"Những người dựa vào đàn ông đều là phụ nữ ngu xuẩn.”
Cô nhìn bóng lưng Lý Thư Đình, tiếc là cô cũng không thể nói Hạ Tiểu Bạch đã chính miệng nói rằng mình đã có bạn gái….
Tô Tĩnh Di cũng chỉ có thể thở dài, thật ra thì cô ủng hộ Lý Thư Đình.
Dù sao cô cũng không quen biết bạn gái của Hạ Tiểu Bạch nên tất nhiên là phải ủng hộ bạn thân của mình rồi.
Cô tổ chức buổi họp lớp này cũng chính là để tác hợp hai người với nhau, chẳng hạn như chuốc say Lý Thư Đình rồi để Hạ Tiểu Bạch đưa cậu ấy về nhà, hoặc là chuốc say Hạ Tiểu Bạch để Lý Thư Đình ôm cậu ta về nhà.
Hai người đều là trai xinh gái đẹp, hẳn là sẽ khó mà nhịn được
Hạ Tiểu Bạch vừa bước vào một đầu hành lang khách sạn đã phát hiện đối diện có một cô gái rất xinh đẹp mặc váy Chanel đang đi về phía mình.
Anh không thể không nhìn cô ấy.
Đôi chân này, vòng eo này, gương mặt này cũng không hề thua kém Lý Nhược Liễu và An Tư Tư.
Lý Thư Đình cũng chú ý thấy một người cực kỳ đẹp trai đang nhìn mình chằm chằm.
Cậu ta là Tiểu Bạch? Trong nhất thời cô không dám khẳng định, sao Tiểu Bạch càng ngày càng nữ tính so với ba năm trước nhỉ
Cô yên lặng tiến lên phía trước…… Mùi hương hoa dành dành tươi mát của đối phương lập tức bao phủ lấy Lý Thư Đình.
Nhìn chú cún con gần trong gang tấc, nhìn gương mặt đẹp trai như vậy, Lý Thư Đình nhịn không được mà đỏ mặt.
“Cậu là…..... ... Hạ Tiểu Bạch sao?"
Hạ Tiểu Bạch sững sờ, cô gái xinh đẹp này quen biết mình?
Nghe nói lần họp lớp này không chỉ có các bạn cùng lớp mà họ còn dẫn theo người yêu.
"Đúng vậy, tôi là Hạ Tiểu Bạch? Cho hỏi cậu là bạn thân của Tô Tĩnh Di sao.”
Cô gái xinh đẹp có thể chắc chắn anh trai nhỏ cực kỳ đẹp trai trước mặt chính là Hạ Tiểu Bạch.
Đôi mắt xinh đẹp nhìn đối phương càng thêm trìu mến, rồi xấu hổ cúi đầu trong nháy mắt.
Khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng, đôi tay nhỏ trắng nõn vì khẩn trương mà siết chặt lấy váy, mồ hôi ướt đẫm.
“Tôi….. tôi là……” Lần nữa gặp lại người mình đã thầm mến sau nhiều năm xa cách, trong nhất thời cô có hơi lắp bắp không nói nên lời.”
"Thật ra tôi là... ... . ."
Hạ Tiểu Bạch thấy đối phương hình như rất khẩn trương, chẳng lẽ cô gái xinh đẹp này là một người sợ giao tiếp.
"À…cậu không sao chứ, có gì từ từ nói……”
Lý Thư Đình lần nữa giương mắt nhìn về phía Hạ Tiểu Bạch trước mặt, không thể không lên tiếng.
"Chuyện đó, có thể ôm tôi một cái được không.”
Hạ Tiểu Bạch! Gì cơ! ! ! ! ∑(°Д° no) no
Con gái bây giờ cũng quá chủ động rồi, mới gặp lần đầu đã bảo mình ôm.
Nhưng cô gái trước mặt lại xinh đẹp như vậy, còn tỏa ra mùi hương thoang thoảng của con gái làm Hạ Tiểu Bạch rất khó nói câu chối từ.
Trong đầu Lý Thư Đình chỉ có một đống lộn xộn, vô cùng xấu hổ. Lý Thư Đình, sao mày lại có thể u mê đến như vậy chứ….
Vừa mở miệng đã bảo Hạ Tiểu Bạch ôm…. Thật sự quá là không biết xấu hổ….. Cô đưa tay lên che gương mặt đỏ bừng.
Nhưng cô chưa kịp nghĩ nhiều thì đối phương đã vững vàng ôm lấy mình.
Cảm nhận được hơi ấm và mùi hương của người đối diện, Lý Thư Đình trực tiếp cứng đơ, đầu bốc khói trực tiếp biến thành động cơ hơi nước, hai mắt tối sầm. Vì hưng phấn quá độ mà cô trực tiếp ngất xỉu vào lòng Hạ Tiểu Bạch….
Chuyện đột ngột phát sinh làm Hạ Tiểu Bạch không biết phải làm thế nào: “Tôi……Lý Thư Đình, cậu không sao chứ?”
Ban nãy vừa đúng lúc Tô Tĩnh Di gửi ảnh của Lý Thư Đình qua nên anh mới cho cô một cái ôm mừng ngày gặp lại, ai ngờ mới ôm có một cái người ta đã choáng váng.
Chẳng lẽ Lý Thư Đình còn bị hạ huyết áp nên mới bảo mình ôm!!!!!!!!!!
Trên người Hạ Tiểu Bạch vẫn còn một viên kẹo hoa quả còn thừa từ hôm qua. Anh nhẹ nhàng mở cái miệng anh đào nhỏ nhắn của cô rồi nhét viên kẹo vào, sau đó chậm rãi ngồi xuống đất rồi đặt đầu cô lên đùi mình.
Hạ Tiểu Bạch đưa tay lên nhẹ nhàng vô vỗ khuôn mặt trang điểm nhẹ nhàng của cô gái.
"Này này, Thư Đình, cậu không sao chứ?”
Ước chừng sau nửa phút, Lý Thư Đình lắc lắc cái đầu nhỏ.
Lúc này Hạ Tiểu Bạch mới yên tâm: “Thư Đình, cậu không sao chứ, có phải lại bỏ bữa nữa không?”
Năm đó vì tiết kiệm mà Lý Thư Đình thường xuyên bỏ bữa, cũng vì thế nên hay bị tụt đường huyết, cũng đã té xỉu một lần.
Nhưng bây giờ xem cách ăn mặc của cô thì chắc hẳn cuộc sống rất tốt? Cũng là cho Hạ Tiểu Bạch rung động rất mạnh.
Không hề nói qua khi nói rằng con gái qua tuổi mười tám thay đổi như biến thành người khác, cô gái quê mùa năm đó nay đã trở thành một mỹ nhân duyên dáng yêu kiều.
Nếu hai người gặp nhau ngoài đường thì chắc chắn Hạ Tiểu Bạch sẽ không thể nhận ra cô gái xinh đẹp này chính là em gái quê mùa Lý Thư Đình mặt đầy tàn nhan, mặc quần áo cũ cùng với cặp mắt kính to trên mặt.
------
Dịch: MBMH Translate