Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 321 - Chương 321: Xa Nhau, Đây Chính Là Nụ Hôn Đầu Của Tôi

Chương 321: Xa Nhau, Đây Chính Là Nụ Hôn Đầu Của Tôi Chương 321: Xa Nhau, Đây Chính Là Nụ Hôn Đầu Của Tôi

Nhưng chiếc váy này hơn bốn mươi ngàn, cô không nỡ bỏ tiền.

"Trả chị.”

Lý Thư Đình chuẩn bị nhận thì cũng nhìn thấy sự yêu thích không nỡ của cô nhóc này.

Gương mặt xinh đẹp tươi cười: “Em Diệp Lâm thích chiếc váy này hả?

Khuôn mặt xinh đẹp của Diệp Lâm đỏ bừng: “Không phải, tối qua chị mặt bẩn hết rồi, trả cho chị.”

Lý Thư Đình cũng gật gật đầu: "Vậy à, chị còn định tặng nó cho em đấy.”

"Đây chính là mẫu mới nhất của Chanel, cũng không rẻ, chị cũng mới mua mấy hôm trước, mới mặc được một lần thôi.”

Diệp Lâm kinh ngạc: "Chị. chị nói muốn tặng chiếc váy này cho em? Thật sự không rẻ!"

Lý Thư Đình chống cằm, thở dài với biểu cảm bất đắc dĩ.

"Nếu em Diệp Lâm không thích thì thôi vậy, vậy trả lại cho chị đi.”

Cô vừa nói vừa đưa tay ra.

Nhưng gương mặt xinh đẹp của Diệp Lâm vẫn mang biểu cảm không nỡ, đây chính là một chiếc váy hơn bốn mươi ngàn, tay nhỏ siết thật chặt.

Lý Thư Đình chớp chớp đôi mắt đẹp: "Em Diệp Lâm? Sao em không buông tay?”

Mặt Diệp Lâm đỏ bừng: “Thật ra…..cũng không phải là em không muốn.”

"Nếu chị đã muốn đưa em thì em đành cố nhận vậy.”

"Dù sao thì từ chối người khác tặng quà là một hành vi cực kỳ bất lịch sự.”

Lý Thư Đình cũng cảm thấy cô bé này rất đáng yêu, nhịn không được mà đưa tay sờ lên đầu nhỏ của cô.

"Vậy thì chị tặng cho em Diệp Lâm nhé.”

Dù bị đối phương sờ đầu làm Diệp Lâm cảm thấy hơi ngại ngùng nhưng khi nghĩ đến chiếc váy Chanel có giá mấy chục ngàn trên tay thì không thể không vui vẻ.

Thật sự muốn chà đạp anh Tiểu Bạch một trận để biểu thị sự sung sướng trong lòng.

Hạ Tiểu Bạch đang đứng một bên đột nhiên hắt hơi một cái, hôm nay thời tiết nóng như vậy sao tự nhiên lại hắt hơi nhỉ?

Chẳng lẽ có nói xấu sau lưng ông!

Đang lúc mấy người trò chuyện vui vẻ thì điện thoại của Lý Thư Đình vang lên, sau khi kết thúc cuộc gọi thì cô cúp máy.

Lý Thư Đình nhìn về phía Hạ Tiểu Bạch, đầu ngón tay trêu chọc mấy sợi tóc: “Tôi phải đi rồi.”

Hạ Tiểu Bạch lên tiếng: "Tôi tiễn cậu xuống dưới "

Diệp Lâm vội vàng nói: "Em cũng muốn."

Ba người cùng nhau xuống lầu.

Một chiếc Rolls-Royce Phantom đậu trước nhà trọ.

Ba người trông giống như vệ sĩ đã đứng đợi ở đó từ rất lâu.

"Xin lỗi chú Hạc, tối qua cháu chơi mệt quá nên ngủ quên mất, không nhớ báo chú một tiếng.”

