"Thằng nhóc này có chìa khóa mới đúng.”
"Tên tiểu tử thối này, nếu không nói năng gì mà đột nhiên trở về thì xem em có đánh chết nó không!”
Diệp Lâm nhìn mắt mèo một chút.
Điều làm cô cảm thấy ngoài ý muốn chính là có một cặp nam nữ nhan sắc xuất chúng đang đứng ngoài cửa.
Cô nghĩ chắc là hàng xóm nên ra mở cửa.
"Xin chào, không biết hai người gõ cửa nhà tôi có chuyện gì ạ?” Diệp Lâm mỉm cười, vô cùng lễ phép hỏi.
Cô đưa mắt dò xét một nam một nữ trẻ tuổi này.
Bọn họ trông còn xinh đẹp hơn lúc nhìn qua mắt mèo.
Người thanh niên khoảng hơn hai mươi, cao khoảng 1m8, da trắng nõn, dáng người mạnh mẽ. Anh ta ăn mặc thoải mái, các đường nét trên gương mặt tuấn tú tạo cảm giác hơi xấu xa.
Không chỉ không làm người ta thấy phản cảm mà ngược lại còn muốn thân cận.
Tuổi của cô gái cũng không chênh lệch nhiều, cũng rất đáng yêu. Chiều cao khoảng 1m6, dáng người yểu điệu.
Cô mặc một bộ váy màu hồng nhạt, sau lưng bang balo hình chú heo đáng yêu, mái tóc đen nhánh cũng được buộc một cái nơ con bướm.
Diệp Lâm không thể không hâm một vì trên người cô gái này toàn là các mặt hàng thuộc nhãn hiệu xa xỉ cao cấp.
Chẳng hạn như túi Hermes, nơ bướm cài tóc là Bvlgari, váy cũng là Tanner Karan.
Nếu so sánh thì đơn giản hơn nhiều so với người thanh niên kia, anh ta chỉ mặc các nhãn hiệu bình thường.
Thanh niên cười nhẹ nhàng nói: "Nhà chúng tôi mới dọn đến phòng kế bên nên muốn chào hỏi với mọi người mà thôi.”
"Tôi tên Lý Tư Nguyên, đây là em gái tôi, Lý Tư Tư."
Diệp Lâm đưa tay lên sửa lại tóc: “À, à, vậy sau này mong mọi người chiếu cố nhé, em tên Diệp Lâm.”
Lý Tư Tư khẽ cười nói: "Tôi với anh trai ở kế bên, em ở đây một mình à?”
Diệp Lâm lắc đầu: "Tôi ở chung với chị họ."
Lý Tư Nguyên khẽ nhíu mày, theo như tình báo của chú hai thì Hạ Tiểu Bạch ở phòng này mà.
Anh ta vẫn lễ phép hỏi: “Chỉ có hai cô gái thôi sao?”
Diệp Lâm cũng gật đầu: "Khu này an ninh rất tốt.”
"Chưa từng xảy ra trộm cướp, mọi người cứ yên tâm.”
"Chị Tiểu Bạch ra đây đi, nhà kế bên mới dọn đến nên tới chào hỏi.”
Hạ Tiểu Bạch đang bưng đồ ăn cũng để xuống bàn ăn.
Anh chỉnh trang lại quần áo, nhất định phải duy trì thiết lập hoàn mỹ trong mắt người ngoài.
Anh uyển chuyện đi về phía cửa ra vào trong chiếc váy xanh.
Người còn chưa tới, mùi thơm ngát đã tới trước.
"Sao thế Diệp Lâm?"
Chị Tiểu Bạch.
Lý Tư Nguyên cũng đưa mắt lên nhìn mặt đối phương, trong nháy mắt anh ta đã cảm thấy dường như mình đã gặp được tiên nữ trong mơ, tuy đã quen nhìn các kiểu tiểu thư hào môn ở Yên Kinh nhưng so sánh với cô thì khác nhau một trời một vực.
Trong mắt anh ta là hình ảnh mỹ nhân đang mặc một bộ váy màu xanh, da thịt trắng hơn tuyết, mặt mày tinh xảo như vẽ, mái tóc như lụa bay trong gió, dáng người yểu điệu.
Cô gái bước tới bằng đôi chân thon dài trắng như tuyết mang đến mùi hương tươi mát say lòng người.
Nụ cười trên mặt cô như nước suối làm tan băng tuyết thành ao xuân, thanh tú tuyệt vời, gương mặt ửng hồng.
Mỹ nhân cũng cất tiếng hỏi: “Xin hỏi hai người là?”
Giọng nói linh hoạt kỳ ảo mà thanh nhã như tiếng chuông gió ngày hè, trong trẻo động lòng người.
Lý Tư Nguyên cũng đờ ra tại chỗ, trong nhất thời không cách nào nói chuyện, dù sao anh ta cũng là một người đàn ông đang tuổi huyết khí cương dương, không thể không mê mẩn vì lần đầu tiên gặp một mỹ nhân xinh đẹp như vậy.
Thậm chí còn cảm thấy đối phương mang tiến khí bồng bềnh.
Mỹ nhân trước mặt như người đẹp cổ trang bước ra từ thi ca cổ xưa, không vướng bụi trần.
Mãi đến khi Lý Tư Tư đạp anh ta một cái với gương mặt không vui, giận dỗi nói: “Anh hai!”
Lúc này Lý Tư Nguyên mới thoát khỏi sự mê hoặc của người đẹp, có hơi lúng túng ho khan.
Anh ta cẩn thận hỏi: “Cô là?”
Diệp Lâm giành nói: "Đây là chị họ của tôi, Hạ Tiểu Bạch, nhưng anh đừng mong có ý đồ gì với chị ấy.”
"Từ nhỏ chị tôi đã ốm yếu nhiều bệnh, không chịu được đàn ông….. giày vò.”
Lý Tư Tư và Lý Tư Nguyên liếc nhau một cái, đều nhìn thấy sự nghi ngờ trong mắt nhau!?
Sao lại là một cô gái!
Lý Tư Nguyên lén lấy điện thoại ra tìm kiếm ảnh chụp của Hạ Tiểu Bạch rồi so sánh với cô gái cùng tên trước mặt.
Khoan đã, thật sự có hơi quen!!!! Mà còn trông rất giống thím Khương Tĩnh Vân! ! !
Chỉ có chỗ không ổn chính là không nhìn được nét nào giống chú hai trên người cô.
Cái miệng anh đào nhỏ nhắn của Lý Tư Tư nhỏ giọng hỏi bên tai Lý Tư Nguyên.
"Anh hai? Chẳng lẽ là sinh đôi? Chú hai giữ bí mật chuyện mình còn một đứa con gái sao?”
Lý Tư Nguyên phân tích: "Hoặc cũng có thể Hạ Tiểu Bạch vốn là con gái.”
"Hoặc chính chú hai đã che giấu chuyện này hoặc chúng ta đã lầm, Hạ Tiểu Bạch này chính là Hạ Tiểu Bạch chúng ta cần tìm.”
Lý Tư Tư: "Nhưng Hạ Tiểu Bạch trước mặt cũng khá giống với người trong ảnh! Cũng rất giống thím hai!”
Lý Tư Nguyên cũng lắc đầu: "Chẳng lẽ cậu ta chuyển giới từ nam thành nữ.”
------
Dịch: MBMH Translate