi tính tiếp.”

Hạ Tiểu Bạch cởi váy trên người ra ném qua một bên.

Chẳng biết bắt đầu từ bao giờ mà anh đã vô cùng quen thuộc với việc mặc váy,

"Ai, thật sự là nghiệp chướng, xem ra mình càng ngày càng thích hợp làm con gái."

"Chỉ có mỗi cái tính thích phụ nữ là có thể chứng minh mình từng là đàn ông.”

Anh nhìn mỹ nhân xinh đẹp băng thanh ngọc khiết trên tấm gương toàn thân, vẫn như bước ra từ một thế giới khác, như hoa phản chiếu trên mặt nước, trên gương mặt thanh tú còn có nét quyến rũ.

Những giọt nước óng ánh bắn lên làn da như ngọc tạo nên một màn sương mỏng, anh ngẩng đầu lên làm mái tóc đen rủ ra sau lưng, đôi tay trắng như tuyết cầm lấy khăn lau nhẹ nhàng.

...

Anh lựa chọn rất nhiều quần áo, không thể mặc những bộ váy dễ làm bại lộ thân phận.

Cuối cùng anh quyết định mặc một chiếc áo thun và quần cao bồi ngắn ngủn. Mái tóc còn hơi ẩm được xõa ra tạo nên cảm giác thiếu nữ thuần khiết.

Anh vừa bước chân ra khỏi phòng thì đúng lúc gặp Diệp Lâm đang bưng một nồi chè đậu xanh ra.

Nhìn thấy Hạ Tiểu Bạch thì cũng cảm thấy hơi bất ngờ, cô nhìn dáng vẻ thanh thuần động lòng người, và cặp đùi thon dài xinh đẹp sau chiếc quần ngắn, suýt chút nữa đã chảy nước dãi.

Nhưng trên gương mặt xinh đẹp lại hiện lên vẻ thất vọng.

"Tối nay anh Tiểu Bạch không mặc váy rồi”

Hạ Tiểu Bạch có hơi xấu hổ cười cười: “Chẳng phải em ghét nhìn thấy anh mặc đồ nữ sao”

Đôi mắt xinh đẹp của Diệp Lâm liếc anh một cái: “Nhưng quần jean và áo thun anh đang mặc cũng là kiểu nữ đây này.”〖 như vậy thì sao cô có thể tấn công được đây o( ̄ヘ ̄o)〗

“Em cảm thấy anh Tiểu Bạch mặc váy cũng rất đẹp.”〖 Như thế thì mới thuận tiện cho mình làm việc, chỉ cần vén lên là được. Hừ, tức giận, giận(? ? ˇ? ˇ? ? )〗

Hạ Tiểu Bạch nhìn Diệp Lâm một cách nghi hoặc: “Chẳng phải em không thích vẻ yếu đuối của anh sao?"

Diệp Lâm kịp thời phản ứng, cảm thấy mình có hơi gấp gáp, vội vàng giải thích.

"Em chỉ nói là đẹp thôi, cũng không nói là thích.”

"Mau ăn chè đi, em nấu kỹ lắm đấy.”

Hạ Tiểu Bạch nhận lấy nếm thử một ngụm nhỏ, ủa, sao lại có cảm giác mặn mặn, chẳng lẽ nhầm muối thành đường?

Dù chè đậu xanh có hơi khó uống, nhưng khi nghĩ tới Diệp Lâm nấu cho mình thì Hạ Tiểu Bạch cũng chỉ có thể miễn cưỡng nuốt vào bụng.

Hai người ngồi trên sô pha, cuối cùng thì từ từ nhích lại gần nhau.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment