"Cô...Tôi còn lâu mới nhờ tên đó giúp, tôi muốn nhờ người đẹp trai như anh Tiểu Bạch."
Cô cũng nằm xuống, đưa lưng tới trước mặt Hạ Tiểu Bạch.
Hạ Tiểu Bạch bất đắc dĩ giang tay ra:
"Thực ra tay của tôi cũng rất mệt mỏi." (Được tiện nghi còn khoe mẽ, câu nói khiêm tốn điển hình).
"Mấy cậu xếp hàng đi."
Sau đó, anh bắt đầu thoa kem chống nắng cho Ngô Tư Manh.
Ngô Tư Manh là mỹ nhân theo kiểu nhỏ nhắn đầy đặn xinh xắn, làn da trắng nõn, sờ lên giống như đang chạm vào mỡ đông vậy.
"Chân của người ta cũng muốn được thoa."
Ngô Tư Manh thẹn thùng nói.
Câu nói kia của Hạ Tiểu Bạch làm cho mấy nam sinh độc thân suýt nữa không kiềm chế được, bọn họ thậm chí còn chưa từng nắm tay của con gái...hu hu hu hu.
Lúc này, một quả cầu nước khổng lồ lao thẳng về phía các cô.
"Ào..."
Một đống bọt biển xuất hiện.
Không chỉ mấy cô gái, ngay cả Hạ Tiểu Bạch cũng ướt sũng.
Tô Tĩnh Di thấy Hạ Tiểu Bạch bị sặc nước:
"Tiểu Bạch, cậu có sao không? Bị sặc nước rồi hả, có cần phải hô hấp nhân tạo hay không???"
Hạ Tiểu Bạch:
"..."
Ngô Tư Manh tức giận chỉ mấy tên nam sinh đang cười ha ha ở cách đó không xa:
"Mấy tên xấu xa!"
Các nam sinh làm mặt quỷ:
"Có giỏi thì xuống nước giao chiến với tụi này nè."
Ngô Tử Diệu cũng ngoắc ngón tay:
"Có gan thì tới đây."
"Được thôi, tôi chờ."
Ngô Tư Manh và mấy cô gái nhìn nhau:
"Các chị em, chúng ta xuống nước cho mấy tên đàn ông kia một bài học đi."
Các cô gái cũng ồn ào nhảy xuống hồ bơi, chơi đùa với mấy nam sinh.
"Ầm."
"Ầm ầm."
...
Trong hồ bơi vang lên tiếng cười đùa réo rắt như tiếng chuông bạch của các thiếu nữ.
Hạ Tiểu Bạch nhìn tình trạng ướt sũng của bản thân, áo thun mỏng dán sát vào da, làm cho bộ ngực vốn dĩ có hơi nhấp nhô càng lộ ra rõ ràng hơn.
Một vài giọt nước đọng lại trên gương mặt tinh xảo, nước rơi lên làn da tuyết trắng làm cho cả người anh trông cực kỳ quyến rũ.
Cặp đùi dài mịn, nhỏ nhắn xinh đẹp, còn lưu lại vệt nước, trông rất giống mỹ nhân đáng thương vừa thoát ra khỏi hồ nước.
"Tiểu Bạch, cậu đẹp thật đó."
Tô Tĩnh Di nhịn không được hô lên.
Tiết Thành và mấy nam sinh đứng cách đó không xa nhìn thấy cảnh tượng này cũng nuốt nước miếng.
"Tôi nói này, anh Tiết anh nhìn đi, cái tên ẻo lả đó hình như còn có ngực, làn da tuyết trắng mềm mịn y như con gái, tên đó sẽ không phải thật sự là người chuyển giới đó chứ?"
Cao Anh Quyền nói.
"Có thể lắm chứ, bây giờ phương pháp chuyển giới đã rất tiến bộ, làn da có thể mềm mịn y như con gái."
"Nhìn kìa, hình như tên đó đi thay đồ! Chúng ta lén đi theo đi."
"Mở camera điện thoại lên, chúng ta phải xem thử xem tên ẻo lả đó rốt cuộc là như thế nào."
"Có điều, cậu ta đẹp thật đó...làm như thế không hay lắm đâu."
Có một nam sinh đỏ mặt, nuốt nước miếng nhìn Hạ Tiểu Bạch.
Các nam sinh khác thấy anh ta đỏ mặt nhìn Hạ Tiểu Bạch liền nói:
"Cút mẹ mày đi, tôi thấy cậu muốn chơi gay với tên đó thì có."
Hạ Tiểu Bạch chỉ có thể đi tới phòng thay đồ thay một bộ đồ khác.
Khi đi tới trước cửa phòng thay đồ nam và phòng thay đồ nữ, anh đột nhiên mắc chứng khó lựa chọn.
Trong lúc anh còn đang suy nghĩ về việc bản thân nên đi vào trong phòng thay đồ nào, thì một chị gái chân dài mang giày cao gót đi tới.
Nhìn cách ăn mặc của cô thì có lẽ cô là nhân viên phục vụ.
Không hổ danh là khách sạn năm sao, ngay cả nhân viên phục vụ cũng vô cùng xinh đẹp.
Nghe nói làm việc ở khách sạn cao cấp, nhân viên phục vụ cũng có tiền hoa hồng. Một tháng có thể dễ dàng kiếm được hơn 10.000 tệ. Thậm chí còn có thể kiếm thêm thu nhập, về việc kiếm thêm thu nhập cụ thể là như thế nào thì mọi người đều hiểu.
Đó là những lời nói mà tên Hoàng Cảnh Trạch nói lúc đang khoác lác.
Trên người chị gái phục vụ này toàn là mùi rượu, trên quần áo cũng dính rượu, có lẽ cô cũng tới đây để thay quần áo.
Đôi mắt to tròn long lanh của cô có hơi nghi hoặc:
"Xin hỏi, bạn là con trai hay là con gái?"
Khi nhìn thấy bộ ngực hơi nhấp nhô của Hạ Tiểu Bạch, cô liền biết.
"Chắc là con gái nhỉ, ngây người ở đó làm gì thế, đi vào trong thay đồ đi."
Hạ Tiểu Bạch cũng chỉ có thể gật đầu đi vào trong.
Sau khi cô gái kia đi vào liền trực tiếp cởi bộ đồ trên người ra, hoàn toàn không có chút do dự nào cả.
Mái tóc xốc xếch xõa tung ra, đôi tay nhỏ nhắn cố gắng mở móc khóa ở sau lưng ra.
Hạ Tiểu Bạch lập tức xoay người, anh còn chưa bỉ ổi tới mức cô gái nào cũng nhìn.
Cô gái kia thấy Hạ Tiểu Bạch ngại ngùng quay đầu đi liền cười:
"Ha ha ha."
"Em gái, em dễ ngại thật đó, đều là con gái, cái gì nên có đều có, cần gì phải ngại ngùng cơ chứ."
"Em có thì chị cũng có, chị không có thì em cũng không có."
Ở trước phòng thay đồ...
Đám người Tiết Thanh vẫn luôn đi theo sau lưng Hạ Tiểu Bạch ngơ ngác đứng trước cửa phòng thay đồ nữ.
Hạ Tiểu Bạch vậy mà lại dám đi vào trong phòng thay đồ của nữ.
------
Dịch: MBMH Translate