Chú Hạc này là tài xế lâu năm đã theo ba của Lý Thư Đình từ nhiều năm trước, chừng bốn mươi tuổi. Cơ thể vô cùng cứng rắn, các đường nét trên gương mặt có nét hung ác bẩm sinh.

Gương mặt to, còn có một đôi mắt tam bạch, chân mày vừa ngắn vừa thô kết hợp với cái mũi diều hâu.

Lúc ông ta cười thì chẳng khác gì lúc bình thường, trông rất hung ác, con nít mà nhìn thấy sẽ bị dọa phát khóc.

Diệp Lâm cũng trực tiếp trốn sau lưng Hạ Tiểu Bạch, dè dặt hỏi.

"Người này đáng sợ quá, không phải người xấu chứ?”

Hạ Tiểu Bạch cũng cảnh giác hỏi.

"Thư Đình, ông ta thật sự là người đến đón cậu à!”

Lý Thư Đình cười cười: "Không sao đâu, tuy chú Hạc trông có vẻ hơi hung dữ nhưng là một người tốt, cũng đối xử với tôi rất tốt.”

Ánh mắt bén nhọn của chú Hạc này rơi trên người Diệp Lâm và Hạ Tiểu Bạch, cũng chỉ gật đầu, ngoài cười như trong không cười.

Ông ta nghĩ thầm, thì ra là ở cùng với hai cô bé xinh đẹp nên cũng yên tâm không ít.

Nếu cô mà ở cùng với đàn ông thì sau khi trở về ông không biết phải ăn nói với ông chủ như thế nào.

"Tiểu thư lên xe đi, cả đêm ông chủ không liên lạc được với cô nên vô cùng lo lắng.”

Lý Thư Đình cũng gật gật đầu: "Bây giờ chúng ta về Yên Kinh thôi.”

Bỗng nhiên!

Từng cơn gió nhẹ thổi qua người Lý Thư Đình làm mái tóc dài tung bay. Đôi tay xinh đẹp nhẹ nhàng đặt lên váy, đôi mắt long lanh lưu luyến nhìn Hạ Tiểu Bạch không rời.

Đột nhiên cô bước nhanh về phía trước, khẽ nhón chân lên hôn lên môi đỏ của Hạ Tiểu Bạch.

Hạ Tiểu Bạch trực tiếp sững sờ tại chỗ... ... cảm nhận được hương thơm và sự mềm mại của mỹ nhân trên môi.

Diệp Lâm há to miệng mắt hạnh trừng trừng!

Lý Thư Đình nở nụ cười dịu dàng, đầu ngón tay chà lên cánh môi ướt át, chớp chớp mắt với Hạ Tiểu Bạch.

Cô tiến lại bên tai Hạ Tiểu Bạch nói nhỏ: "Đây chính là nụ hôn đầu của tôi đó ~ "

Nói rồi cô bước nhanh vào chiếc Rolls-Royce đã được mở cửa sẵn.

Hạ Tiểu Bạch trơ mắt nhìn chiếc ô tô nổ máy rồi biến mất ở phía xa, rồi đưa tay lên sờ lấy cánh môi.

Anh vẫn còn cảm nhận được sự thơm ngọt còn đọng lại sau nụ hôn của Lý Thư Đình.

Nụ hôn của cô gái vẫn mềm mại ngọt ngào hệt như trước kia.

Lúc này Diệp Lâm mới dám phát tác, tỏ vẻ tức giận thở hổn hển: “Sao chị ta có thể hôn anh như thế.”

"Em cũng muốn hôn anh Tiểu Bạch.”

Hạ Tiểu Bạch bất đắc dĩ đưa tay lên xoa đầu nhỏ của cô: “Đừng nên ồn ào có được không.”

"Số lần em lén hôn anh còn ít à.”

Diệp Lâm đưa hai tay lên ôm ngực, gương mặt xinh đẹp trở nên kiêu ngạo.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment