Hơn nữa, bên trong còn vang lên tiếng cười như tiếng chuông bạc của một cô gái khác.
Cao Anh Quyền tỏ vẻ ước ao, ghen tị:
"Tên ẻo lả biến thái chết tiệt, vậy mà lại dám đi vào trong phòng thay đồ nữ để nhìn lén!"
"Mẹ nó, chẳng lẽ có bộ dạng giống như con gái thì có thể làm gì cũng được à?"
Tiết Thành cười lạnh:
"Lần này, tên Hạ Tiểu Bạch kia xem như xong đời, một tên con trai lại dám đi vào trong phòng thay đồ nữ nhìn lén."
"Chắc chắn sẽ thân bại danh liệt."
"Có quay được hình ảnh cậu ta đi vào trong phòng thay đồ nữ lúc nãy hay không."
Nam sinh cầm điện thoại cười khà khà nói:
"Có, lát nữa khi cậu ta đi ra ngoài đây, chúng ta cùng nhau hợp sức, đừng để cậu ta chạy thoát!"
"Chúng ta phải các nữ sinh biết tên đó là một tên biến thái xấu xa!"
Mười mấy phút sau, Hạ Tiểu Bạch mới hong khô quần áo xong, còn chị gái kia thì cứ đứng bên cạnh chọc anh.
"Em gái à, làn da của em trắng thật đó."
"Em xinh như thế này sao lại muốn để tóc ngắn vậy."
"Wow, em siết chặt con thỏ của mình như thế không đau hả? Chị giúp em giải thoát cho nó nhé?"
Sau khi thay đồ xong, hai người cùng nhau đi ra ngoài.
Nhưng vào lúc này, bảy, tám nam sinh trực tiếp chặn cửa lại, làm cho chị gái kia run bần bật, dùng hai tay che ngực lùi về phía sau một bước. Cô nhăn mày, chất vấn.
"Mấy tên con trai các cậu đứng ở đây làm gì? Muốn nhìn lén hả?"
"Tôi trông các cậu còn khá trẻ, chắc là sinh viên nhỉ. Bây giờ rời đi còn kịp đó, nếu không tôi sẽ gọi bảo vệ tới."
Cao Anh Quyền xung phong nhận việc lấy lòng chị gái trước mặt này, nói:
"Chị ơi chị đừng sợ, chúng em tới đây để bảo vệ chị."
"Người đứng bên cạnh chị mới thật sự là một tên biến thái, một thằng con trai lại dám đi vào trong phòng thay đồ nữ để nhìn lén."
"Bây giờ chúng em định bắt cậu ta lại giao cho bảo vệ xử lý!"
Cô gái xinh đẹp kia sững sờ, cô chỉ vào Hạ Tiểu Bạch, nhịn không được mà phụt cười:
"Ha ha ha"
"Em nói em ấy là con trai? Chị nói chứ ánh mắt của mấy đứa các em không tốt một chút nào cả."
"Vậy mà lại có thể nhìn lầm một cô gái xinh đẹp như thế này thành con trai."
"Sau này sao mà có thể đi tán gái được."
"Người ta là một em gái đáng yêu đó có biết không hả!"
Cô dùng đầu ngón tay chọc chọc vào cánh tay ngó sen trắng như tuyết của Hạ Tiểu Bạch.
A, cảm giác thật tuyệt vời.
Một nam sinh khác nói:
"Chị đẹp ơi, chị đừng để bị lừa, tên nhóc này là bạn học chung với chúng em ba năm rồi đó."
"Chúng em sao có thể không biết cậu ta là nam hay là nữ được, cậu ta chỉ là có được một gương mặt trông khá giống con gái mà thôi."
"Chị đừng để bản thân bị vẻ ngoài của cậu ta lừa gạt."
"Đúng thế! Tên nhóc này dựa vào việc bản thân có gương mặt ưa nhìn liền thả thính vô số nữ sinh."
Cô gái kia gãi đầu, cô mơ mơ hồ hồ nhìn Hạ Tiểu Bạch.
Lúc nãy, cô rõ ràng nhìn thấy cô bé tóc ngắn xinh xắn này có ngực, hình như còn rất lớn, dùng băng vải siết chặt như thế mà vẫn có thể nhìn thấy được đường cong vô cùng rõ ràng. Cô bé này còn có làn da trắng như tuyết, đôi chân thon dài thẳng tắp xấp xỉ 1m2.
Mấy nam sinh thấy chị gái kia vẫn chưa tin, bọn họ lập tức rối rít chỉ vào người Hạ Tiểu Bạch, quát:
"Hạ Tiểu Bạch nói chuyện đi, bản thân là nam hay nữ, một lát nữa bị giao cho bảo vệ, cậu cũng không thể dựa vào lý do này được đâu."
Hạ Tiểu Bạch bất đắc dĩ mở cánh tay ngọc ra, đôi môi anh đào thở dài:
"Được thôi, thực ra tôi là con gái..."
"Đồng thời cũng là vị Hạ Hiểu Bạch kia."
Chị gái kia ngơ người:
"Em là vị tiên tử dưới ánh trăng Hạ Hiểu Bạch kia ư?"
Mấy tên nam sinh phình bụng cười to.
Một tên nam sinh cười lớn nói:
"Nếu như cậu thật sự là mỹ nhân Hạ Hiểu Bạch kia, ông sẽ quỳ xuống liếm chân cho cậu liền tin không."
Tiết Thành vỗ lên đầu của anh ta một cái:
"ĐM, ông đây hận không thể liếm, tới phiên cậu à!"
Hạ Tiểu Bạch im lặng nhìn thấy một số người nói chuyện hèn mọn.
Trong lòng anh cảm thấy vô cùng khinh bỉ, ông đây còn chẳng thèm liếc mắt nhìn tới đám tụi bây, mấy người muốn liếm chân cho ông, chưa đủ tư cách đâu.
"Được thôi, nếu như các cậu cần bằng chứng, đợi tôi đi vào trong thay một bộ đồ khác."
Hạ Tiểu Bạch nhỏ giọng nói, sau đó đi lại vào trong phòng thay đồ.
"ĐM, cậu đừng nghĩ tới việc leo cửa sổ bỏ trốn đấy."
Tiết Thành cười nói:
"Yên tâm đi, ở đây ngoại trừ cửa chính thì không còn con đường nào khác nữa cả."
Hạ Tiểu Bạch đi vào trong phòng thay đồ, anh chỉ có thể thay sang cái váy và kiểu tóc dưới ánh trăng lần trước.
Một cô gái xinh đẹp tuyệt vời xuất hiện trong phòng thay quần áo, cô toát lên khí chất tiên tử, tiên khí bay lượn bồng bềnh.
Mấy nam sinh đứng chờ ở bên ngoài phòng thay quần áo không kiên nhẫn nói.
"Mẹ nó! Tên đó đừng nói là chui xuống chỗ thoát nước trốn rồi đấy!"
------
Dịch: MBMH Translate