Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 318 - Chương 318: Tuyệt Đối Không Phải Loại Quan Hệ Như Em Nghĩ

Chương 318: Tuyệt Đối Không Phải Loại Quan Hệ Như Em Nghĩ Chương 318: Tuyệt Đối Không Phải Loại Quan Hệ Như Em Nghĩ

Sợi tóc mềm mại của cô rơi trên cổ Hạ Tiểu Bạch, khiến cho Hạ Tiểu Bạch ngứa ngáy.

Trong mùi thơm của mỹ nhân ngập tràn trong phế quản.

Nhưng lúc này Hạ Tiểu Bạch cũng không có thời gian hưởng thụ, giải thích không tốt, còn có thể gây ra tai nạn chết người.

Hạ Tiểu Bạch vỗ vỗ lưng Lý Thư Đình: "Thư Đình, cậu tỉnh táo một chút cho tôi!”

Ngữ khí Diệp Lâm lạnh nhạt: "Thì ra người phụ nữ này tên là Thư Đình, em nhớ onii-chan từng nói, bạn gái của anh tên là Sở Thu Hi."

“Quả nhiên là đi nối lại tình cũ cùng với bạn học nữ!”

Dao chẻ củi trong tay dưới ánh trăng tản ra hàn quang, một trận gió lạnh lẽo thổi qua, mang theo sợi tóc bồng bềnh phiêu phiêu của Diệp Lâm.

Cô nghiêng đầu, đôi mắt to lộ ra nụ cười quỷ dị.

“Anh đã nói, sẽ không tìm cô gái khác nữa.”

Hạ Tiểu Bạch nhìn trên TV còn phát ra chuông báo lúc nửa đêm, phối hợp với BGM khủng bố, nụ cười quỷ dị của Diệp Lâm.

Ánh đèn mờ nhạt trong phòng khách vẫn còn nhấp nháy.

“Diệp Lâm, em nghe anh giải thích, anh và cô ấy chỉ là quan hệ bạn bè đơn thuần mà thôi.”

“Anh thề, tuyệt đối không phải loại quan hệ như em nghĩ, nếu không anh sẽ không có *.”

“Được rồi chứ?”

“Em xem, ngay cả đồ chơi thể hiện tôn nghiêm của con trai anh cũng dùng để thề độc, tuyệt đối chân thật!”

Dung nhan xinh đẹp của Hạ Tiểu Bạch cũng chỉ có thể cười khổ trấn định nói.

Diệp Lâm nhíu mày, bộ dáng nửa tin nửa ngờ.

“Nhưng anh lén lút chuẩn bị cõng cô ta trở về phòng làm cái gì?”

“Em thấy anh như đang có tật giật mình ấy?”

Hạ Tiểu Bạch chậm rãi đặt Lý Thư Đình lên sô pha: "Là anh sợ em hiểu lầm nên...”

“Bây giờ bị em biết cũng tốt, giờ anh giao cô ấy cho em chăm sóc.”

“Cô ấy uống không ít rượu, em lau chùi thân thể giúp cô ấy một chút rồi thay quần áo sạch sẽ nhé!”

Diệp Lâm mượn ánh đèn lờ mờ, nhìn cô gái say rượu được Hạ Tiểu Bạch cõng về để trên sô pha, hoá ra lại xinh đẹp như này.

Dưới khuôn mặt trứng ngỗng trắng như tuyết là ngũ quan tinh xảo, dáng người cũng cực kỳ đẹp.

Ngực to, eo nhỏ, chân dài, da thịt trắng như tuyết.

Rõ ràng chính là mỹ nhân cấp bậc nữ thần!

Trên người còn mặc bộ váy mới nhất của Chanel năm nay, chiếc váy này Diệp Lâm đã từng thấy trên trang web chính thức của Chanel.

Gần hơn 4 vạn tệ. Cô đương nhiên còn xem non nửa ngày mới lưu luyến không rời rời khỏi trang web chính thức của Chanel.

Đây là một cô nàng bạch phú mỹ hàng real!!!

Tức giận vốn đã hạ xuống, huyết áp lại nhịn không được tăng vọt.

Thấy Hạ Tiểu Bạch hoảng hốt: "Diệp Lâm, có thể đừng cầm dao trong tay đi lung tung không, rất nguy hiểm!"

Diệp Lâm rất tức giận nhìn Hạ Tiểu Bạch.

“Được rồi, em mang mỹ nữ này về phòng, cho dù em chịu thiệt một chút cũng không cho anh chạm vào cô ấy!”

“Sáng mai sẽ tính sổ với anh.” Diệp Lâm cố hết sức ôm Lý Thư Đình đi về phòng.

Hạ Tiểu Bạch: "Em có được hay không đấy, cẩn thận lại ngã sấp xuống, hay là cứ để anh cõng đi."

Diệp Lâm: "Em thấy anh vẫn rất nhớ mong cô nàng bạch phú mỹ này.”

"Còn nữa không nên hỏi một nữ sinh có được hay không,, nếu như onii-chan muốn biết người ta có được hay không, tùy thời có thể đến phòng của em, chúng ta nghiêm túc solo một trận."

Hạ Tiểu Bạch:... "Được rồi, được rồi." anh cũng rất bất đắc dĩ, cũng tốt, anh không cần cõng nhiều cũng tốt.

Sáng sớm ngày hôm sau.

Bàn tay trắng nõn của Lý Thư Đình ôm cái trán có chút đau nhức tỉnh lại.

Cho dù ngủ một đêm, cảm giác say vẫn không tan hết.

Cô vốn là người không biết uống rượu.

Chậm rãi mở mắt, phát hiện đây là một căn phòng xa lạ.

Phát hiện quần áo trên người mình bị người khác thay bằng chiếc váy ngủ sạch sẽ.

Lý Thư Đình lúc này mới nhớ đến tối hôm qua cô vì Hạ Tiểu Bạch nên mới uống rượu, vừa uống là lập tức đã say.

Ý định của cô là để Hạ Tiểu Bạch nhặt xác cho mình.

Lúc ấy cũng không nghĩ nhiều như vậy, chỉ là kết quả của việc xúc động nhất thời.

Chẳng lẽ cô thành công rồi?

Không đúng!?

Căn phòng trang trí màu hồng nhạt này nhìn thế nào cũng giống như phòng của một cô gái.

Quả nhiên khi cô chuẩn bị trở mình, tay đã bắt được thứ gì đó mềm mại.

Căn cứ vào xúc cảm, trong nháy mắt cô đã biết đây là bộ ngực của nữ sinh.

Hơn nữa phát dục rất tốt, có thể so sánh cùng mình.

Chẳng lẽ là Tô Tĩnh Di? Không đúng, ngực cô ấy không phải size này.

Lý Thư Đình cúi đầu nhìn lại, mới phát hiện đối phương là một thiếu nữ xinh đẹp xa lạ.

Cô ấy cứ như vậy lẳng lặng ngủ ở bên cạnh mình, khóe miệng còn chảy nước miếng lấp lánh.

Hai cánh tay trắng như tuyết ôm eo mình, chôn đầu ở trong ngực mình.

Lý Thư Đình lẩm bẩm nói: "Thiếu nữ xinh đẹp thật đáng yêu? Sao mình lại ngủ trong phòng của cô ấy?”

Nhìn thiếu nữ xinh đẹp này ngủ say, Lý Thư Đình cũng không dám động quá nhiều sợ đánh thức cô ấy.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment