Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 330 - Chương 330: Cô Thực Sự Không Có Ứớc Mơ Trở Nên Giàu Có Chỉ Sau Một Đêm Sao ?

Chương 330: Cô Thực Sự Không Có Ứớc Mơ Trở Nên Giàu Có Chỉ Sau Một Đêm Sao ? Chương 330: Cô Thực Sự Không Có Ứớc Mơ Trở Nên Giàu Có Chỉ Sau Một Đêm Sao ?

Đang đi nhà vệ sinh lạ phát ra tiếng ưm này, có chết anh cũng không bao giờ thừa nhận loại chuyện này.

"Không có... Không có, nhất định là anh nghe lầm."

Lý Tư Nguyên nhìn Hạ Tiểu Bạch đầy ẩn ý.

"A ~ tôi còn tưởng lúc cô đi vệ sinh thì thuận tiện giải quyết chuyện kia luôn.”

Hạ Tiểu Bạch hung hăng giẫm lên chân tên đáng ghét này một cái.

"Xem ra anh không chỉ mặt dày vô dĩ mà tư tưởng còn rất bẩn thỉu.”

"Anh cảm thấy tôi giống kiểu người như vậy sao?”

Lý Tư Nguyên có hơi đau chân, vội vàng đuổi theo Hạ Tiểu Bạch đang bỏ đi.

“Được rồi, tôi nói đùa thôi mà, với nhan sắc của cô, đừng nói là đàn ông, dù là phụ nữ cũng sẵn sàng làm…….”

“Đúng là không cần tự mình làm.”

"Đúng rồi, cô đi ra ngoài làm gì thế, tôi đi với cô.” Lý Tư Nguyên đi song song với Hạ Tiểu Bạch.

Gương mặt xinh đẹp tuyệt trần của Hạ Tiểu Bạch lạnh nhạt, hoàn toàn không cho anh ta sắc mặt tốt.

"Anh thích thì cứ đi, dù sao tôi cũng sẽ không thích anh.”

Gương mặt đẹp trai của Lý Tư Nguyên có chút thất vọng: “Cô như vậy làm tôi rất đau lòng.”

"Cô có biết bao nhiêu thiên kim tiểu thư ở Yên Kinh nhìn thấy gương mặt đẹp trai của tôi đều si mê đến mức hai chân đứng không vững hay không.”

Hạ Tiểu Bạch nhìn dáng vẻ đẹp trai của anh ta, cũng không thể không thừa nhận anh em bọn họ đều thuộc kiểu người có giá trị nhan sắc cực kỳ cao kia.

Anh cũng rất hứng thú nên hỏi: “Anh đã gặp thiên kim tiểu thư chân chính?”

"Không phải kiểu tiểu thư giả tụ tập trà chiều chụp ảnh, sau đó cùng thuê xe sang đăng lên vòng bạn bè.”

Lý Tư Nguyên cười ha ha nói: “Tôi quen biết các tiểu thư hàng thật việc thật có giá trị con người trên trăm triệu.”

"Giá trị hơn một tỷ, mười tỷ, thậm chí trăm tỷ ôi cũng biết rất nhiều.”

Hạ Tiểu Bạch: "Xem ra nhà anh cũng rất có tiền."

Lý Tư Nguyên gật gật đầu: "Có thể nói như vậy, tôi ra vào Yên Kinh đều lái các loại xe thể thao như Ferrari, Lamborghini. "

Hạ Tiểu Bạch cũng có chút bất đắc dĩ thở dài: “Đúng là rất hâm mộ những người có tiền như các anh.”

"Cha mẹ tôi làm lụng cực khổ kiếm tiền, cũng chỉ bình thường ở mức trung bình.”

"Cũng không dám nghĩ đến chuyện đại phú đại quý.”

Lý Tư Nguyên nói đùa: "Cô có thể lựa chọn gia nhập giới hào môn.”

"Ví dụ như gả cho tôi.”

Hạ Tiểu Bạch liếc nhẹ anh ta một cái: “Anh thì bỏ đi, em gái anh thì còn có khả năng.”

"Huống chi tôi cũng đã có một người bạn gái xinh đẹp tiểu thư con nhà giàu.”

“Tôi rất yêu cô ấy.”

Lý Tư Nguyên nhìn Hạ Tiểu Bạch nói về bạn gái mình, trên đôi mắt trong veo như nước mùa thu chỉ có sự dịu dàng.

Chẳng lẽ Hạ Tiểu Bạch là les? Nếu đúng là như thế thì mình đẹp trai như vậy mà không bắt được cũng là chuyện hiển nhiên.

Khó trách bổn công tử đẹp trai như vậy mà cô ấy đều không thèm nhìn một cái, không phải do mình không đủ đẹp trai, mà do cô ấy căn bản không thích đàn ông.

"Nếu cô sống suốt mười chín năm đột nhiên biết mình là con nhà giàu mười tám đời, còn là kiểu gia tộc cao cấp kia, thì cô sẽ cảm thấy như thế nào?”

“Có thể trở thành một cậu ấm nhà giàu có tiến chỉ biết ăn chơi trên con đường phá sản không lối về không?”

Hạ Tiểu Bạch im lặng nhìn anh ta: “Có phải anh đọc quá nhiều tiểu thuyết mạng rồi không.”

"Cái gì mà cha tôi vì tôi luyện tôi nên giả vờ rất nghèo, suốt mười tám năm làm trâu làm ngựa.”

"Trong ngày sinh nhật mười tám tuổi, cha mẹ đột nhiên nói cho tôi, thật ra tôi chính là thiếu gia nhà giàu có giá trị con người hơn chục tỷ.”

Hạ Tiểu Bạch nhún vai, khuôn mặt xinh đẹp đầy vẻ bất lực, chiếc cổ thon dài như thiên nga, ngẩng đầu lên nhìn bầu trời.

Ánh nắng phản chiếu làm cho đôi mắt anh trông rất nhẹ nhàng, đôi lông mày hơi cau lại khiến vẻ mặt anh trông có chút u sầu.

"Bỏ đi vậy, những chuyện này không thể xảy ra."

"Trên đời này làm sao có thể có chuyện tốt như vậy được ?"

“Giới trẻ có thể đọc tiểu thuyết trên mạng nhưng đừng coi chúng là thật”.

Lý Tư Nguyên vẫn đi theo sau lưng anh lảm nhảm không ngừng, không vì lý do gì khác.

Chỉ là ở phía sau nhìn cảnh tượng đường cong mông và eo của anh uốn éo khi đi thì cái gì cũng đáng giá.

Đôi chân thon dài xinh đẹp thỉnh thoảng lộ ra dưới tà váy bị gió thổi bay cũng đặc biệt quyến rũ, hương thơm thanh mát đọng lại khi đi ngang qua lại càng ngọt ngào say đắm.

Anh ta cười ha ha nói: “Đã nói là nếu như, con người cũng nên có ước mơ.”

"Chẳng lẽ cô không có ước mơ sao ? Nếu như không còn ước mơ thì so với việc làm một con “cá muối” có gì khác biệt chứ ?"

"Cô thực sự không có ước mơ trở nên giàu có chỉ sau một đêm sao ?"

Hạ Tiểu Bạch cười ha ha, trong lòng thở dài, nếu là trước kia thì anh còn có ước mơ.

Chính là không cần phải làm việc, hàng ngày lái xe hơi sang trọng, tán tỉnh người đẹp trong toàn thiên hạ.

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment