"Tôi đã nói rồi, Tiểu Bạch không phải ẻo lả, cậu ấy chỉ là có gương mặt hơi giống con gái một chút mà thôi!" Một nam sinh đột nhiên đứng phắt dậy nói
Anh ta để kiểu tóc húi cua, tên là Ngô Tử Diệu.
Là bạn tốt của Hạ Tiểu Bạch từ cấp hai cho đến cấp ba.
Chơi với Hạ Tiểu Bạch rất sòng phẳng, là một trong những người bạn chân thành hiếm có của Hạ Tiểu Bạch.
Tần Thọ Sinh cắt lời nói: "Tôi thấy cậu là muốn cùng Hạ Tiểu Bạch chơi gay thì có.” Anh ta khinh thường nói.
Một số nữ sinh thấy thế bắt đầu nhao nhao đi ra ngăn cản: "Được rồi, được rồi, mọi người đều là bạn học với nhau, hôm nay khó có được buổi
Nhưng vào lúc này một giọng nói có chút kỳ ảo từ ngoài cửa phòng truyền đến: "Ừm, có vẻ như tôi vẫn chưa tới muộn.”
Mọi người quay đầu nhìn lại, một cô gái dung mạo xinh đẹp tuyệt trần xuất hiện ở trước mắt bọn họ, trên người mặc váy hoa nhí của Chanel. Dáng người cực kỳ yểu điệu.
Tóc đen như mây trôi trút xuống, rơi lả tả xuống thắt lưng, lông mày lá liễu dài nhỏ, đôi môi phấn bạc hồng nhuận hơi nhếch lên, nở một nụ cười vừa thanh thuần lại đáng yêu.
Đặc biệt là các nam sinh đối với mỹ nhân đột nhiên xuất hiện này đều có cảm giác có chút không chân thật.
“Thật xinh đẹp ?”
“Mẹ nó, cô ấy không đi nhầm phòng đó chứ? Tôi nhớ rõ năm đó trong khối chúng ta không có mỹ nhân xinh đẹp như vậy nha?”
“Đẹp như An Tư Tư vậy, chắc là đi nhầm phòng rồi.”
Có một nữ sinh tinh mắt bỗng nhiên lên tiếng: "Cô ...Cô ấy là Lý Thư Đình! Chính là cái đồ nhà......." Cô ta theo bản năng che miệng lại.
Tô Tĩnh Di hơi ngẩng đầu lên, đi tới trước mặt đối phương dán sát vào mặt cô.
“Không sai, cô gái đứng trước mặt các cậu chính là Thư Đình.”
“Đồ nhà quê mà các cậu vừa nãy nhắc tới đó!" Lúc nói cô liếc mắt nhìn về phía Tần Thọ Sinh.
Lần này Tần Thọ Sinh thật sự có chút đứng ngồi không yên: "Năm đó tất cả mọi người đều gọi như vậy, đâu phải chỉ có mình tôi.”
Anh ta trực tiếp chuyển mũi tên sang những người khác, dù sao năm đó Lý Thư Đình đúng là nhà quê thật, trên mặt có rất nhiều tàn nhang, còn đeo thêm cặp kính to bằng nửa gương mặt.
Quần áo cũng cũ kỹ, trông thế nào cũng rất quê mùa.
Ngô Tử Diệu cười ha hả nói: "Ha ha Tần Thọ Sinh, cậu nói thì mình cậu nhận là được rồi, chúng tôi chưa từng gọi Thư Đình là đồ nhà quê."
“Mấy cậu thấy có đúng hay không?”
Một đám nam sinh vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy ngoài đời có một nữ sinh có thể so sánh với An Tư Tư như vậy, đã sớm thèm không chịu nổi.
Đều là nhao nhao nói: "Không sai, tôi cũng không gọi Thư Đình là đồ nhà quê.”
“Cái này chỉ đại biểu cho quan điểm của Tần Thọ Sinh, không đại biểu cho tôi.”
Một số ít nam sinh bắt đầu tỏ ra khó chịu với Tần Thọ Sinh, vì muốn chiếm được trái tim thiếu nữ mà không tiếc bỏ đá xuống giếng nói.
“Tần Thọ Sinh! Chính cậu mới là người thường xuyên gọi Thư Đình là đồ nhà quê, còn cười nhạo bạn học Tiểu Bạch là tên ẻo lả nữa!
“Chúng tôi không có làm vậy!”
Mấy người muốn bảo vệ Tần Thọ Sinh cũng không tiện mở miệng, khiến anh ta có chút thẹn quá hóa giận.
“Hừ, đừng quên, buổi họp lớp hôm nay là tôi bỏ tiền.”
"Nếu không có tôi bỏ tiền ra, đám sinh viên còn chưa tốt nghiệp đại học như các cậu sao có thể có tiền đến khách sạn năm sao cao cấp như vậy."
Tần Thọ Sinh vừa nói ra, không gian lập tức an tĩnh lại. Thật xấu hổ nếu bị đuổi đi.
Lý Thư Đình chỉ chậm rãi đi tới trước mặt Tần Thọ Sinh, ánh mắt có chút lạnh nhạt mang theo một chút sắc bén.
Thanh lãnh nói: "Chuyện năm đó đã qua, tôi không so đo với cậu.”
“Nếu không........”
Tô Tĩnh Di đi đến kéo tay Lý Thư Đình: "Được rồi, được rồi, mỹ nữ lương thiện không đấu cùng bọn tra nam.”
"Tất cả mọi người đều đang tò mò sau khi tốt nghiệp mấy năm cậu rốt cuộc đã trải qua chuyện gì, quả thật thay đổi rất nhiều nha."
Ngô Tử Diệu sờ sờ cằm: "Ha ha, năm đó tôi đã nói Thư Đình là hạt giống mỹ nhân rồi, các cậu còn không thèm tin."
“Không biết Tiểu Bạch nhìn thấy dáng vẻ bây giờ của cậu bây giờ sẽ có phản ứng như thế nào?”
Lý Thư Đình nghe được tên Hạ Tiểu Bạch, khuôn mặt xinh đẹp không khỏi có chút đỏ bừng, đầu ngón tay có chút khẩn trương bấu chặt làn váy.
Nhìn thoáng qua xung quanh lại phát hiện đối phương không có ở đây.
Lý Thư Đình còn chưa mở miệng đã bị một đám nữ sinh kéo sang một bên líu ríu.
Phong ba qua đi, cuối cùng sự yên tĩnh cũng trở lại.
"Đúng rồi, các cậu đã xem phần kết của bộ phim An Tư Tư đóng gần đây không." Đột nhiên có người mở miệng hỏi.
“Xem chứ, xem chứ, An Tư Tư hiện tại chính là nữ thần quốc dân.”
“Đặc biệt là bài hát kết thúc phim, vừa hay vừa khiến người ta cảm động đến rơi lệ.”
------
Dịch: MBMH Translate